Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 510: Tàu Hỏa

Anh viết ra đặc tính tàu lửa, cùng với cấu tạo cơ bản.
Tỷ như phương thức bánh xe chuyển động, bánh răng, ổ trục, phần khởi động tàu lửa, vài số liệu động lực phỏng đoán, trong đó bao gồm máy hơi nước.
Liên quan tới kiến thức máy hơi nước, ở cấp ba trong tiết Vật Lý, Mục Lương đã từng học qua.
- Quả nhiên học tốt môn vật lý rất quan trọng.
Mục Lương cảm thấy may mắn là lúc trước, anh đều nghe giáo viên giảng nghiêm túc, không có trả lại tri thức cho thầy cô.
Anh lại vùi đầu tiếp tục viết, viết ra tất cả kiến thức có thể nhớ.
Sau 2 giờ, Mục Lương cầm tám trang giấy viết đầy đứng lên, rời khỏi Cung điện đi đến Xưởng Linh Khí ở Khu vực Trung ương.
Mấy phút sau.
Tầng bảy khu Trung ương, ban đầu, Công Xưởng Linh khí đặt ở tầng bốn khu vực này.
Mục Lương đi vào Xưởng Linh Khí, trực tiếp đi về phòng làm việc của hai chị em Lê Nhã.
Bên trong phòng làm việc, Lê Nhã cùng Lê Tuyết vừa ngồi xuống, tim đập nhanh còn chưa khôi phục lại bình thường.
Các cô bị hù dọa do Rùa Đen tiến hóa, hai tay còn có chút run.
Lê Nhã bưng tách trà lên uống một hơi, làm cho tim đập chậm rãi lại.
- Chị, thành Huyền Vũ trở nên càng ngày càng tốt, ta muốn mãi ở chỗ này.
Cô nâng tách trà lên, xuất thần nói.
- Vậy thì ở lại.
Lê Tuyết nói khẽ.
Rùa Đen lại một lần tiến hóa, làm cho cô hiểu, thành Tương Lai không phải là đối thủ của thành Huyền Vũ, các cô ở chỗ này sẽ rất an toàn.
- Nếu Thành chủ đại nhân biết rõ chuyện của chúng ta, có thể đuổi chúng ta đi hay không?
Trên mặt của Lê Nhã lộ phiền muộn.
Càng đến gần thành Tương Lai, trong lòng cô càng thêm bực bội với lo lắng.
- Ta không biết...
Lê Tuyết lôi kéo bàn tay của em gái, trong con ngươi màu tím nhạt cũng hiện lên tia đau khổ.
- Biết chuyện gì của các ngươi?
Mục Lương giậm chân đi vào phòng làm việc, âm thanh lạnh nhạt vang lên bên tai hai cô.
- A...
Lê Tuyết sợ hết hồn, theo phản xạ có điều kiện đứng lên, tay che lấy ngực, thở nhanh.
- Thành, thành chủ đại nhân.
Lê Nhã liền vội vàng đứng lên cung kính hành lễ.
- Nói một chút, có chuyện gì không thể cho ta biết?
Mục Lương đưa tay vung lên, tinh thể từ trong lòng bàn tay ngưng kết ra, trong chớp mắt đã trở thành một cái ghế dựa lưu ly.
Anh thản nhiên ngồi xuống, con mắt màu đen bình tĩnh chăm chú nhìn hai chị em Lê Nhã.
Lê Tuyết câu nệ, vụng trộm liếc với Lê Nhã.
- Chị, chúng ta nên nói sự thật.
Ánh mắt của Lê Nhã kiên định.
- Vậy thì nói.
Lê Tuyết thở dài.
Mục Lương khẽ nâng lông mày, chờ hai chị em nhà này giải thích.
Lê Nhã tay nắm lấy góc áo, cố giả bộ bình tĩnh, chậm rãi nói tới:
- Thành chủ đại nhân, ta với chị ta là trốn ra được từ thành Tương Lai...
Hai chị em người một câu ta một câu, kể lại tất cả chuyện của họ có liên quan đến thành Tương Lai.
- Cha của ta chết, vì bảo vệ chúng ta mới chết....
Hai tay của Lê Nhã hơi phát run, không biết vì sợ, hay là căm hận với thành Tương Lai.
- Kế hoạch Linh khí hóa cơ thể người!
Sau khi nghe xong, trong lòng của Mục Lương vô cùng rung động, biến người thành Linh khí, đây là kế hoạch điên rồ cỡ nào?
Mặc dù như vậy không cần ăn uống, có thể cần lượng lớn tinh thạch hung thú.
Anh ngước mắt nhìn chằm chằm ánh mắt của hai cô gái, con mắt màu xám với màu tím nhạt mang theo chân thành và bi thương, không giống như đang nói láo.
- Ta với chị ta còn đang bị đuổi giết, bây giờ chỉ có thể trốn ở chỗ này.
Lê Nhã nhếch đôi môi trắng bệch lên.
Cô lấy ra dũng khí, khom lưng chín mươi độ, âm thanh khàn khàn khẩn cầu:
- Thành chủ đại nhân, xin đừng đuổi chúng ta rời đi.
- Ai muốn đuổi các ngươi đi?
Mục Lương kinh ngạc nhìn thiếu nữ tóc xám một cái.
Dù sao cô ấy cũng là Linh Khí Sư trung cấp, thành Huyền Vũ cần người tài giỏi như thế, Mục Lương chỉ ngại ít, như thế nào lại đuổi bọn họ đi.
Về phần thành Tương Lai, thành Huyền Vũ sẽ sợ sao?
Mục Lương đứng lên, giọng thản nhiên nói:
- Yên tâm thay ta quản tốt Xưởng Linh khí, về phần thành Tương Lai, ta sẽ giải quyết.
- Ài, có thật không?
Lê Tuyết với Lê Nhã đều sửng sốt , hai con ngươi ngơ ngác nhìn chằm chằm anh.
- Đương nhiên.
Mục Lương tùy ý đáp lại.
Anh đưa tư liệu xe lửa cho hai cô gái, lạnh nhạt nói:
- Đây là một ít tư liệu về tàu lửa, các ngươi cầm lấy nghiên cứu, xem có thể làm được hay không.
- Tàu hỏa?
Trong đầu của hai cô chuyển động hơi chậm.
Trước đó một giây còn đang xúc động, sau một giây, hai cô đã phải nhận nhiệm vụ mới.
- Ừ, một loại mới phương tiện giao thông.
Mục Lương khẽ gật đầu.
- Vâng.
Lê Tuyết hơi lặng người gật đầu.
- Không vội, từ từ nghiên cứu.
Mục Lương khoát tay áo, quay người rời đi.
Lê Tuyết đưa mắt nhìn Mục Lương rời đi, trong miệng nhẹ giọng nỉ non:
- Thành chủ đại nhân thực sự là người rất tốt!
- Chị, hình như ta đã động lòng rồi....
Lê Nhã khẽ nhếch lên bờ môi hồng.
Trong đầu Lê Tuyết tràn ngập dấu chấm hỏi, nghiêng đầu nhìn em gái.
- Khụ khụ...
- Chị, chúng ta tới nghiên cứu tàu lửa đi.
Ánh mắt của Lê Nhã né tránh, vội vàng nói qua chủ đề khác.
Sáng sớm.
Ngao ô...
Một con động vật khổng lồ ngủ say thức tỉnh, Rùa Đen mở đôi mắt cực lớn.
Nó chậm rãi đứng dậy, bốn chân như ngọn núi chống đỡ thân thể có kích cỡ tương đương cao nguyên.
Ầm ầm....
Mỗi bước chân của Rùa Đen đều khiến mặt đất chấn động, những nơi nó đi qua đều biến thành cái hố.
Khu Vực Trung Ương, cung điện, Mục Lương và những người khác đang ăn sáng.
- Mục Lương, ngươi dự định để các cửa hàng mới ở Phố Buôn Bán bán thứ gì?
Hồ Tiên cầm trái bắp nóng hầm hập, đôi mắt màu đỏ rực nhìn về phía anh.
Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:
- Có thể bán một ít xe đạp và mở thêm một cửa hàng bán bắp.
- A? Ngươi muốn bán xe đạp à?
Mễ Nặc chớp mắt hỏi.
- Ừ, mỗi chiếc xe đạp có giá bán là năm trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
Mục Lương bình tĩnh đáp.
Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên trợn tròn, hắn dự định ăn cướp tinh thạch hung thú một cách trắng trợn phải không?
- Cái giá này có phải hơi cao không?
Nguyệt Thấm Lan cũng ngạc nhiên lên tiếng.
Xe đạp không phải Linh khí, nếu định giá cao như vậy, thật sự bán được sao?
- Không sao đâu, cứ bán dựa theo giá này là được.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Tốt thôi.
Hồ Tiên nhún vai, cảm thấy sao cũng được.
Cô muốn nhìn, thật sự có tên nào coi tiền như rác sẽ bỏ ra năm trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng mua xe đạp?
- Đúng rồi, cần phải luộc bắp trước khi mang đến Phố Buôn Bán.
Mục Lương dặn dò.
Mỗi một hạt bắp chính là một hạt giống, cho nên cần luộc chín mới bán, nếu không sẽ bị người có ý đồ lợi dụng, dùng hạt bắp đi gieo trồng.
- Ta biết rồi.
Hồ Tiên trả lời một cách yêu mị, liếc mắt đưa tình nhìn Mục Lương.
Đôi mắt xanh lam của Nguyệt Thấm Lan híp lại, nhìn chằm chằm Hồ Tiên, yên lặng chuyển sang đề tài khác:
- Mục Lương, bây giờ chúng ta có rất nhiều đất trống, ngươi tính toán quy hoạch như thế nào?
- Ta định xây dựng một Vườn Sinh Thái cỡ nhỏ, xem như thí điểm thử.
Mục Lương ôn hòa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận