Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2521: Vòng Thi Thứ Hai Bắt Đầu.

Hoắc Nguyên Tân tức giận nói:

- Đó chỉ là một việc nhỏ, ngươi để bụng đến thế sao?

- Vậy ngươi chạy cái gì?

Mục Lương rũ mắt nhìn nam nhân dưới chân.

Ánh mắt của Hoắc Nguyên Tân lấp lóe, giải thích với một lý do sứt sẹo:

- Ta không có chạy, ta phải đi lấy tinh thạch ma thú.

Mục Lương lạnh giọng vạch trần:

- Dựa vào một cái ma pháp trận truyền tống không xác định vị trí? Ngươi muốn đi đâu lấy tinh thạch ma thú?

- ...

Hoắc Nguyên Tân biến sắc, muốn tiếp tục biện giải thì lại bị ngắt lời.

- Không cần suy nghĩ lý do nữa, ngươi không có cơ hội lần thứ hai.

Mục Lương giơ chân lên, Lĩnh Vực Trọng Lực bao trùm về phía nam nhân, làm cho hắn ta không cách nào động đậy.

Mục Lương xoay người rời đi, lúc xuất hiện lần nữa thì An Kỳ đã đứng bên cạnh.

- A? Mục Lương ca ca bắt được hắn rồi à?

An Kỳ chớp mắt hỏi.

- Ừm, ngươi nghĩ nên xử trí hắn ta như thế nào?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

- Xử trí như thế nào à... ?

An Kỳ nghiêng đầu nghĩ ngợi.

- Ngươi cứ suy nghĩ đi.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi cất bước đi tới trước mặt Hoắc Nguyên Tân, gỡ xuống túi da thú được cột ở bên hông đối phương.

Sắc mặt của Hoắc Nguyên Tân trắng bệch, há miệng nói không ra lời.

Mục Lương mở túi da thú, bên trong chứa mấy chục viên tinh thạch ma thú, trong đó có hai mươi lăm viên cấp 8, một viên cấp 9, còn lại đều là cấp 7 trở xuống.

Hắn liếc nhìn Hoắc Nguyên Tân, đạm mạc nói:

- Rõ ràng đã chuẩn bị đủ tinh thạch ma thú, vì sao còn muốn chạy trốn?

Sắc mặt của Hoắc Nguyên Tân âm trầm vô cùng, trên mặt còn kém viết lên hai chữ "Biệt khuất"

Đây là tinh thạch ma thú mà hắn ta chuẩn bị mang theo chạy trốn, căn bản không muốn giao cho Mục Lương.

Mục Lương thu hồi tinh thạch ma thú, quay đầu nhìn về phía An Kỳ, hỏi:

- Ngươi nghĩ được gì chưa?

- Mục Lương ca ca, hay bắt giam hắn lại được không?

An Kỳ nói với giọng điệu không xác định.

- Chỉ như vậy thôi sao?

Mục Lương bình thản hỏi.

An Kỳ do dự một chút, dò hỏi:

- Như vậy vẫn chưa đủ sao?

- Vậy nghe lời ngươi.

Mục Lương mỉm cười, nhìn về phía Hoắc Nguyên Tân, giơ tay lên ngưng tụ một cái lồng giam lưu ly nhốt hắn ta ở bên trong, đây là một lồng giam không có cửa, nếu muốn ra ngoài thì phải xem đối phương có thể phá được lưu ly hay không.

Trong mắt Hoắc Nguyên Tân lộ vẻ vui mừng, chỉ chờ Mục Lương vừa đi thì hắn ta sẽ phá lồng giam rời khỏi đây.

Mục Lương không có dừng lại, mang theo An Kỳ lắc mình rời đi, chỉ là trước khi rời đi tiện tay kích phát Linh Hồn Độc Tố bên trong Hoắc Nguyên Tân.

- A.. A.. A.. A ~~~

Tiếng kêu thảm thiết thê lương lập tức vang vọng toàn bộ phủ đệ.

…….

- Đông đông đông ~~~

Tiếng chuông du dương vang lên báo hiệu đã hai giờ chiều, quảng trường Chủ Thành lại trở nên náo nhiệt.

Nguyệt Thấm Lan và đám người Ly Nguyệt đi lên sân khấu, ngồi xuống ghế giám khảo, Cuộc Thi Đầu Bếp đợt thứ hai sắp bắt đầu.

- A cáp ~~~

Mễ Nặc ngáp một cái, đôi tai thỏ lông nhung trên đầu rũ xuống.

- Buồn ngủ rồi à?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

Mễ Nặc vươn tay xoa hai má bầu bĩnh của mình, mềm mại nói:

- Ta còn ổn, không buồn ngủ.

- Tối hôm qua, Tiểu Nặc thức đêm phải không?

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

Mễ Nặc thanh thúy nói:

- Ta vẽ vài bức tranh rồi ngủ một lúc.

Dạo gần đây, mỗi tối cô sẽ dành thời gian vẽ một chút, bài Loka không ngừng đổi mới, cô gái tai thỏ phụ trách vẽ thẻ bài hiếm, thẻ bài bình thường sẽ do nhóm Họa Sư khác phụ trách.

Nguyệt Thấm Lan giận trách:

- Ngủ một chút làm sao đủ, ngươi vẫn còn đang tuổi ăn tuổi lớn, phải ngủ nhiều mới được.

- A, thật vậy chăng?

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu lam.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Đương nhiên, đây là lời Mục Lương nói, hắn nói ngươi còn không tin sao?

- Vậy tối nay ta ngủ bù.

Mễ Nặc nhỏ giọng thầm thì.

- Chú ý nghỉ ngơi, đừng giống như Vưu Phi Nhi, nàng ấy không cao lên được.

Ly Nguyệt dịu dàng nói.

Mễ Nặc cười cong mắt, nếu mà Vưu Phi Nhi nghe được lời này thì chắc chắn sẽ nổi điên cho mà xem.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lúc này, ba mươi vị tuyển thủ vượt qua đợt thi đấu thứ nhất lục tục bước lên đài cao, đứng ngay ngắn ở vị trí có đánh số của mình ở viết có của mình dãy số nhãn vị trí đứng ngay ngắn.

Y Lệ Y đi tới trước đài cao, dịu dàng nói:

- Cuộc Thi Đầu Bếp đợt thi đấu thứ hai lập tức bắt đầu, sau đây ta sẽ tuyên bố quy tắc và phương thức thi đấu.

Sa Hách Lạp đứng trước bàn số sáu chấn động tinh thần, vội vã vểnh tai chăm chú lắng nghe.

Y Lệ Y cao giọng nói:

- Trong lần thi đấu này, chúng ta sẽ cung cấp một thực đơn, các ngươi sẽ dựa theo các bước đi được viết trong đó để hoàn thành món ăn, cuối cùng các giám khảo sẽ chấm điểm căn cứ vào mức độ hoàn thành và mùi vị thành phẩm.

- A?

Sa Hách Lạp mở to hai mắt, cô hoàn toàn không dự đoán được đợt thi thứ hai sẽ sử dụng loại phương thức này.

Y Lệ Y tiếp tục nói:

- Đợt thi đấu thứ hai sẽ loại bỏ mười lăm người, mười lăm người còn lại sẽ tiến vào trận chung kết.

Vừa nghe được lời này, toàn bộ tuyển thủ đều chấn động tinh thần, vẫn là tỉ lệ loại bỏ phân nửa, phải dốc toàn lực ứng phó mới được.

- Thực đơn và nguyên liệu nấu ăn nấu ăn cần thiết đã được đặt ở trên bàn, nguyên liệu nấu ăn chỉ có một phần, cho nên các ngươi chỉ có một lần thử.

Y Lệ Y cao giọng nói.

Nhóm tuyển thủ dự thi lộ ra thần sắc nghiêm túc, bắt đầu kiểm tra chất lượng của nguyên liệu nấu ăn, miễn cho một hồi thi đấu xảy ra ngoài ý muốn.

- Cuộc thi bắt đầu.

Y Lệ Y vung tay lên.

- Đông đông đông ~~~

Tiếng chuông tượng trưng cho cuộc tranh tài bắt đầu vang lên, nhóm tuyển thủ dự thi lập tức hành động.

Sa Hách Lạp lên tinh thần, cầm lấy thực đơn trên mặt bàn nhìn kỹ.

- Trứng xào cà chua?

Cô sửng sốt một chút, đây là món ăn gì?

Cô gái sừng dê tiếp tục nhìn xuống, phương pháp làm trứng xào cà chua không khó, nhưng muốn làm ngon thì phải chú ý nấu nướng tỉ mỉ.

Sa Hách Lạp lẩm bẩm:

- Thoạt nhìn có vẻ không khó lắm.

Cô đặt thực đơn xuống, cầm lấy cà chua bắt đầu rửa sạch, cắt hạt lựu rồi để sang một bên.

- Răng rắc ~~~

Cô gái sừng dê cầm lấy trứng Gà Ba Màu, đập vỏ rồi đổ lòng trứng vào trong chén.

Sa Hách Lạp quay đầu liếc nhìn thực đơn, lẩm bẩm:

- Khuấy đều lòng trứng, cho thêm chút muối để tăng vị.

Cô gái sừng dê suy nghĩ một chút, cầm đũa bắt đầu đánh trứng, sau đó lại gia nhập một chút muối tiếp tục khuấy.

- Như vậy chắc được rồi.

Cô đặt đũa xuống, bắt đầu làm nóng nồi chuẩn bị chiên trứng.

Trên ghế giám khảo, Mễ Nặc ló đầu nhìn về phía trước.

Cô thường xuyên làm trứng xào cà chua, cho nên hiểu rõ món này hơn bất cứ ai ở đây.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Tiểu Nặc, ngươi làm giám khảo cuộc tranh tài này đi.

Mễ Nặc chần chờ nói:

- A, không tốt đâu, các giám khảo đã được quyết định rồi, hiện tại đổi giám khảo sẽ khiến bọn họ có dị nghị.

- Cũng đúng, vậy tới lúc chấm điểm thì ngươi góp ý một chút.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận