Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2458: Chăn Nuôi Huyết Thực Mới

Đôi môi đỏ của Lam Khê mở lớn, trong lòng khiếp sợ thật lâu không cách nào bình tĩnh.

Cô ôm chặt đồ vật vào lòng, ma pháp trận không gian mà Mục Lương khổ cực nghiên cứu hiện tại đều để cho mình tùy tiện học, đây là sự coi trọng của anh đối với cô.

- Ta sẽ học thật giỏi.

Ánh mắt của Lam Khê trở nên kiên định, đột nhiên cảm thấy công tác hai mươi năm ở vương quốc Huyền Vũ cũng không phải là việc xấu.

Cô hoàn toàn không ngờ rằng, mục đích mà Mục Lương dạy ma pháp không gian cho cô là để sau này anh có thời gian nghỉ ngơi, không cần cái gì cũng phải đích thân ra tay, dù sao thì còn rất nhiều sự tình cần anh ta đi làm.

Cô vội vàng ôm đồ vật trở về nơi ở, bắt đầu chuyên chú nghiên cứu ma pháp trận.

Có kinh nghiệm của Mục Lương trợ giúp, cô có thể tiếp thu và học tập rất nhiều tri thức mới.

Nếu Lam Khê không có ký kết Khế Ước Ong Chúa với Mục Lương, như vậy cô ấy đừng mong gặp được một góc ma pháp trận không gian, chớ đừng nhắc tới tùy tiện học.

Trong lúc Lam Khê vùi đầu học tập thì Ly Nguyệt và những người khác cũng đang bận rộn vô cùng, từng cuộc gọi từ Trùng Cộng Hưởng gọi ra bên ngoài, tất cả địa phương có liên quan với vương quốc Huyền Vũ đều thu được thông báo khẩn cấp tránh nguy hiểm.

Cùng lúc đó, Mộc Phân Thân Mục Lương cũng trở về căn cứ trung chuyển, chuẩn bị thông qua cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh truyền tống đi vương quốc Người Thú tại đại lục mới bất cứ lúc nào.

***

Trên biển khơi rộng lớn, nhóm Vua Hư Quỷ vỗ cánh bay tới trước, phía sau còn theo một đám Hư Quỷ cấp cao.

- Kiệt kiệt kiệt~ Không ngờ chúng ta thật sự có thể băng qua Kênh Sương Mù.

Hư Thập Vương hưng phấn lên tiếng.

Hư Thập Vương trầm giọng nói:

- Chứng minh kế hoạch có thể thành công, còn hơn nửa năm, chỉ cần cắn nuốt thật nhiều Huyết Thực, hẳn là có thể hoàn thành tiến hoá trước khi La Y đại nhân thức tỉnh.

Hư Thất Vương nói với giọng khàn khàn:

- Nhân loại tại mảnh đại lục này đông và chất lượng hơn bên kia nhiều, tùy tiện đi qua vài tòa thành là có thể cắn nuốt thật nhiều Huyết Thực.

Hư Thập Vương nhếch miệng cười:

- Kiệt kiệt kiệt, thật là làm cho ta chờ mong.

- Ta không cảm ứng được hơi thở của Hư Thập Nhất Vương và Hư Thập Nhị Vương.

Hư Tứ Vương đột nhiên lên tiếng.

- Tại sao lại như vậy?

Vua Hư Quỷ khác nghe vậy đều ngừng lại, ngạc nhiên nhìn về phía Hư Tứ Vương.

Hư Tứ Vương nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Khí tức của cả hai đột nhiên biến mất giống như đám người Hư Bát vậy.

Hư Nhị Vương trầm giọng nói:

- Xem ra là bị phát hiện rồi.

Hư Nhất Vương híp mắt lại, nói với giọng khàn khàn:

- Vậy thì phải tranh thủ thời gian mới được.

- Vậy Hư Thập Nhất Vương và Hư Thập Nhị Vương làm sao bây giờ?

Hư Thất Vương kinh ngạc lên tiếng.

Hư Nhị Vương cười quái dị hỏi:

- Kiệt kiệt kiệt, ngươi phải trở về cứu bọn họ sao?

- Vậy thôi quên đi, coi như ta chưa nói gì cả.

Hư Thất Vương co giật khóe miệng, cho rằng việc cắn nuốt Huyết Thực hoàn thành tiến hóa quan trọng hơn.

Hư Nhị Vương toét miệng nói:

- Kiệt kiệt kiệt, tách ra hành động đi, có thể cắn nuốt bao nhiêu Huyết Thực thì xem thực lực của bản thân.

- Đúng vậy, đừng tụ tập một chỗ, miễn cho đến lúc đó lại đánh nhau tranh giành Huyết Thực.

Hư Nhất Vương nhắc nhở:

- Vậy tách ra đi, nhớ kỹ trước khi La Y đại nhân thức tỉnh thì mọi người phải đi về đại lục bên kia.

- Kiệt kiệt kiệt, không cần ngươi nhắc nhở.

Hư Nhị Vương lạnh lùng mở miệng, đột nhiên gia tốc rời đi trước vùng biển trước mặt.

Trên mặt Hư Nhất Vương lộ ra thần sắc phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi cũng rời đi.

Vua Hư Quỷ còn lại lần lượt tách ra, bay tới những phương hướng khác nhau.

Nhóm Hư Quỷ cấp cao cũng tản ra, bay tới gần lục địa từ rất nhiều hướng.

Trên đường đi gặp không ít thương thuyền và thuyền hải tặc, không một chiếc may mắn tránh khỏi vận mệnh bị Hư Quỷ phá huỷ và cắn nuốt.

- Kiệt kiệt kiệt, nơi này là khu chăn nuôi Huyết Thực mới của chúng ta!

Nhóm Vua Hư Quỷ phách lối gầm thét.

Vương cung trong vương thành, vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ.

Quốc vương ngồi ở chủ vị bên trong điện nghị sự, đang rũ mắt nghe trăm quan viên hội báo tình hình mỗi khu vực bên trong vương quốc.

Một tên bá tước lên tiếng:

- Bệ hạ, các tinh linh trong Rừng U Chi Sâm không an phận, thức ăn của các thôn trang xung quanh đã bị trộm rất nhiều lần, việc này cực kỳ ảnh hưởng đến sự yên ổn của vương quốc.

Rừng U Chi Sâm nằm ở phía đông vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ, đây là nơi sinh sống của tộc Tinh Linh, cho nên cũng có người gọi bọn họ là Tinh Linh Chi Sâm.

Có quan viên nói:

- Bệ hạ, ta cảm thấy đây là thời điểm dọn sạch đám Tinh Linh kia, bọn họ chỉ biết gây họa, không thể mang tới bất kì lợi ích nào cho vương quốc.

- Bệ hạ, Tinh Linh đều là dị tộc...

Các quan viên nhao nhao lên tiếng, ý kiến đều thống nhất dị thường, tất cả đều muốn dọn sạch tộc Tinh Linh, san bằng Rừng U Chi Sâm.

Quốc vương đảo mắt suy nghĩ một chút, sau đó nói không chút để ý:

- Ừm, vậy thì Kỵ Sĩ Trưởng suất lĩnh đoàn Kỵ Sĩ đi san bằng Rừng U Chi Sâm đi.

- Vâng.

Đáy mắt của Kỵ Sĩ Trưởng hiện lên tia sáng lạnh lẽo, cung kính làm một cái Kỵ Sĩ lễ.

Một nữ nhân mặc áo choàng dài màu trắng đứng trong góc lắng nghe toàn bộ, cô có mái tóc dài cuộn sóng màu xanh lục, đôi mắt cùng màu nhìn chằm chằm vào quốc vương, đáy mắt hiện lên một tia sát ý.

Tên bá tước đứng bên cạnh nữ nhân quan tâm hỏi:

- Đại Pháp Sư Phi Phi, ngươi có sao không? Sắc mặt của ngươi rất khó coi.

- Không sao đâu, tối hôm qua ta không ngủ ngon thôi.

Phi Phi nặn ra một nụ cười cứng đờ.

- Đại Pháp Sư Phi Phi phải chú ý nghỉ ngơi, cơ thể là quan trọng nhất.

Bá tước quan tâm nói.

Phi Phi rũ mắt, khẽ gật đầu:

- Được rồi.

Quốc vương cố nén không ngáp, ngước mắt hỏi:

- Còn có chuyện gì không?

Có bá tước đột nhiên lên tiếng:

- Bệ hạ, đã lâu rồi chúng ta không thấy công tước Bá Lệ xuất hiện.

- Dạo gần đây hắn đang làm cái gì?

Quốc vương trầm giọng hỏi.

Bá tước nghiêm túc đáp:

- Bệ hạ, ta đi đến nhà công tước Bá Lệ hỏi thăm, công tước phu nhân nói hắn đã mất tích gần mười ngày, không hề để lại thư tín.

- Bệ hạ, có khi nào công tước Bá Lệ đã xảy ra chuyện hay không?

Có hầu tước nói ra suy đoán của mình.

Quốc vương lạnh nhạt nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói:

- Có thể là đi ra ngoài du lịch rồi.

Một vị quan viên khác nói:

- Bệ hạ, để tránh xảy ra ngoài ý muốn, vẫn là nên phái người đi thăm dò một chút đi.

Quốc vương thuận miệng nói:

- Vậy thì ta giao việc này cho ngươi, trong vòng ba ngày phải cho ta kết quả cụ thể.

-... Vâng.

Tên quan viên kia giống như nuốt phải xương cá, tự chuốc lấy vất vả rồi.

- Được rồi, nếu không có chuyện gì tan đi.

Quốc vương nói xong rồi đứng lên, vung ống tay xoay người rời đi.

- Vâng.

Quan viên và các quý tộc lên tiếng, lần lượt rời đi điện nghị sự.

- Cộp cộp cộp ~~~ -

Phi Phi lạnh mặt bước ra ngoài, mái tóc che đậy biểu cảm trên mặt, cô đi nhanh rời khỏi vương cung không thèm để ý tới ánh mắt của người xung quanh, ngồi lên xe thú trở về nơi ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận