Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 239: Thánh Địa, Mỏ Muối Của Thành Vạn Yêu

Sau đó hắn bình tĩnh lại, thành Huyền Vũ là thành di động, nằm trên con thú do mình thuần dưỡng, vậy không thuộc về sự quản lý của Thánh Địa.
Chuyện khiến hắn khá hấp dẫn vẫn là hội nghị ở Thánh Địa, đó là cơ hội để tiếp cận những bí ẩn khác.
- Đương nhiên, cường giả ở Thánh Địa như mây, người và vật đều được đối xử bình đẳng.
Thành chủ thành Thánh Dương gật đầu, trầm giọng giải thích:
- Phân chia lãnh địa tất nhiên sẽ được các đại thành chủ tín phục.
- Cho nên thực chất vẫn không có lợi ích gì.
Mục Lương giả vờ không có hứng thú.
- Thực chất không có lợi ích?
Bàn tay dưới áo choàng của Thánh Dương siết chặt rồi buông ra, bình tĩnh hỏi:
- Ngươi nghĩ thế nào mới tính là thực sự có lợi ích?
- Tùy tiện phát hai ba trăm ngàn khối tinh thạch hung thú là được rồi.
Khuôn mặt của Mục Lương chăm chú nói, không chút nào giống như đang nói đùa.
- Hai ba trăm ngàn khối tinh thạch hung thú!!
Thành chủ thành Thánh Dương run tay một cái, nói con số tinh thạch đó dễ dàng kiếm như vậy sao.
- Các hạ cứ đùa.
Thành chủ thành Thánh Dương đen mặt lại, đối phương là đang đùa bỡn hắn rồi!
- Không có?
Trên mặt của Mục Lương lộ vẻ thất vọng.
Ngón tay của anh gõ tay vịn ghế đá, lại hỏi:
- Vậy cần thực hiện chức trách hay nhiệm vụ gì?
- Đừng nói với ta là giữ gìn hòa bình thế giới gì gì đó nhé.
Mục Lương trước một bước ngăn lời của Thành chủ thành Thánh Dương.
Người trong thành Huyền Vũ của hắn đều không được sống cuộc sống tốt, vậy hơi đâu mà đi lo cho người khác chứ.
Thành chủ thành Thánh Dương há hốc miệng, hôm nay không có cách nào khác để hàn huyên.
- Thật đúng là bị ta đoán trúng.
Mục Lương liếc mắt.
Mặt của Thành chủ thành Thánh Dương càng phát ra đen.
- Còn đánh nữa không?
Mục Lương đứng lên, ghế đá giống như nước nhanh chóng biến mất, trở về mặt đất.
- Không đánh.
Thành chủ thành Thánh Dương không chút do dự lắc đầu.
Hiện tại, hắn không muốn liều mạng với một cường giả cấp tám, nếu như bị thương, sẽ khó đổi phó với Thủy triều Hư Quỷ Trăng Máu vào năm sau.
- Vậy thì mời trở về thôi!
Mục Lương xoay người chuẩn bị rời đi.
- Chờ một chút.
Thành chủ thành Thánh Dương cau mày lên tiếng.
Mục Lương quay đầu, ngữ khí bình tĩnh hỏi:
- Còn có chuyện gì?
- Thuộc hạ của Phi Thi đang ở chỗ của ngươi?
Thành chủ thành Thánh Dương nhận thấy được hơi thở quen thuộc.
- Bây giờ là thuộc hạ của ta.
Mục Lương không phủ nhận.
- Quên đi, cũng đã thực nghiệm Dị Quỷ thành công.
Thành chủ thành Thánh Dương suy nghĩ một chút.
Hắn tùy ý khoát tay, nói:
- Bọn họ cũng vô ích rồi, đều đưa cho ngươi đó.
- Dị Quỷ, các ngươi sáng tạo Dị Quỷ với mục đích gì?
Mục Lương híp mắt lại, không hiểu sao cảm thấy trong lòng khó chịu.
- Để đối phó với Thủy triều Hư Quỷ Trăng Máu.
Thành chủ thành Thánh Dương không giấu giếm.
- Cho nên, đã bắt người vô tội để lây Hư Quỷ cảm nhiễm?
Mục Lương lạnh giọng nói.
Cả người Thành chủ thành Thánh Dương căng thẳng, bất đắc dĩ nói:
- Đây là do Phi Thi làm, hiện tại hắn cũng đã bị ngươi giết chết.
Hắn trầm mặc một lát, tiếp tục nói:
- Huống chi đây là vì Thánh Dương Thành, cuối cùng vẫn phải hi sinh một nhóm người.
- Ngụy biện.
Mục Lương cười lạnh một tiếng.
- Các hạ, Hư Quỷ triều vào năm sau sẽ không đơn giản, có hứng thú liên hợp với thành Thánh Dương, cùng nhau đối phó hay không?
Thành chủ thành Thánh Dương lên tiếng lần nữa:
- Với thực lực của ngươi và ta, có thể tăng thêm xác suất an toàn.
- Không vội, thời gian còn sớm, chờ tham gia hội nghị Thánh Địa lại nói.
Mục Lương đáp lại.
- Đây là vị trí của Thánh Địa.
Thành chủ thành Thánh Dương hết cách giơ tay lên tung một quyển da thú.
Mục Lương thuận tay tiếp được, mở ra nhìn hai lần, phát hiện vậy mà mình cũng không nhận ra những thành trì xung quanh Thánh Địa, không có cách nào khác để tham khảo.
- Lúc rảnh rỗi ta sẽ đi.
Mục Lương quơ quơ da thú, thuận tay nhét vào trong áo bào.
- Được thôi.
Thành chủ thành Thánh Dương yên lặng gật đầu.
Hắn đã trao thủ hạ của Phi Thi cho Mục Lương, đối phương sẽ phải nhớ đến hắn rồi.
Mục Lương bỗng dừng bước lại, quay đầu hỏi:
- Đúng rồi, ngươi biết mỏ muối không?
- Mỏ muối, mỏ muối của thành Vạn Yêu sao?
Thành chủ thành Thánh Dương vô thức trả lời.
- Đúng vậy, có thể nói cho ta một chút không?
Trên mặt Mục Lương không lộ biểu cảm nào.
Trong lòng của anh lại rất kinh ngạc, thì ra mỏ muối ở thành Vạn Yêu.
Thành chủ thành Thánh Dương híp mắt, bình tĩnh nói:
- Ta cũng không biết gì nhiều, chỉ biết là thành Vạn Yêu có một mỏ muối, muối mà các thành lớn xung quanh dùng đều là mua từ thành Vạn Yêu.
- Đi đây.
Lần này, Mục Lương đi thật, đạt được tin muốn biết rồi, không cần thiết chậm trễ nữa.
- Thực sự là người kỳ quái.
Thành chủ thành Thánh Dương híp lại hai tròng mắt, nhìn theo Mục Lương đạp đất bay lên thành Huyền Vũ.
Tuổi còn trẻ mà có thực lực cấp tám, không thể không có tiếng tăm gì mới đúng.
Hắn ngửa đầu nhìn Hoang Cổ Man Thú trước mặt, càng cảm thấy người này không đơn giản.
Hắn xoay người trở về thành Thánh Dương, chuẩn bị phái người đi điều tra nội tình của thành Huyền Vũ, nhất là vị thành chủ thần bí ấy của thành Huyền Vũ.

Trên cầu thang đá thành Huyền Vũ, xung quanh có Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng chiếu sáng.
Ly Nguyệt dẫn đầu đi lên cầu thang, phía sau là mấy người Ny Cát Sa đeo mặt nạ, phía trước chính là Quan Hải Sơn.
Ly Nguyệt dẫn người đi tới trước Quan Hải Sơn.
Cô ngẩng đầu lạnh giọng hô:
- Mở cửa.

- Đây chính là cổng thành Huyền Vũ sao?

A Mạn dìu Ny Cát Sa, hai đôi mắt tò mò quan sát xung quanh.
Vệ Cảnh ở trên Quan Hải Sơn ló đầu xuống, thấy thế xoay người lại hô:
- Nhanh mở cổng thành ra.

- Ầm ầm !!
Cơ quan khởi động, bánh răng xoay tròn, cửa đá của Quan Hải Sơn ầm ầm mở ra.
- Vào đi.
Ly Nguyệt nghiêng đầu nói.
Mọi người vội vàng theo chân đi vào, lòng đầy hiếu kỳ và rạo rực tiến vào Quan Hải Sơn.
Tiếp theo đi vào Phố Buôn Bán sáng rực, lúc này còn có thể ngửi thấy mùi khoai nướng.
- Đây chính là thành Huyền Vũ sao?
A Mạn thở dài nói.
Buổi tối ở Phố Buôn Bán sẽ được thắp đèn, đây là chuyện khó thấy ở thành Thánh Dương.
- Hoan nghênh các vị đến Phố Buôn Bán.
Nguyệt Thấm Lam ưu nhã bước tiến xuất hiện.
Phía sau cô còn dẫn theo mấy người Nguyệt Phi Nhan.
- Ny Cát Sa.
Ngôn Băng hiện thân ra.
Áo giáp U Linh ba màu khiến mọi người nhìn thêm mấy lần.
- Ngươi bị thương.
Ngải Lỵ Na cũng xuất hiện, trên mặt lộ vẻ quan tâm.
Hai mắt của A Mạn ửng đỏ, nhếch cái miệng nhỏ nhắn nói:
- Ny Cát Sa tỷ tỷ trúng Thi độc của Tổng Đội Trưởng.
- Ta có mang theo bí dược chữa thương, nhanh dùng tạm trước đi.
Đây là lần đầu Vưu Phi Nhi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Cô nghe nói đêm nay sẽ có mấy chị em trước kia gia nhập vào, cho nên mới cam lòng rời khỏi viện nghiên cứu để đến đây góp vui.
Vưu Phi Nhi lấy ra một bình thuốc nhỏ từ trong túi áo, làm bằng đất nung, mở nắp bình đưa cho Ny Cát Sa.
Cô ôn nhu nói:
- Đổ nửa lọ lên vết thương, nửa còn lại thì uống.
- Cảm ơn.
Ny Cát Sa cảm kích nói.
- Chị Ny Cát Sa, ta giúp ngươi.
A Mạn đưa tay nhận bình sứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận