Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1601: Rạp Chiếu Phim Bắt Đầu Hoạt Động

Bạch Sương và bọn người quốc vương đứng gần đó chứng kiến từ đầu đến cuối.

- Quy củ thật nhiều.

Khải Tân Tư co giật khóe miệng.

Bạch Sương nghiêm túc nói:

- Chính vì có nhiều quy củ nên ở đây mới sạch sẽ như vậy, còn không có mùi hôi thối.

- Có lý.

Quốc vương tán đồng gật đầu.

Mai Đặc nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Như vậy rất tốt, ít nhất đi đường không cần phải lo lắng dẫm phải phân.

Những lúc rảnh rỗi không có gì làm thì hắn vẫn không thích rời khỏi hoàng cung, vì thành Tát Luận quá bẩn, đi ở bên ngoài phải hết sức tập trung, bằng không tỷ lệ dẫm phân rất cao.

Thành Tát luận không có nhà vệ sinh, khi đi ngoài đường mà quá mót thì dân chúng đều tìm một cái hẻm nhỏ hoặc giải quyết ngay tại chỗ.

Ở trong nhà thì mọi người dùng thùng gỗ, sau đó lại đem ra ngoài rửa sơ qua, thậm chí có người còn lười biếng đổ thẳng thùng phân ra ngoài cửa sổ.

Bạch Sương đề nghị:

- Cha, chúng ta cũng có thể xây nhà vệ sinh ở trong thành.

- Chuyện này rất khó.

Quốc vương chậm rãi lắc đầu.

Bạch Sương há to miệng, chán nản nói:

- Đúng vậy, thành Tát Luận quá nhiều người, chúng ta không thể quản được.

Thành Huyền Vũ là trường hợp đặc biệt, thành Tát Luận rất khó bắt chước cách làm của Thành Trong Thành.

- Đi trước xem một chút đi.

Quốc vương vỗ vai của con gái, cất bước đi thẳng về trước.

Bạch Sương xốc lại tinh thần, cất bước đi theo cha, dọc đường đi vẫn luôn tò mò dò xét bốn phía, cô nhìn thấy có rất nhiều tuần cảnh đang duy trì trật tự.

Ven đường dựng rất nhiều biển cảnh báo, phía trên còn viết đầy lời cảnh cáo.

Ví dụ như cấm đại tiểu tiện bừa bãi, cấm vứt rác lung tung, cấm sử dụng vũ lực...

- Thật sạch sẽ, giống hệt thành Huyền Vũ.

Bạch Sương khen ngợi không thôi.

Sau khi đi dạo một lúc, quốc vương, Mai Đặc và Khải Tân Tư đều lộ ra vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.

Phải biết rằng hơn nửa tháng trước, nơi này còn là một đống hỗn độn, bây giờ lại trở nên sạch sẽ gọn gàng như thế, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin được.

- Thật không biết Mục Lương làm bằng cách nào.....

Quốc vương thở dài một tiếng.

- Mục Lương là người có thể sáng tạo kỳ tích.

Trong mắt Bạch Sương lộ vẻ sùng bái, gương mặt xinh đẹp hơi ửng đỏ.

Khải Tân Tư và Mai Đặc liếc nhau, chỉ có thể cười khổ, trái tim của em gái đã hoàn toàn bị thanh niên kia đánh cắp rồi.

Bạch Sương nhàn nhạt cười nói:

- Cha, chúng ta đi tới trước đi, bên kia hình như là Khu Buôn Bán.

- Được.

Quốc vương bình phục sự kinh ngạc trong lòng, đi theo con gái về phía trước.

Hơn hai giờ sau.

Bốn người nhìn thấy từng tòa cao ốc ở Khu Buôn Bán trung tâm, mọi người lại đứng ngây ngốc lần nữa.

- Nhiều cao ốc như vậy là được xây trong vòng nửa tháng sao?

Mai Đặc há to mồm, có chút hoài nghi nhân sinh.

- Không hổ là Mục Lương.

Bạch Sương khen ngợi.

………….

Bạch Sương đi vào Khu Buôn Bán trung tâm, cô nhìn chăm chú vào từng dãy cao ốc, không nhịn được thán phục một tiếng.

- Tiệm Chụp Ảnh.

Mai Đặc nhìn về phía tòa nhà sáu tầng gần nhất, bức tường bên ngoài có một tấm biển vẽ ba ký tự lớn dài một mét, rộng một mét bằng thuốc màu, đó là bảng hiệu của Tiệm Chụp Ảnh.

- Tiệm Đồ Uống Lạnh.

Khải Tân Tư nhìn về phía một tòa nhà năm tầng khác, ngoài tường cũng có treo một bảng hiệu cực lớn.

Dọc theo đường đi, mọi người thấy được đủ loại và đủ kiểu cửa hàng, có cửa hàng Vải Và Trang Phục, cửa hàng Trang Sức, Tiệm Mỹ Thực Khoai Lang,.....

Mà trong những cửa hàng này đều đầy ắp người, đều là dân chúng tới từ thành Tát Luận.

- Đông người thật đấy.

Bạch Sương khen ngợi một tiếng.

Quốc vương thở dài trong lòng, lão hối hận trước đây đã cắt mảnh đất này cho thành Huyền Vũ.

Nhưng lão lại ngẫm nghĩ một chút, dù không cắt đất thì lão cũng không thể thay đổi được nơi đây.

Bạch Sương kéo tay của phụ thân, chỉ về đằng trước:

- Cha, chúng ta đi tới trước xem đi, nơi đó hình như náo nhiệt hơn.

- Tốt.

Quốc vương lấy lại tinh thần, cưng chiều gật đầu với con gái.

Đoàn người đi dọc theo con đường hình cung, khi tiếp cận Trung tâm Huyền Vũ cao vút thì mới dừng lại, bên trái chính là Rạp Chiếu Phim náo nhiệt.

- Rạp Chiếu Phim?

Bạch Sương chớp chớp đôi mắt đẹp màu vàng tím, không rõ Rạp Chiếu Phim là cái gì.

Hai mắt của Mai Đặc trừng lớn, không nhịn được sửng sốt khi nhìn thấy tấm áp phích to tướng treo trên bức tường bên ngoài Rạp Chiếu Phim.

Đó là một tờ áp phích lớn dài ba mét, rộng hai mét, trong áp phích chỉ có một người phụ nữ, chính là Nguyệt Thấm Di mặc váy công chúa.

- Đây không phải là Đại Ma Pháp Sư Nguyệt Di sao?

Mai Đặc kinh ngạc thốt lên.

Quốc vương ngước mắt nhìn lại và thấy người phụ nữ trong tấm áp phích, vẻ mặt của lão cũng sững sờ trong giây lát.

Trong tấm áp phích, Nguyệt Thấm Di với ánh mắt ưu sầu nhìn về phía trước, phía sau là một con ác long, dù hình ảnh đơn giản nhưng lại mang tới tác động thị giác cực lớn cho bọn người quốc vương.

- Đúng là Đại Ma Pháp Sư Nguyệt Di rồi!

Trong mắt Bạch Sương lộ vẻ kinh ngạc.

Khải Tân Tư cau mày, nghi ngờ nói:

- Tại sao chân dung của cô ta lại treo ở nơi này?

- Hừ!

Quốc vương hừ lạnh một tiếng, rõ ràng còn khó chịu đối với sự rời đi đột ngột của Nguyệt Thấm Di.

- Cha, chúng ta vào xem một chút đi.

Bạch Sương quay đầu nhìn về phía quốc vương.

Quốc vương nhìn tấm áp phích, sau đó lộ ra dáng vẻ “cố mà làm” gật đầu.

Mai Đặc và Khải Tân Tư cũng cảm thấy tò mò, Rạp Chiếu Phim là cái gì, tại sao lại có liên quan tới Đại Ma Pháp Sư Nguyệt Di?

Đám người bước lên bậc thang vào Rạp Chiếu Phim, vừa vặn gặp được dân chúng vừa xem xong đi ra ngoài.

- Quá hay, ta muốn xem thêm một lần nữa.

- Thật là cảm động, ta quá hâm mộ câu chuyện tình yêu của công chúa và kỵ sĩ, ta xem mà không kìm được nước mắt.

- Ta thích nhất công chúa, ghét nhất là vương hậu, cuối cùng cô ta lại không chết, thật là tức chết ta mà!

-...

Các dân chúng đi ra đều tràn đầy phấn khích, mọi người bàn luận với nhau về cốt truyện, có người còn trực tiếp đến quầy bán vé để mua vé xem phim cho buổi chiếu tiếp theo.

Bọn người quốc vương nghe dân chúng bàn tán lập tức càng tò mò hơn.

- Mai Đặc, ngươi đi hỏi một chút đi.

Quốc vương trầm giọng nói.

- Vâng.

Mai Đặc lên tiếng, cất bước tới quầy hàng gần đó.

Trước quầy vé đã có hơn mười người đang xếp hàng, hầu hết đều là người đến xem phim lần thứ hai.

- Ta muốn một vé xem phim cho buổi chiếu gần nhất.

Trước quầy có một cô gái trẻ hô to đầy phấn khích.

Sau quầy, nhân viên bán hàng thanh thúy nói:

- Hai mươi phút nữa sẽ có buổi chiếu tiếp theo, quý khách muốn mua vé không?

- Được, ta mua ba vé.

Thiếu nữ vội vàng gật đầu.

- Ba vé xem phim, mọi việc là ba mươi viên tinh thạch ma thú cấp 1.

Nhân viên bán hàng mỉm cười nói.

- Đây.

Cô gái nhanh chóng đưa tinh thạch ma thú đã chuẩn bị trước.

Nhân viên bán hàng kiểm tra ma thú tinh thạch, sau khi xác định không có vấn đề thì mới thu hồi.

Cô ấy chỉ vào sơ đồ chỗ ngồi trên quầy và nói:

- Quý khách chọn chỗ ngồi đi, ngươi có thể chọn bất kỳ chỗ ngồi nào không có vết bút chì gạch ngang.

Cô gái suy nghĩ một chút, sau đó chỉ vào sơ đồ chỗ ngồi nói:

- Hàng thứ ba, ghế mười một, mười hai và mười ba.

- Vâng.

Nữ nhân viên gật đầu và dùng bút chì gạch bỏ ba chỗ ngồi mà cô gái đã chọn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận