Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1098: Một Trăm Triệu

Sau khi thủy triều Hư Quỷ bùng nổ, chắc chắn các thành sẽ rất cần vật liệu cuộc sống, thức ăn và nước uống là nhu yếu phẩm không thể thiếu.

- Căn cứ trung chuyển?

Một số thành chủ sửng sốt, đây lần đầu tiên bọn họ nghe nói về sự tồn tại của căn cứ trung chuyển.

Những vị thành chủ này chưa từng đi ra bên ngoài trước khi leo lên Ốc Đảo để đến thành Huyền Vũ.

Còn có một bộ phận thành chủ là tự mình đi tới thành Huyền Vũ, đồng dạng không biết sự tồn tại của căn cứ trung chuyển.

Hồ Tiên giải thích:

- Ở nơi đó các ngươi có thể giao dịch rau xanh, nước, trái cây và nhiều thứ khác, giá cả giống như ở thành Huyền Vũ.

- Thành Thánh Dương tương đối gần với thành Tấn Nguyên.

Thành chủ thành Thánh Dương nhỏ giọng nói một tiếng.

- Ta có nghe nói về căn cứ trung chuyển.

Tân Phong gật đầu một cái.

Thành Vạn Khô cũng giống như thành Phi Điểu, cả hai đều ở trong rừng Vạn Khô, hắn từng đích thân đến căn cứ trung chuyển để giao dịch vật tư.

- Ta cũng từng đến đó rồi.

Thành chủ thành Ba Khắc gật đầu một cái.

Cát Tư ngạc nhiên hỏi:

- Mục Lương các hạ, vậy sau này Máy Bay sẽ không tiếp tục tới nữa sao?

- Dĩ nhiên là không phải, chỉ là chúng ta sẽ đổi Máy Bay thành phi thuyền vận chuyển.

Mục Lương giải thích.

- Phi thuyền vận chuyển?

Các thành chủ tỏ vẻ không hiểu.

Mục Lương ngáp một cái, thuận miệng giải thích:

- Đó là một linh khí phi hành loại lớn.

- Linh khí phi hành loại lớn!!

Nghe tới đây, hai tròng mắt của Phong Vũ sáng rực.

Lão vội hỏi:

- Nó lớn tới mức nào?

- Kích cỡ tương đương một nửa Ốc Đảo.

Mục Lương liếc nhìn Đại trưởng lão thành Tương Lai rồi thuận miệng đáp.

- Lớn tới như vậy sao?

Phong Vũ kinh ngạc thốt lên.

Sắc mặt lão đột nhiên trở nên ngưng trọng, trầm ngâm trong chốc lát rồi hỏi:

- Các hạ có giao dịch phi thuyền vận chuyển không?

- Một trăm triệu đồng Huyền Vũ.

Mục Lương ngồi bắt chéo hai chân, nhìn xuống Đại trưởng lão thành Tương Lai.

- Một trăm triệu? Đó là bao nhiêu?

Hắc Thủy kinh ngạc hỏi.

Hắn không quá hiểu biết về ngạch số của đồng Huyền Vũ.

- Chính là gấp một ngàn lần của một trăm ngàn đồng.

Hồ Tiên nhẹ nhàng giải thích một câu.

- Một ngàn lần của... Một trăm ngàn đồng??

Hắc Thủy kinh ngạc đến mức ngây người tại chỗ.

Với cái giá này, cho dù hắn có bán toàn bộ thành Hắc Thủy thì cũng không thể mua được một chiếc phi thuyền vận chuyển.

- Các hạ đang nói đùa có phải không?

Khóe miệng của Phong Vũ co rút, sắc mặt trở nên âm trầm.

- Phi thuyền vận chuyển đáng giá con số này.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Vậy ngươi coi như ta chưa nói gì hết.

Phong Vũ đen mặt ngồi trở lại vị trí của mình.

Một triệu đồng Huyền Vũ có thể mua hơn ba mươi ngàn kiện linh khí cao cấp, con số này thật sự quá khủng khiếp.

-....Phi thuyền vận chuyển thật sự trị giá một trăm triệu sao?

Ái Nhĩ há to mồm, rõ ràng cũng khiếp sợ không kém.

- Đúng vậy, nó xứng đáng với cái giá này.

Kim Phượng thanh thúy đáp.

Cô đã từng nhìn thấy phi thuyền vận chuyển khi nó tới căn cứ trung chuyển thành Phượng lần đầu tiên, cô đã nhìn thấy phi thuyền vận chuyển từ xa, xác thực có thể xưng là kinh vi thiên nhân.

- Một trăm triệu, có bán ta trăm ngàn lần thì cũng không có cái giá như vậy đâu.

Ái Nhĩ không khỏi thán phục một tiếng.

Kim Phượng nhìn thoáng qua đối phương, trêu ghẹo:

- Nào chỉ là bán ngươi, cho dù có giao dịch toàn bộ thành Sa ra ngoài thì ngươi cũng khó có thể giao dịch được một chiếc phi thuyền vận chuyển.

- Giao dịch ngươi ra ngoài cũng vậy thôi!

Ái Nhĩ hừ lạnh một tiếng, trợn mắt nhìn đối phương.

Bạch Trạch híp mắt lại, hắn đột nhiên cảm thấy có hứng thú đối với phi thuyền vận chuyển thành Huyền Vũ.

Linh khí phi hành giá trị một trăm triệu đồng Huyền Vũ, nếu như đánh cắp được cơ mật tương quan thì hắn có thể bán cho thành Tương Lai.

Hắn nhìn ra được Đại trưởng lão thành Tương Lai rất có hứng thú đối với phi thuyền vận chuyển, nếu có cơ mật thì đối phương sẽ sẵn sàng bỏ ra số tiền lớn để giao dịch.

- Ở đây ta còn có một giao dịch, không biết các vị có hứng thú hay không?

Giọng nói ôn hòa của Mục Lương vang lên để cho mọi người trong Đại Hội Trường đều dời lực chú ý lên bục cao.

- Đó là giao dịch gì?

Tố Cẩm lên tiếng đầu tiên.

Kim Phượng hơi nghiêng người tới trước, cảm thấy hứng thú hỏi:

- Nói nghe một chút thử xem.

- Giúp thành Huyền Vũ làm gia công.

Mục Lương nhấn mạnh từng chữ một.

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

Các thành chủ tràn đầy nghi ngờ hỏi lại.

- Ta sẽ đưa bản mẫu cho các ngươi, các ngươi giúp ta gia công dựa theo bản mẫu là được, ta sẽ thanh toán thù lao cho các ngươi bằng đồng Huyền Vũ hoặc vật tư các ngươi muốn.

Mục Lương nói rõ ràng.

Cái gọi là bản mẫu chính là linh kiện của phi thuyền vận chuyển.

Ví dụ như một chút linh kiện không quan trọng nhưng vừa tốn thời gian vừa phí sức, cái này có thể đưa cho các thành khác chế tác.

Sau đó các linh kiện sẽ được vận chuyển trở lại thành Huyền Vũ, như vậy anh có thể sản xuất càng nhiều phi thuyền vận chuyển với tốc độ nhanh nhất.

………

Ái Nhĩ tò mò hỏi:

- Mục Lương các hạ, ngài định sản xuất cái gì?

- Chờ Hội nghị Thánh địa kết thúc, các vị nếu hứng thú, có thể tới cung điện khu Trung Ương tìm ta.

Mục Lương ôn hòa nói. Các vị thành chủ cũng không tiện mở miệng hỏi nữa, đều đoán trong lòng.

Tây Phổ Hoa chống ba tong (gậy) đứng lên, nhìn quanh đám người ở hội trường, nghiêm túc nói:

- Các vị, thủy triều Hư Quỷ gần đến, ta kiến nghị mọi người liên minh, tập trung lực lượng chống thủy triều Hư Quỷ tiến công.

- Liên minh?

Kim Phượng rũ mắt xuống, đối với chuyện này cũng không có hứng thú.

- Nếu như liên minh với thành Huyền Vũ, ta còn hứng thú một chút.

Ái Nhĩ nhanh mồm nhanh miệng nói.

- Chính xác.

Bố Vi Nhân cười một tiếng, tán thành gật đầu.

Âm thanh bình thản của Mục Lương vang lên:

- Xin lỗi, thành Huyền Vũ tạm thời không cần liên minh.

- Vậy thì thật là đáng tiếc.

Kim Phượng nhún vai tiếc nuối.

Thành chủ Thánh Dương đen mặt.

Lần này, lão tới thành Huyền Vũ, một là vì tham gia Hội nghị Thánh địa, hai là vì hội đấu giá, ba lại là muốn liên minh với thành Huyền Vũ. Chỉ vì chuyện ‘Thí nghiệm Dị quỷ’, việc liên minh hiển nhiên là không thể.

- Mục Lương các hạ, Thủy triều Hư Quỷ bạo phát, không ai trên mảnh đất liền này có thể may mắn tránh khỏi, chỉ có liên minh mới có thể sống sót được.

Tây Phổ Hoa nghiêm mặt nói.

- Không phải, ta cho rằng liên minh rất có thể sẽ liên lụy thành Huyền Vũ.

Hồ Tiên nhanh chóng tiếp lời.

- Ngươi nói cái gì?

Tây Phổ Hoa sửng sốt một chút, hoài nghi mình nghe lầm.

- Thành Huyền Vũ không cần liên minh.

Mục Lương mỉm cười nói.

- Mục Lương các hạ, liên minh đối với thành Huyền Vũ chỉ có chỗ tốt, cũng không có chỗ xấu.

Tây Phổ Hoa nhăn mặt nói.

- Có lợi hay không, ta rất rõ ràng.

Mục Lương lạnh lùng liếc mắt Tây Phổ Hoa.

Anh bình tĩnh nói:

- Thành Huyền Vũ di động, không cần thiết liên minh.

Tây Phổ Hoa há miệng, nhất thời á khẩu không trả lời được.

- Tây Phổ Hoa các hạ, Mục Lương có thể tự diệt một cái sào huyệt Hư Quỷ, hắn đúng là không cần liên minh với những người khác.

Bối Nhĩ Liên nghiêm mặt nói.

-...

Tây Phổ Hoa nhếch mép một cái, sắc mặt của lão không vui ngồi trở lại chỗ ngồi. Lão nhớ tới những việc cứng rắn mà Mục Lương từng làm, mới phản ứng được, đối phương không phải người mà lão có thể nhiều lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận