Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3580: Ta tới cùng ngươi cùng nhau sinh hài tử. (1 càng ). (length: 7379)

Ngoài cung điện, có tiếng gõ cửa thư phòng.
Tiểu Tử lo lắng gọi: "Tiên Đế đại nhân, Ly Nguyệt nương nương sắp sinh rồi ạ."
"Ta biết rồi."
Giọng Mục Lương từ trong thư phòng vọng ra.
Tiểu hầu gái chưa kịp đến gần, hắn đã cảm nhận được sự thay đổi của người phụ nữ tóc bạc, liền lập tức xuống giường nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề. Hồ Tiên sau lưng cũng tỉnh giấc.
"Ngươi đi trước đi, ta sẽ đến ngay."
Hồ Tiên giục.
"Ừm."
Mục Lương đáp lời, nhanh chân rời khỏi thư phòng.
Phòng sinh ở phía trước Thiên Điện, Sibeqi bụng bầu vượt mặt đang đi đi lại lại, bên cạnh có Minol đỡ lấy.
"Bụng to thế kia rồi đừng có đi tới đi lui nữa."
Nikisha khuyên nhủ.
"Ta lo lắng quá mà."
Sibeqi chống tay vào lưng nói.
"Ly Nguyệt không sao đâu, nàng có kinh nghiệm cả rồi."
Elina trấn an.
Nikisha gật đầu nói: "Đúng đấy, với lại ngày dự sinh của ngươi cũng giống Ly Nguyệt, cũng phải chú ý chút."
"Ta biết rồi."
Sibeqi hít sâu một hơi nói.
Nguyệt Thấm Lam bước nhanh đến, mái tóc dài màu xanh biển xõa tung, thuận tay lấy trâm cài tóc lên.
"Thế nào rồi?"
Nàng quan tâm hỏi.
"Thầy thuốc Lillian vừa vào trong."
Mya khẽ đáp, Nguyệt Thấm Lam nghe vậy gật nhẹ, nhìn sang Sibeqi nhíu mày nói: "Bụng bầu thế kia còn đến xem náo nhiệt gì, lo giữ sức đi."
Sibeqi bĩu môi nói: "Ta cũng lo cho Ly Nguyệt mà."
Nguyệt Thấm Lam dịu dàng dặn: "Vậy thì đừng có kích động quá, coi chừng sinh cùng Ly Nguyệt đấy."
"Ta biết rồi."
Sibeqi ngoan ngoãn gật đầu.
Ngay sau đó, vũng nước lớn loang ra dưới chân nữ nhân Hấp Huyết Quỷ.
"Hả?"
Minol tròn xoe đôi mắt xanh ngơ ngác.
"Vỡ ối rồi."
Sibeqi há hốc miệng, ấm ức nhìn Nguyệt Thấm Lam.
Nguyệt Thấm Lam cũng sững người một chút, rồi đưa tay lên xoa trán nói: "Còn lo cái gì nữa, đưa cả hai vào luôn đi."
"Dạ."
Tiểu Tử và Ba Phù luống cuống tay chân đỡ nữ nhân Hấp Huyết Quỷ vào phòng sinh.
"Ta không cố ý."
Sibeqi tội nghiệp kêu lên. Nàng còn bỡn cợt: "Con yêu, sao không chịu nán lại một hai ngày nữa?"
"Đúng là đồ ngốc."
Nguyệt Thấm Lam vừa buồn cười vừa bất lực.
Cửa phòng sinh đóng lại, bên trong vọng ra tiếng kinh ngạc của Ly Nguyệt và thầy thuốc Lillian: "Sao ngươi vào đây?"
"Ta tới sinh con cùng với ngươi."
Sibeqi cười gượng nói.
"Ôi...vỡ ối rồi!"
Giọng thầy thuốc Lillian cao hơn vài phần.
Ngoài cửa, Nikisha và Elina đưa mắt nhìn nhau, bầu không khí căng thẳng bỗng trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều.
"Chẳng theo sách vở gì cả."
Đôi tai thỏ trên đầu Minol quơ qua quơ lại.
Mục Lương bước nhanh đến, mở miệng hỏi: "Sibeqi cũng vào rồi?"
"Đúng vậy."
Nguyệt Thấm Lam nhún vai.
"Cũng tốt, cùng nhau sinh luôn."
Mục Lương khẽ cười nói.
Nguyệt Thấm Lam liếc xéo nam nhân, giục: "Mau vào trong đó mà chăm sóc người ta đi."
"Được."
Mục Lương đáp lời, liền vào trong phòng sinh.
Trong phòng sinh, Ly Nguyệt và Sibeqi mỗi người nằm trên một giường sản phụ, thầy thuốc Lillian đang kiểm tra tình hình của hai người.
"Ngươi đến rồi."
Ly Nguyệt thấy Mục Lương bước vào, trên mặt nở nụ cười hiền hòa.
Sibeqi nhõng nhẽo nói: "Mục Lương, con của ngươi trong bụng ta không chịu chờ nữa."
Mục Lương vừa buồn cười vừa bất lực, tiến lên ngồi vào ghế ở giữa hai giường, nhẹ nhàng nói: "Thả lỏng đi, biết là không có chuyện gì đâu."
"Ta không căng thẳng đâu, 'một lần thì lạ, hai lần là quen'."
Sibeqi vung tay nói.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói: "Ta cũng không căng thẳng."
"Ta ở bên các ngươi."
Mục Lương dịu dàng nói.
Sibeqi dặn dò: "Các con mau kết thúc tu luyện đi nhé, cho bọn nó đến nhìn các em."
Nàng mang thai là con trai, Ly Nguyệt thì có vẻ như con gái.
Ly Nguyệt ôn nhu nói: "Dĩnh Lưu Ly vẫn luôn mong chờ em gái ra đời, nên để cho nàng đến xem."
"Không vội."
Mục Lương vỗ vỗ tay của người phụ nữ tóc bạc.
"Tiên Đế đại nhân, tình hình hiện tại có lẽ phải chờ hai đến ba giờ nữa mới sinh được."
Thầy thuốc Lillian ngẩng đầu cung kính nói.
"Ta biết rồi."
Mục Lương gật đầu.
Sibeqi hiếu kỳ hỏi: "Ly Nguyệt, đặt tên con xong chưa?"
"Rồi, gọi Mục Tinh Nguyệt."
Ly Nguyệt khẽ đáp.
"Tinh Nguyệt, hay quá."
Sibeqi thở dài nói. Ly Nguyệt lộ vẻ trìu mến: "Tên ở nhà là Nguyệt Nguyệt."
"Nguyệt Nguyệt cũng dễ thương."
Sibeqi lần nữa khen.
"Mục Hi Châu cũng hay."
Ly Nguyệt dịu dàng nói.
"Đều hay cả."
Sibeqi cười tươi như hoa gật đầu.
Mục Lương chớp đôi mắt màu vàng nhạt, lúc này bầu không khí trong phòng sinh hết sức hài hòa. Ngoài phòng sinh, Nguyệt Thấm Lam cùng mọi người đều ngồi xuống ghế, kiên nhẫn chờ đợi.
Thời gian trôi qua, rất nhanh sau đó trong phòng sinh vang lên tiếng kêu đau của Ly Nguyệt và Sibeqi, rồi đến tiếng hô dồn dập của thầy thuốc Lillian.
"Rặn đi!"
Lillian vẫn liên tục hô.
"Thật hồi hộp."
Minol tay nắm chặt vạt váy nói.
"Không sao đâu."
Nguyệt Thấm Lam trấn an.
Chẳng bao lâu, trong phòng sinh vang lên tiếng khóc chào đời rõ to của những đứa trẻ.
"Oe oe oe~~~"
"Sinh rồi!"
Minol phấn khích.
"Tốt quá."
Nikisha và những người khác thở phào nhẹ nhõm, trên mặt ai cũng hiện lên vẻ vui mừng.
Cửa phòng sinh mở ra, thầy thuốc Lillian bế trên tay mỗi bên một cái tã lót đi ra, nét mặt tươi vui.
"Là công chúa điện hạ và vương tử điện hạ ạ."
Nàng vui vẻ nói.
"Ta xem nào."
Nguyệt Thấm Lam bước lên xem trước. Mục Tinh Nguyệt và Mục Hi Châu nhìn thấy nàng đều nín khóc, đôi mắt trong veo không tì vết.
...
Nguyệt Thấm Lam tấm tắc khen: "Ngoan thật, hồi bé giống Tiểu Cảnh và mấy đứa khác, trắng trẻo mũm mĩm."
Nikisha và Minol vây đến xem, như nhìn thấy bảo vật quý giá nhìn chằm chằm bọn nhỏ.
"Đáng yêu quá."
Đôi mắt đẹp của Minol ánh lên tia sáng.
"Bế xuống dưới chăm sóc tốt nhé."
Nguyệt Thấm Lam dặn dò.
"Vâng."
Ba Phù và Tiểu Tử tiến lên, cẩn thận bế tiểu vương tử và tiểu công chúa đi. Mục Lương từ phòng sinh bước ra, vẻ mặt vui mừng không giấu được.
"Ly Nguyệt và Sibeqi thế nào rồi?"
Nguyệt Thấm Lam quan tâm hỏi.
"Đều không sao, chỉ là hao tổn quá nhiều tinh lực, hiện giờ đã ngủ rồi."
Mục Lương dịu dàng nói.
Hai người lúc mang thai đã dùng Tiên Tôn Bản Nguyên Quả, con trong bụng cũng hấp thụ được năng lượng của quả đó, làm cho hài tử phát triển tốt, vì vậy khi sinh nở sẽ khó khăn hơn, may mà cuối cùng đều mẹ tròn con vuông.
"Vậy thì tốt rồi, để cho các nàng ngủ đi, chờ tỉnh lại sẽ vào thăm sau."
Nguyệt Thấm Lam dặn.
"Ừ ừ."
Minol cùng những người khác đồng thanh đáp.
Nguyệt Thấm Lam nói tiếp: "Diêu Nhi, đi chuẩn bị bữa ăn dinh dưỡng đi, cho Ly Nguyệt và Sibeqi bồi bổ."
"Vâng."
Diêu Nhi ngoan ngoãn trả lời.
Tiểu Mịch từ ngoài cung điện bước vào, cung kính nói: "Bệ hạ, người Vĩnh Hằng Đường đến cầu kiến."
"Người Vĩnh Hằng Đường, là Nhã Nhân sao?"
Nguyệt Thấm Lam kinh ngạc nói.
"Không phải."
Mục Lương cau mày, vừa mới thử một lần, vẫn không thể dùng thần hồn liên lạc với Nhã Nhân được. ps: «1 chương»: đang viết chương 2 của đoạn bị thiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận