Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 758: Nhớ Kỹ, Ngươi Quan Trọng Hơn Cây Xanh.



Cô yêu kiều đi tới trước hai bước, bình tĩnh nói:

- Trước khi đó thì tỷ lệ nộp thực xanh là bảy phần. Thu thêm hai phần rau xanh xem như là tiền ăn.

- Đúng rồi, ta nhắc nhở các ngươi một câu, rau xanh chỉ có thể giao dịch cho Bộ Nông Nghiệp, nghiêm cấm giao dịch với bên ngoài, nếu không sẽ bị đuổi khỏi thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng nhắc nhở một câu.

- Chúng ta đã biết!

Trong lòng mọi người run rẩy, bọn họ không nguyện ý rời khỏi nơi này.

Trải qua cuộc sống khổ cực không có nước, làm sao mà bọn họ có thể dễ dàng buông tha cuộc sống mỗi ngày đều có nước miễn phí chứ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Hôm nay, các ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai sẽ có người tới mang các ngươi đi Đồng Ruộng, dạy các ngươi cách trồng rau xanh.

- Vâng.

Các thành dân thưa thớt đáp lại.

- Thật là lợi hại.

Trong lòng Đại An Ti khen ngợi không thôi, cô vô cùng bội phục năng lực xử lý của cô gái ưu nhã này.

- Còn lại giao cho ngươi, ta phải trở về Trung Ương báo cáo công việc với Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu ưu nhã nói.

Đại An Ti gật đầu nói:

- Vâng, chị Thấm Lan cứ về trước đi.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười.

Cô quay người bước lên xe ngựa, Diêu Nhi giật dây cương một cái, lái xe thay đổi phương hướng, trở về con đường cũ.

- Những người còn lại đi theo ta, ta mang các ngươi đến ‘thôn Nhị Thái’.

Đại An Ti khua tay nói.

Thôn Nhất Thái đã đầy người, các cư dân còn lại chỉ có thể ở thôn Nhị Thái, thôn Tam Thái và thôn Tứ Thái.

……..

Khu Vực Trung Ương, thư phòng.

Cùm cụp cùm cụp ~~

Mục Lương cầm bánh răng rồi đặt vào trong đồng hồ quả lắc, hai cái bánh răng ăn khớp và cố định lẫn nhau.

Mễ Nặc ngồi một bên, hai tay chống lên mặt bàn, nghiêng đầu nhìn vô cùng nghiêm túc.

Cô chớp đôi mắt màu xanh lam, nhỏ giọng hỏi:

- Mục Lương, tiếp theo đặt quả lắc vào là hoàn thành rồi phải không?

- Ừ, thông minh.

Mục Lương thuận miệng khen một câu.

Anh cầm một quả lắc làm bằng lưu ly rồi cẩn thận treo lên chỗ nối tiếp bánh răng, mọi thứ lập tức ăn khớp và cố định vào nhau.

Sau khi sắp xếp đồng hồ quả lắc, anh nhẹ nhàng kích thích nó.

Lách cách lách cách ~~

Quả lắc đung đưa trái phải, phát ra tiếng lách cách thanh thúy rất có tiết tấu.

Kim giây đồng hồ cũng bắt đầu di chuyển từng nấc.

- Được rồi.

Mục Lương vỗ tay, khép vỏ đồng hồ quả lắc lại.

Đồng hồ quả lắc vừa mới hoàn thành khá là nhỏ nhắn, chỉ cao cỡ ba mươi centimet, ngoại hình là một con thỏ tai dài, khi quả lắc đong đưa thì lỗ tai cũng sẽ nhẹ nhàng lắc lư.

- Thật thần kỳ......

Đôi mắt của Mễ Nặc tỏa sáng, cô vội vàng ngồi thẳng người, kéo đồng hồ quả lắc lại gần mình.

Đây là chiếc đồng hồ được Mục Lương chế tạo riêng cho cô gái tai thỏ, có thể treo ở trong phòng của cô, mỗi ngày muốn biết mấy giờ thì chỉ cần liếc nhìn một cái, không cần phải cất công chạy đến chính sảnh.

Mục Lương xoa lỗ tai xù lông của cô gái tai thỏ, ôn hòa nói:

- Cách ba ngày điều chỉnh thời gian là được.

- Vâng.

Mễ Nặc hồn nhiên gật đầu, chăm chú vuốt ve đồng hồ quả lắc, yêu thích không buông tay.

Kẽo kẹt......

Cửa thư phòng bị đẩy ra.

- Mục Lương, khoảng hai giờ nữa sẽ đến thành Ngự Thổ.

Ly Nguyệt đi vào thư phòng rồi chợt khựng lại khi nhìn thấy cô gái tai thỏ, sau đó tự nhiên đi đến bên cạnh Mục Lương.

- Ừ, nhóm Thành Phòng Quân chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ?

Mục Lương gật đầu hỏi.

Ly Nguyệt gật đầu nói khẽ:

- Đã thông báo Cầm Vũ và Đại An Ti, các cô đã sẵn sàng chuẩn bị nghênh địch.

Thành Ngự Thổ là tòa thành của đạo tặc, bọn họ tới đây với tâm thái hưng sư vấn tội.

Có lẽ hai bên sẽ xảy ra xung đột, như vậy sẽ cho Mục Lương một cơ hội để luyện binh.

- Bên Không Quân thì sao?

Mục Lương lại hỏi.

- Phi Nhan và Hi Bối Kỳ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể tiếp viện ở trên không bất cứ lúc nào.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

- Ừ.

Mục Lương hài lòng ừ lên tiếng.

Mễ Nặc nhỏ giọng hỏi:

- Mục Lương, chúng ta sắp khai chiến sao?

- Chỉ là có khả năng thôi.

Mục Lương dịu dàng nở nụ cười.

Có khai chiến hay không, vậy thì phải xem thái độ của thành Ngự Thổ.

Nếu thành Ngự Thổ giao nộp Vũ Mộng và Vũ Điền, trả lại Thủy Tinh Ngư và bồi thường tiền tổn thất tinh thần, chi phí đi lại, như vậy thì anh không cần khai chiến.

Ly Nguyệt nói khẽ:

- Với tập tục của thành Ngự Thổ, rất có thể sẽ khai chiến.

- Vậy thì Viện Ca Kịch không thể mở cửa rồi......

Mễ Nặc bĩu môi lẩm bẩm một câu.

- Rồi sẽ có cơ hội thôi.

Mục Lương cười nói.

Anh vươn tay vuốt phẳng đôi mày nhăn lại của cô gái tai thỏ, biết cô gái đang suy nghĩ tới việc kiếm tinh thạch hung thú cho anh.

- Ừ, vậy ta đi tập luyện ca khúc.

Mễ Nặc gật đầu, tươi cười như hoa.

- Đi đi.

Giọng nói dịu dàng của Mục Lương vang lên.

Cô gái tai thỏ đứng lên, ôm đồng hồ quả lắc bước ra ngoài.

Cót két......

Cửa thư phòng được đóng lại.

Mục Lương thu hồi tầm mắt, quay đầu hỏi:

- Điều tra chuyện liên quan tới gốc cây xanh thần bí trong thành Ngự Thổ thế nào rồi?

- Trước mắt thì tin tức vẫn còn quá ít.

Ly Nguyệt chậm rãi lắc đầu.

Rùa Đen vẫn luôn di chuyển, mà cách bảy ngày thì Máy Bay mới ra ngoài một lần, nguồn tin tức quá ít, rất khó thăm dò được thông tin có tác dụng.

Mục Lương vươn tay về phía cô gái tóc bạc:

- Vậy thì chờ khi nào đến thành Ngự Thổ, ngươi ẩn núp vào thành tìm kiếm thử xem.

- Ừ, cứ giao cho ta.

Đôi mắt màu bạc của Ly Nguyệt lấp lóe, giơ tay đặt lên bàn tay của anh.

Mục Lương nhẹ nhàng kéo đối phương tới gần, để cô gái tóc bạc ngồi trên đùi của mình.

- Nhớ chú ý an toàn.

Anh nói với giọng chân thành:

- Nhớ kỹ, ngươi quan trọng hơn cây xanh.

- Vâng.

Ly Nguyệt nhỏ giọng gật đầu, sự mềm mại nơi đáy lòng bị đụng chạm một chút.

- À phải, huấn luyện Không Quân thế nào rồi?

Mục Lương gác cằm lên vai của thiếu nữ, mỗi lần hô hấp có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt của đối phương.

- Rất thuận lợi, huấn luyện đã tiến vào giai đoạn thứ hai.

Ánh mắt của Ly Nguyệt có chút né tránh, lời nói hơi mơ hồ.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, ôn hòa nói:

- Ừ, nhớ kỹ là thà thiếu không ẩu.

Huấn luyện Không Quân do bốn vị đội trưởng Bộ Đội Đặc Chủng U Linh khống chế, việc này khiến Mục Lương rất yên tâm.

- Ừ......

Tim của Ly Nguyệt đập lỡ một nhịp, vòng eo nhỏ xinh bị người nào đó ôm lấy, tiếng tim đập càng ngày càng gần.

- Mục Lương, ta phải đi chuẩn bị......

Hàng mi mảnh dài của Ly Nguyệt hơi run rẩy, âm thanh mơ hồ không rõ.

- Đi đi.

Mục Lương tiếc nuối buông tay.

Ly Nguyệt vội vàng đứng lên, lúc này hô hấp mới trở lại bình thường.

Trên gương mặt xinh đẹp của cô hiện lên một màu đỏ ửng, nói khẽ:

- Khi nào xong xuôi ta lại tới tìm ngươi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi mang theo Tuyết Cơ, cô ấy từng đi qua thành Ngự Thổ, bảo cô ấy phối hợp với ngươi đi thi hành nhiệm vụ.

Chuyện Bách Biến Ma Nữ từng đi qua thành Ngự Thổ là do chính miệng đối phương nói.

Cô ấy vẫn là nhân viên ngoài biên chế của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, phối hợp Bộ Đội Đặc Chủng U Linh thi hành nhiệm vụ là chức trách của cô ấy.

- Cô ấy vẫn chưa có Khôi Giáp U Linh, đi với ta sẽ rất nguy hiểm.

Ly Nguyệt nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận