Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 620: Rắn Bảy Màu

Lão mở máy chụp ảnh, lấy tờ giấy vẫn còn hơi ấm.

Hình ảnh của Hồ Tiên được lưu lại trên giấy, có điều vẫn chỉ là màu trắng đen, nhưng mà độ sắc nét đã tốt hơn trước rất nhiều.

- Thành chủ đại nhân, ngài xem.

Vạn Bái đưa tấm ảnh cho Mục Lương bằng hai tay.

Mục Lương đánh giá Hồ Tiên trên giấy, khuôn mặt quyến rũ kia đã được lưu lại thành công, có điều vì chỉ có hai màu trắng đen nên thiếu rất nhiều thần vận.

- Ừ, không tệ.

Mục Lương đưa ảnh cho Hồ Tiên xem, quay đầu hỏi Vạn Bái:

- Lúc nào thì hình ảnh mới có màu?

- Cái này…. còn cần thêm một thời gian nữa.

Vạn Bái xấu hổ cúi đầu đáp.

- Như vậy đã rất tốt rồi.

Hồ Tiên nhìn bản thân trên ảnh, cảm thấy rất hài lòng.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Có màu sẽ còn đẹp hơn nữa.

Anh nhìn về phía Vạn Bái, nhàn nhạt nói:

- Tiếp tục nghiên cứu, mau chóng nghiên cứu máy chụp ảnh có màu, thiếu cái gì thì cứ nói với ta.

- Thành chủ, ta đã tìm được phương pháp, chỉ là còn thiếu một loại tài liệu hung thú.

Vạn Bái cung kính đáp.

- Loại tài liệu hung thú nào?

Mục Lương hỏi.

Vạn Bái gãi thái dương, cười gượng nói:

- Da của Rắn Bảy Màu.

- Rắn Bảy Màu là hung thú cấp 7, chế tạo máy chụp ảnh còn cần tài liệu hung thú cấp 7 à?

Hồ Tiên nghi ngờ hỏi.

Vạn Bái thành thật trả lời:

- Đúng vậy, da của Rắn Bảy Màu rất đặc biệt, sau khi ánh sáng xuyên qua da rắn thì sẽ lưu lại màu sắc trên mặt đất.

- Ta sẽ lưu ý việc này.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Dù sao thì Linh khí vẫn có điểm khác biệt so với sản phẩm công nghệ cao ở Địa Cầu, nguyên lý của nó khó mà dùng khoa học để giải thích rõ ràng.

- Cám ơn thành chủ đại nhân.

Vạn Bái lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Mục Lương chợt dừng bước, lại hỏi:

- Ngươi biết nơi nào có thể tìm được Rắn Bảy Màu hoặc nơi giao dịch được tài liệu này?

- Ta không biết.

Vạn Bái thành thật trả lời, nếu như biết thì lão chắc chắn đã báo cáo rồi.

- Ừ.

Mục Lương thuận miệng đáp, quay người rời đi phòng nghiên cứu.

Hồ Tiên lại kéo tay anh theo thói quen, hai người cùng nhau rời đi Xưởng Chế Tạo Linh Khí.

- Mục Lương, bây giờ ngươi muốn đi làm cái gì?

Cô quyến rũ hỏi.

Mục Lương ôn hòa trả lời:

- Đi Trại Chăn Nuôi, tới lúc nên mở rộng quy mô nơi đó rồi.

- Vậy thì đi thôi.

Hồ Tiên chớp đôi mắt đỏ rực.

- Ôm chặt ta.

Mục Lương cong môi cười, phát động năng lực bay lên không trung.

Hồ Tiên nghe lời vòng tay ôm eo của anh, không để bản thân bị rơi xuống.

Hai người bay về phía Trại Chăn Nuôi, mười mấy giây sau đã tới mục đích.

Tư Đạt Phu lanh mắt phát hiện Mục Lương và Hồ Tiên ở trên không, vội vàng buông công việc trong tay chạy ra ngoài chào đón.

Hắn cung kính hành lễ:

- Thành chủ đại nhân.

Mục Lương và Hồ Tiên mới vừa hạ cánh đã thấy Tư Đạt Phu thở hổn hển xuất hiện.

Hắn bình tĩnh dặn dò:

- Ừ, bảo toàn bộ nhân viên ở yên vị trí của mình, ta muốn dời Trại Chăn Nuôi.

- Vâng.

Tư Đạt Phu cung kính đáp, trong lòng lại tò mò, Trại Chăn Nuôi sẽ dời tới chỗ nào?

Sau năm phút, Mục Lương nhấc chân đạp đất, phát động năng lực.......

Ầm ầm ~

Mặt đất Trại Chăn Nuôi bắt đầu chấn động, trong ánh mắt kinh sợ của Tư Đạt Phu, cả tòa Trại Chăn Nuôi kèm thêm mặt đất bay lơ lửng trên không trung.

Hồ Tiên đứng bên cạnh cổng chính, nhìn Mục Lương điều khiển cả tòa Trại Chăn Nuôi bay về phía địa phương trống trải.

Anh dự định dời Trại Chăn Nuôi xa khu dân cư và khu vực nhà xưởng, trở thành một khu hoàn toàn độc lập.

Trên mai rùa còn có rất nhiều nơi trống trải, có thể chọn một chỗ để mở rộng quy mô Trại Chăn Nuôi.

Mấy chục giây sau, Mục Lương hạ cánh, thao túng Trại Chăn Nuôi chạm mặt đất.

Khi đáy của Trại Chăn Nuôi vừa chạm vào mặt đất, cả hai lập tức nhập thành một, kín không kẽ hở.

- Bên cạnh nên xây thêm một xưởng phân bón nữa.

Mục Lương lẩm bẩm.

- Vậy Xưởng Phân Bón ban đầu thì sao?

Hồ Tiên thắc mắc.

- Xưởng phân bón ban đầu có thể dùng để xử lý chất thải cuộc sống của khu dân cư, nó vẫn sẽ tiếp tục hoạt động.

Mục Lương giải thích.

Xưởng phân bón cho Trại Chăn Nuôi thì chuyên xử lý phân và nước tiểu của đám hung thú, cung cấp phân bón cho Đồng ruộng gần đây.

- Nên mở rộng Trại Chăn Nuôi thêm một chút.

Mục Lương suy nghĩ một lúc rồi quyết định.

Tường vây mới được dựng lên, bao bọc Trại Chăn Nuôi bên trong, Trại Chăn Nuôi mới có diện tích lớn gấp năm lần trước đó.

Đồng thời phòng nuôi dưỡng mới cũng được xây dựng bằng năng lực của Mục Lương, tiếp đó hắn dẫn một nhánh của sông Huyền Vũ vào Trại Chăn Nuôi, cung cấp nước để nuôi dưỡng hung thú.

Cái này là để chuẩn bị cho Gà Ba Màu, Vịt Lông Vàng và Thỏ Tai Cụp Lông Nhung sinh nở thành đàn.

Số lượng của chúng nó sẽ càng ngày càng nhiều, đây là mục tiêu của Trại Chăn Nuôi và cũng là yêu cầu của Mục Lương đối với Tư Đạt Phu.

Nhiệm vụ hiện giờ của Trại Chăn Nuôi là có thể cung cấp nhiều loại thịt cho toàn bộ dân chúng thành Huyền Vũ, cần lấy mục tiêu này để cố gắng phát triển.

- Ừ, cứ như vậy đi.

Mục Lương hài lòng thu tay lại.

- Thành chủ.

Tư Đạt Phu tiến lên chào đón.

- Tách riêng Vịt Lông Vàng và Gà Ba Màu, mau chóng gia tăng số lượng của bọn chúng.

Mục Lương dặn dò.

- Vâng.

Tư Đạt Phu cung kính đáp lại.

Hắn lộ ra vẻ mặt khổ sở, nói:

- Thành chủ đại nhân, Trại Chăn Nuôi lớn như vậy, nhân công không đủ rồi.

- Còn cần bao nhiêu người?

Mục Lương thuận miệng hỏi một câu.

- Thành chủ đại nhân, ít nhất là hai mươi người.

Tư Đạt Phu cung kính nói.

- Ta đã biết.

Mục Lương gật đầu.

Anh dự định trở về gọi Nguyệt Thấm Lan đi Ngoại thành dán thông báo tuyển người, nội dung là tuyển hai mươi người tới Trại Chăn Nuôi.

-..... Xem ra thông báo cũng cần phải được cải cách.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó.

…………

Đạp đạp đạp,

Trên đường phố khu Trung Ương, Nguyệt Thấm Lan và A Đát Trúc đang đi về phía trước.

Sáng sớm hôm nay, thiếu nữ tóc trắng bạc đã tới thành Huyền Vũ, bước lên cầu thang Thiên Môn Lâu trước trước bảy giờ.

Tới tiễn cô ấy, chỉ có Gỉa Lỗ, đội trưởng cũ của mình.

Cuối cùng hắn vẫn không thể quyết định, không có đi theo thiếu nữ tóc trắng bạc tìm thành Huyền Vũ làm nơi nương tựa.

A Đát Trúc hơi rủ xuống đôi mắt, không thèm nghĩ về chuyện của thành Tương Lai Thành nữa.

Cô ấy nhìn về phía nữ nhân ưu nhã đi trước mình, hiếu kỳ hỏi:

- Đại nhân Thấm Lam, sau này, ta sẽ phụ trách công việc gì?

- Cái này, ngươi được đi hỏi Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Ừ.

A Đát Trúc mấp máy đôi môi đỏ mọng.

Cô ấy vẫn ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh, lại một lần nữa tiến vào đường phố khi Ngoại thành, trong lòng lại cảm thấy hoàn toàn khác với mấy lần trước.

Nếu không có chuyện gì bất ngờ, sau này, cô ấy đều sẽ không rời khỏi nơi này.

Đạp đạp đạp,

Bốn mươi phút sau, hai người tới gần Trung Ương.

- Xin phối hợp kiểm tra.

A Thanh đưa tay ngăn cản A Đát Trúc.

Thiếu nữ tóc trắng bạc cũng đã tập thành thói quen, giơ tay lên, để A Thanh kiểm tra thân thể.

- Về sau, cô ấy có thể tự do ra vào Trung Ưowng.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.

- Vâng.

Nhóm hộ vệ Trung Ương đồng thanh đáp.

Đôi mắt xinh đẹp màu trắng bạc của A Đát Trúc sáng lên, lòng trung thành lại tăng thêm.

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã khoát tay áo, bước trước đi vào thang vận chuyển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận