Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2388: Tìm Người Thử Nghiệm Bí Dược Trị Liệu Cảm Nhiễm Hư Quỷ.

Đám người Ngải Lỵ Na thường xuyên phải ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, tiếp xúc rất nhiều người, có lẽ sẽ nhận thức người mắc Hư Quỷ Cảm Nhiễm.

Vốn dĩ trong đội hộ vệ Trung Ương cũng có người nhiễm bệnh, nhưng bây giờ đều đã được chữa khỏi cả rồi.

Vưu Phi Nhi nghĩ tới điều gì đó, chấn động tinh thần:

- Không đúng, ta suýt nữa quên mất, con dân trước đây của Lục Nghiên có rất nhiều người chưa được chữa trị.

Lục Nghiên là đảo chủ Đảo Ngọc tại Vùng Nước Mặn, không may bị Hư Quỷ công kích, cuối cùng gặp được đám người Mậu Đạt ra tay cứu giúp.

Bây giờ, Lục Nghiên là người quản lý Vệ Thành Số Bốn, con dân ban đầu của cô ấy cũng ở tại đó.

Hiện tại, biện pháp hoàn toàn chữa trị Hư Quỷ Cảm Nhiễm chỉ có Nước Mắt Thiên Sứ cấp 10, nhưng đây là thứ cực kỳ hiếm hoi, ngoại trừ nhân vật quan trọng trong vương quốc Huyền Vũ thì những người khác muốn dùng thì phải đổi bằng công huân.

Các thành viên trong Bộ Đội Đặc Chủng U Linh và nhóm người ban đầu gia nhập vào thành Huyền Vũ đều đã tích góp đủ công huân và được chữa khỏi Hư Quỷ Cảm Nhiễm.

- Hình như là vậy...

Tiểu Tử lẩm bẩm.

- Ta đi Vệ Thành Số Bốn.

Vưu Phi Nhi lập tức lên tinh thần, nàng vừa xoay người muốn chạy ra ngoài thì bị tiểu hầu gái gọi lại.

Tiểu Tử hô:

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, nếu ngươi muốn đến Vệ Thành Số Bốn thì có thể dùng Cửa Truyền Tống nha!

- Cửa Truyền Tống?

Vưu Phi Nhi sửng sốt một chút.

Tiểu Tử gật đầu nói:

- Đúng vậy, hôm qua bệ hạ đi Vệ Thành Số Bốn cài đặt Cửa Truyền Tống, bây giờ có thể dùng rồi.

Trong mười hai toà Vệ Thành, Vệ Thành Số Một, Vệ Thành Số Hai, Vệ Thành Số Ba và Vệ Thành Số Bốn đều đã được lắp đặt Cửa Truyền Tống.

Vưu Phi Nhi nghe vậy đôi mắt đẹp sáng lên:

- Vậy ngươi mau dẫn ta đi đi.

- Vâng.

Tiểu Tử lên tiếng, cất bước đi ra ngoài.

Vưu Phi Nhi thuận miệng hỏi:

- Hiện tại, vương quốc Huyền Vũ có bao nhiêu Cửa Truyền Tống nhỉ?

Tiểu Tử suy nghĩ một chút, ngây thơ đáp:

- Hiện tại trong vương quốc Huyền Vũ có tổng cộng là tám cánh Cửa Truyền Tống, bốn tòa Vệ Thành, Thiên Cức Quan, Sơn Hải Quan, Khu Vực Trung Ương và thị trấn nhỏ dưới đáy biển, mỗi nơi có một cánh cửa.

- Vậy sau này đi lại sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.

Đôi mắt vàng kim của Vưu Phi Nhi sáng rực.

Tiểu Tử cười tươi như hoa nói:

- Đúng vậy, khoảng một tháng nữa thôi thì những tòa Vệ Thành còn lại đều sẽ được lắp đặt Cửa Truyền Tống.

- Thật là khiến cho người ta chờ mong.

Ánh mắt của Vưu Phi Nhi lấp lóe.

Cô đi theo tiểu hầu gái rời khỏi cung điện, đến tầng một, Cửa Truyền Tống đã được dời tới đây để bảo đảm vấn đề riêng tư của cung điện.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai người tới tầng một Trung Ương, Cửa Truyền Tống được cố định ở trên một khoảnh sân cao hơn mặt đất nửa mét, một cái đình bát giác được xây vòng quanh sân.

Bên cạnh Cửa Truyền Tống có hộ vệ Trung Ương canh gác.

Tiểu Tử thanh thúy nói:

- Khởi động Cửa Truyền Tống đến Vệ Thành Số Bốn.

- Được rồi.

Hộ vệ Trung Ương lên tiếng.

Hắn tiến tới chạm tay vào Cửa Truyền Tống, chỉ cần nhấn xuống tinh thạch ma thú trên cửa theo trình tự đặc biệt là có thể liên thông đến những Cửa Truyền Tống khác nhau.

Vưu Phi Nhi kinh ngạc nhìn hộ vệ Trung Ương thao tác, đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc Cửa Truyền Tống, trong lòng có chút chờ mong lại có chút khẩn trương.

- Ông ~~~

Không lâu sau, Cửa Truyền Tống khởi động thành công và phát ra từng tiếng ông ông, sương mù trong cửa xoay tròn thành một vòng xoáy.

- Được rồi, có thể tiến vào.

Hộ vệ Trung Ương giơ tay ra hiệu.

- Vâng!

Vưu Phi Nhi lên tiếng, vừa bước một chân vào Cửa Truyền Tống thì đã biến mất.

………..

Vệ Thành Số Bốn, ở một nơi cách Cục Quản Lý Vệ Thành khoảng trăm mét, Cửa Không Gian Truyền Tống được lắp đặt ở chỗ này.

Cửa Truyền Tống được đặt ở trong một căn nhà lầu cao sáu mét, bên ngoài có hai binh sĩ canh gác.

- A cáp ~~~

Bên cạnh Cửa Truyền Tống, một binh sĩ canh gác ngáp một cái, giơ tay vỗ hai má để tỉnh táo hơn.

Vị binh sĩ còn lại thấy thế trêu chọc:

- Tối hôm qua ngươi đi ăn trộm hay sao mà trông thiếu ngủ thế?

Binh sĩ kia vừa ngáp vừa xua tay, nói:

- Đừng nói nữa, ngày hôm qua cường độ huấn luyện lớn hơn mọi ngày, người ta đau nhức cả đêm ngủ không ngon.

- Ừm, đúng là cường độ huấn luyện ngày hôm qua rất lớn.

Binh sĩ còn lại gật đầu nhận đồng.

Hắn quay đầu nhắc nhở:

- Huấn luyện xong đi ngâm mình một chút, sau đó bôi bí dược thả lỏng bắp thịt, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục như cũ thôi.

- Bí dược thả lỏng bắp thịt?

Binh sĩ vừa ngáp sửng sốt một chút.

Binh sĩ còn lại gật đầu nói:

- Đúng vậy, ở Nhà Thuốc có bán, ngươi mang theo giấy chứng nhận binh sĩ là sẽ được giảm giá ba mươi phần trăm.

- A, giảm giá ba mươi phần trăm, sao trước đây ta không biết?

Binh sĩ mệt mỏi sửng sốt nói.

Trên mặt binh sĩ còn lại lộ ra thần sắc sùng kính, nói:

- Đây chính là phúc lợi mà bệ hạ ban chế riêng cho binh sĩ chúng ta, những người khác không có đâu.

- Bệ hạ thật tốt.

Ánh mắt của binh sĩ mệt mỏi trở nên nóng rực.

Binh sĩ còn lại nghiêm mặt nhắc nhở:

- Nhưng tên nhóc nhà ngươi phải nhớ kỹ, một tháng chỉ có thể mua ba phần bí dược, hơn nữa nghiêm cấm lấy nó đi đầu cơ trục lợi kiếm giá chênh lệch, nếu không sẽ bị xử phạt rất nặng.

Ở trong vương quốc Huyền Vũ, binh sĩ hưởng thụ phúc lợi đặc biệt phần lớn chỉ nhằm vào bản thân, chỉ có số ít được áp dụng cho người nhà.

Binh sĩ mệt mỏi xua tay, bảo đảm:

- Ta biết không thể làm chuyện như vậy, với cả bí dược này một mình ta dùng còn chưa đủ đâu.

- Ông ~~~

Đột nhiên, Cửa Truyền Tống phát ra tiếng vang, sương mù rung động hình thành một vòng xoáy xoay tròn.

- Có người sắp tới.

Binh sĩ còn lại vội vàng nhắc nhở một tiếng rồi lập tức đứng thẳng lưng.

Trong ánh mắt của hai gã binh lính, Vưu Phi Nhi sải bước ra Cửa Không Gian Truyền Tống, ánh mắt mờ mịt dần trở nên thanh minh, nàng liếc nhìn cảnh vật xung quanh.

- Nơi này là Vệ Thành Số Bốn à?

Vưu Phi Nhi nghiêng đầu hỏi một câu.

- Đúng vậy.

Binh sĩ lên tiếng, không nhận ra cô gái tóc vàng là ai.

Vưu Phi Nhi khen ngợi không ngớt:

- Thật nhanh, chỉ cần đi vào Cửa Truyền Tống là đã đến Vệ Thành Số Bốn rồi.

Binh sĩ nhắc nhở:

- Tiểu thư, không nên đứng ở chỗ này quá lâu.

- Ồ ồ, ta biết rồi.

Vưu Phi Nhi phất tay, nhanh nhẹn rời đi nhà lầu đặt Cửa Truyền Tống.

Cô đứng trên đường cái nhìn dòng người qua lại tấp nập, đường phố rất là náo nhiệt.

Cô gái cột tóc hai chùm vừa định tìm người hỏi đường thì chợt nhìn thấy Cục Quản Lý Vệ Thành cách đó không xa, vì vậy đi về phía đó.

- Cộp cộp cộp ~~~

Vưu Phi Nhi đi vào Cục Quản Lý Vệ Thành, nhân viên công vụ bận rộn không có lưu ý đến cô, trước mỗi cửa sổ làm việc đều có từng hàng người dài.

- Tất cả mọi người thật bận rộn.

Cô nhỏ giọng thầm thì một tiếng.

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi tới nơi này có việc gì sao?

Một giọng nói hơi kinh ngạc vang lên.

Lục Nghiên vừa vặn đi xuống lầu, liếc mắt một cái đã thấy được cô gái tóc vàng với khí chất đặc biệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận