Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1060: Đáng Ghét, Ta Mà Nhỏ Sao?

- Các vị, ta mang mọi người đến chỗ ở.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn bọn người Long Chủ, cất bước đi đến dãy nhà còn trống cách đó không xa.

Cót két…..

Cô nhẹ nhàng đẩy ra cánh cửa trước mặt, nhìn về phía Long Chủ rồi đưa tay ra hiệu nói:

- Ngươi sẽ ở nơi này.

- Được.

Long Chủ gật đầu, không hề xoi mói, nhanh chóng bước vào rồi nhìn một vòng, trong lòng khen ngợi không thôi.

Căn phòng trước mắt còn sạch sẽ và gọn gàng hơn gian phòng của lão ở cốc Phi Long, mặc dù đồ gia dụng có hơi đơn giản một chút, nhưng lại cho người ta một cảm giác rất thoải mái.

- Cuộc sống của các hạ những ngày sắp tới sẽ do ta phụ trách.

Quản gia được an bài cho mỗi căn phòng hơi quỳ gối hành lễ về phía Long Chủ.

- À.....?

Long Chủ gật đầu, mặt không cảm xúc.

Ngoài cửa, Nguyệt Thấm Lan mang ba anh em Lệ Ngõa Cương đến một căn nhà trống khác, nàng đẩy cửa phòng, đưa tay ra hiệu:

- Các ngươi sẽ ở nơi này.

Lệ Ngõa Cương đi vào lầu một, không gian gọn gàng khiến hắn hơi hài lòng.

- Được rồi.

Lệ Ngõa Cương gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan ngước mắt nhìn về phía lầu hai, quản gia nhanh chóng chạy xuống.

- Thư kí đại nhân!

Quản gia cung kính hành lễ.

- Ừ.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía ba anh em cốc Táng, ưu nhã nói:

- Có việc gì thì tìm quản gia, hắn sẽ nói cho các ngươi biết cái gì có thể làm, cái gì không thể làm tại thành Huyền Vũ.

- Biết rồi.

Lệ Ngõa Cương bĩu môi, đi tới sô pha ngồi xuống, nhe răng trợn mắt kiểm tra thương thế trên người.

- Vậy ta không quấy rầy các vị nghỉ ngơi.

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan thoáng qua một tia lạnh lẽo, xoay người rời đi.

Cô vừa đi chưa được bao lâu thì đã bị người của đảo Hải Điệp cản đường.

- Các hạ, khi nào thì Hội Nghị Thánh Địa bắt đầu vậy?

Hải Điệp tươi cười hỏi.

- Ta nên xưng hô các hạ như thế nào?

Nguyệt Thấm Lan đáp lại bằng một nụ cười lễ phép.

- Ta tên là Hải Điệp, đảo chủ đảo Hải Điệp.

Hải Điệp khẽ hất hàm, vô thức triển lộ ngạo khí.

Nguyệt Thấm Lan thanh nhã đáp:

- Hải Điệp các hạ, Hội Nghị Thánh Địa sẽ được tổ chức trong ba ngày nữa, đến lúc đó sẽ có người tới thông báo cho các ngươi.

- Vậy còn hội đấu giá thì sao?

Hải Điệp lại lần nữa hỏi.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay vén lọn tóc lòa xòa trước mặt ra sau tai, kiên nhẫn giải đáp:

- Hội đấu giá sẽ được tổ chức vào hai ngày sau.

- Hai ngày sau à, vậy cũng nhanh.

Ánh mắt của Hải Điệp lộ vẻ chờ mong.

Cô nhất định phải bắt được Thủy Tinh Ngư, đồng thời cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Nước Mắt Thiên Sứ.

- Các hạ còn có vấn đề nào khác không?

Nguyệt Thấm Lan quan sát cô gái có mái tóc dài màu tím trước mặt mình.

Đôi mắt màu tím của Hải Điệp xoay tròn, thấp giọng hỏi:

- Ta muốn gặp thành chủ thành Huyền Vũ, ngươi có thể mang ta đi gặp ngài ấy không?

Trong lòng Nguyệt Thấm Lan khẽ nhúc nhích, mỉm cười hỏi:

- Vì sao các hạ muốn gặp thành chủ đại nhân?

- Tâm sự, kết giao một chút.

Hải Điệp vừa nói vừa ưỡn ngực.

Nguyệt Thấm Lan nhìn 'hung khí' của cô gái tóc tím, khóe môi giương lên. nói:

- Thành chủ của chúng ta bề bộn nhiều việc, tạm thời không có thời gian tiếp khách, có lẽ ngươi sẽ gặp được ngài ấy vào yến tiệc chiều mai.

- Yến tiệc?

Hải Điệp sửng sốt hỏi lại.

- Là yến hội, được tổ chức vào xế chiều ngày mai.

Nguyệt Thấm Lan giải thích.

Ngày mai, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nhóm Hồ Tiên sắp trở lại, cho nên yến hội sẽ được tổ chức vào buổi chiều, trước khi màn đêm buông xuống.

- Thì ra là vậy.....

Hải Điệp gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

- Nếu không còn chuyện gì khác thì ta mạn phép đi trước.

Nguyệt Thấm Lan vẫy tay chào tạm biệt, ưu nhã xoay người rời đi.

Nhưng vừa đi được hai bước thì nàng chợt quay đầu lại, cười tươi như hoa nói:

- Đúng rồi, ngươi còn chưa đủ lớn, thành chủ của chúng ta có lẽ sẽ không cảm thấy hứng thú đâu.

Hải Điệp ngẩn người, trên đầu đầy dấu chấm hỏi, cô ấy nói vậy là có ý gì?

Chờ đến khi Nguyệt Thấm Lan đi xa, không còn nhìn thấy bóng dáng thì Hải Điệp mới tỉnh táo lại, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng vì tức giận.

- Đáng ghét, ta mà nhỏ sao?

Hải Điệp nghiến răng hung tợn nói.

Cô quay đầu nhìn Đại thống lĩnh đi theo bên cạnh, lạnh lùng hỏi:

- Ta nhỏ sao?

Đại thống lĩnh đổ mồ hôi đầy đầu, đảo chủ lại tức giận vô cớ nữa rồi.

Cô ấy lập tức lắc đầu nguầy nguậy, nói với giọng điệu vô cùng kiên định:

- Không nhỏ! Hoàn toàn không nhỏ một chút nao!

Nghe được câu này, sắc mặt của Hải Điệp mới dễ nhìn hơn nhiều, kiêu ngạo hỏi:

- So sánh với cô gái tóc lam vừa rồi thì ai lớn hơn hả?

- Đảo chủ lớn nhất!!

Đại thống lĩnh gật đầu không chút do dự.

Mặc dù lời này là dối lòng, nhưng vì an toàn của chính mình, cô ấy đành phải nói lời trái lương tâm.

- Hừ, ta biết ngay mà! Khẳng định là cô ấy ghen ghét ta.

Hải Điệp khoanh hai tay trước người.

Cô càng nghĩ càng thấy có lý, lúc này tâm trạng mới vui vẻ trở lại.

Cung điện, chính sảnh.

Mục Lương thò tay chạm vào tinh thạch trong túi da, trong lòng anh mặc niệm một câu:

- Hệ thống, chuyển hóa tất cả tinh thạch thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên.

Mục Lương vươn tay ra, tiếp tục chuyển hóa toàn bộ tinh thạch trong các túi da thú khác thành điểm tiến hóa.

- Đừng khiến ta thất vọng.

Anh khẽ thì thầm một tiếng, sau đó hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.

Thể lực: 2721,5

Tốc độ: 2724,4

Sức mạnh: 2720,2

Tinh thần: 2737

Tuổi thọ: 24 tuổi /18930 năm.

Điểm thuần dưỡng: 3452.

Điểm tiến hóa: 9,276,280,000.

Năng lực:

Khống chế nguyên tố Băng 【 cấp 9 】

Tiến Hóa Vô Hạn【 cấp 9 】

Thiên Tai Dung Nham 【 cấp 9 】

...

- Chín tỷ hai điểm tiến hóa!

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên, vừa thất vọng vừa hưng phấn.

Thất vọng vì điểm tiến hóa vẫn chưa đạt tới mười tỷ, hưng phấn vì anh sắp đạt được mục tiêu mười tỷ điểm tiến hóa.

Chín tỷ hai điểm tiến hóa là mức điểm sau khi Mục Lương chuyển hoá tinh thạch hung thú của anh em cốc Táng, Long Chủ và lợi nhuận của Phố Buôn Bán.

- Chờ khi nào Hồ Tiên trở về, chắc có thể đột phá mười tỷ điểm rồi.

Khóe miệng Mục Lương cong lên, càng ngày càng chờ mong Hồ Tiên trở về.

Hồ Tiên có lợi tức của ba căn cứ trung chuyển, ngạch số tinh thạch hung thú khổng lồ, đủ để vượt qua mười tỷ điểm tiến hóa.

Cộp cộp cộp…..

Nguyệt Thấm Lan trở lại cung điện, nhớ tới đối thoại với cô gái tóc tím, ánh mắt cổ quái lườm Mục Lương một cái.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, thu hồi giao diện thuộc tính bốn chiều, nghi ngờ nhìn về phía cô gái ưu nhã.

- Không có việc gì.

Nguyệt Thấm Lan nhoẻn miệng cười.

- Ừm.

Mục Lương nhún vai, ôn hòa hỏi:

- Thu xếp ổn thỏa cho bọn họ rồi à?

- Ừ, ta đã cố ý sắp xếp bọn họ ở khoảng cách xa một chút.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.

- Nếu bọn họ muốn đánh nhau thì cứ để bọn họ đánh.

Mục Lương khẽ cười nói.

Lại đánh thêm hai lần nữa, sau đó anh có thể thu hoạch thêm một đợt tinh thạch, có thể để cho điểm tiến hóa đột phá mười tỷ sớm hơn.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười nói:

- Mục Lương, bọn họ chắc không còn bao nhiêu tinh thạch hung thú, tiếp tục đánh nữa thì chỉ có thể đưa đi khai thác quặng.

- Cũng đúng…..

Mục Lương bĩu môi, ảo tưởng trong lòng bị dập tắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận