Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1018: Người Thần Bí - Một Tổ Chức Bí Ẩn

- Khai chuyện gì mới được?

Kỳ Bang mím môi, hắn khẽ run run, nhưng vẫn cắn răng lắc đầu nói:

- Ta không biết những người mà ngươi nói.

Ly Nguyệt lạnh lùng mở miệng:

- Khai ra người đứng đằng sau các ngươi là ai?

Kỳ Bang tức giận nói:

- Ta không biết các ngươi đang nói cái gì, các ngươi khẳng định đã bắt sai người rồi, mau thả ta ra đi.

- Đúng là mạnh miệng.

Ngải Lỵ Na vòng hai tay trước người, không kiên nhẫn nói:

- Theo ta thì cứ dùng hình đi, hơn nữa toàn bộ đều dùng hết một lần, ta không tin hắn không nói.

- Có lẽ phải làm như thế.

Ly Nguyệt gật đầu.

Cô thầm nghĩ phải tìm ra kết quả nhanh nhất, sau đó báo cáo lại tình huống với Mục Lương.

- Tác dụng của hình cụ quá chậm.

A Đát Trúc lắc đầu.

Cô loé ra tia sáng lạnh trong đôi mắt thuần một màu trắng, nhẹ giọng nói:

- Ta dùng năng lực thức tỉnh sẽ nhanh hơn.

- Nhìn vào mắt của ta.

A Đát Trúc đứng lên, đi tới trước tấm vách chắn ngọc lưu ly.

- Cái gì?

Kỳ Bang sửng sốt, theo bản năng, hắn nhìn về đôi mắt đẹp của cô ấy.

Đôi mắt thuần màu trắng kia rất đẹp, làm cho tinh thần của hắn trở nên hoảng hốt, hai tròng mắt dần dần biến thành ngây ngốc.

- Ngươi là ai?

A Đát Trúc mở miệng hỏi.

- Kỳ Bang.

Hai mắt Kỳ Bang vẫn si ngốc, hắn không tiếng động đáp lại. A Đát Trúc cầm bút, vừa viết vừa hỏi:

- Từ khi nào ngươi bắt đầu để cho bọn A Thái giả vờ bị bệnh, sau đó đầu cơ trục lợi bí dược chữa thương?

Kỳ Bang không cảm xúc trả lời:

- Bắt đầu từ khi thành Huyền Vũ đến thành Ngự Thổ.

Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na liếc nhau, trong đôi mắt của bọn họ có chút kinh hoảng, hoá ra chuyện này còn sớm hơn những gì bọn họ suy đoán.

A Đát Trúc tiếp tục hỏi:

- Ai sai khiến ngươi làm như vậy?

Kỳ Bang phun ra ba chữ:

- Cát Khôi Phu.

- Cát Khôi Phu, là ai?

A Đát Trúc nhăn mặt, kiên nhẫn hỏi.

- Không biết, ta chưa thấy qua khuôn mặt của hắn, cũng chưa từng nói chuyện với hắn.

Khuôn mặt Kỳ Bang không chút thay đổi nói. A Đát Trúc ngừng lại động tác viết một chút, dùng thanh âm nghi hoặc hỏi:

- Vậy nhóm các ngươi liên hệ như thế nào?

- Bằng giấy.

Kỳ Bang tê liệt nói:

- Khi Cát Khôi Phu đưa ra nhiệm vụ cho ta, sẽ dùng phương thức truyền giấy nói cho ta biết.

- Nói cụ thể một chút!

Trong giọng nói trong trẻo của Ly Nguyệt bắt đầu có một tia lạnh lẽo.

- Tờ giấy giao nhiệm vụ sẽ xuất hiện ở nhà của ta, cũng có khi được nhét vào tay khi ta đang đi trên đường.

Kỳ Bang dùng giọng đều đều, không thay đổi nói. Hắn liên tiếp nói bốn năm phương pháp, nhưng không hề lặp lại, khiến cho Ngải Lỵ Na ngạc nhiên nói:

- Người tên là Cát Khôi Phu này cũng quá cẩn thận, mỗi lần phương thức truyền tin tức đều không giống nhau.

Ly Nguyệt thở dài, rầu rĩ nói:

- Như vậy mới phiền toái, bây giờ ngay cả bộ dáng của hắn như thế nào, chúng ta cũng không biết, muốn bắt hắn cực kỳ khó khăn.

Bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho người làm nguy hại tới trật tự của thành Huyền Vũ.

Ngải Lỵ Na sắc bén nói:

- Chúng ta cứ về bẩm báo cho Mục Lương đi, xem ngài ấy nói như thế nào.

- Được.

Ly Nguyệt đáp nhẹ một tiếng.

Ánh mắt cô vừa chuyển, đã nghiêng đầu dặn dò:

- A Đát Trúc, ngươi cứ tiếp tục thẩm vấn những người khác, xem có thể hỏi ra những tin tức hữu dụng nào khác hay không?

- Được.

A Đát Trúc nhẹ nhàng gật đầu.

Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na xoay người rời khỏi phòng thẩm vấn. Sau khi nhận lấy áo khoác do cảnh ngục đưa cho, hai cô mặc chúng lên người.

Két két…

Cửa lớn của ngục giam bị đẩy ra, gió lạnh phả thẳng vào mặt.

- Quá lạnh rồi.

Ngải Lỵ Na kéo sát chiếc áo da thú vào người, cùng Ly Nguyệt bước nhanh ra bên ngoài. Hơn nửa tiếng sau, xe ngựa dừng trước cửa lớn của khu Trung Ương.

Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na xuống xe, bước nhanh vào bên trong.

Ngải Lỵ Na nghiêng đầu hỏi:

- Ly Nguyệt, ngươi nói xem, Mục Lương có cho ta Long Quả Vô Hạn hay không?

- Chắc chắn sẽ có.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

- Nhưng chúng ta còn chưa bắt được Cát Khôi Phu.

Ngải Lỵ Na phồng đôi má bánh bao, trong trẻo nói:

- Ngươi lại nói xem, ta chưa hoàn thành nhiệm vụ lần này, vậy Mục Lương có cho ta Long Quả Vô Hạn hay không?

Cô vẫn rất hâm mộ những người đã thức tỉnh năng lực, nhất là sau khi quá trình Ny Cát Sa thức tỉnh, cô ấy đã khoe với cô, điều này càng khiến cho cô hâm mộ.

Ly Nguyệt cong khóe môi, nghiêng đầu nói:

- Đó chỉ là Mục Lương đùa với ngươi thôi.

- Hả? Thật thế sao?

Ngải Lỵ Na hơi hơi mở to đôi mắt đẹp hồng nhạt, trên mặt lộ ra một tia ngạc nhiên.

- Thật.

Ly Nguyệt cười nhẹ một tiếng.

- Ta biết mà, Mục Lương tốt với ta nhất.

Trên khuôn mặt trắng nõn của Ngải Lỵ Na lộ ra một nụ cười xinh đẹp.

- Chúng ta làm chuyện chính trước đi.

Ly Nguyệt nâng tay lên gõ vào trán cô gái tóc hồng phấn.

Thang Vận Chuyển vừa mới đến tầng tám Trung Ương, cô vội vàng đi ra ngoài, hướng về phía cung điện. Hai người đi vtới bên ngoài thư phòng, nâng tay lên gõ vang cửa phòng.

- Mục Lương.

- Vào đi.

Âm thanh trong trẻo của Mục Lương truyền ra.

Trong thư phòng, Mục Lương đang sửa chữa lại luật pháp của Thành Huyền Vũ, anh cảm thấy cần phải thêm vào một số điều lệ mới.

- Mục Lương, hành động rất thành công.

Ly Nguyệt đi vào thư phòng, nghiêm túc nói:

- Chúng ta đã bắt được tất cả đám người Kỳ Bang hơn nữa thẩm vấn cũng bắt đầu có kết quả.

Mục Lương buông bút than xuống, ngước mắt lên bình tĩnh nói:

- Nói đi.

- Kỳ Bang bắt đầu hành động từ khi chúng ta tới thành Ngự Thổ, hắn ra lệnh cho đám người A Thái giả bệnh mua thuốc...

Ly Nguyệt kể tất cả nội dung Kỳ Bang khai ra trong lúc thẩm vấn kể cho Mục Lương nghe.

Ngải Lỵ Na bổ sung nói:

- Khu Gieo Trồng, Siêu Thị Huyền Vũ, Vườn Trái Cây, Khu Chăn Nuôi tất cả những địa phương này, đều có một bộ phận công nhân tham dự vào nhóm bọn họ.

- Trong bất cứ bộ máy nào cũng có sâu mọt, chuyện này cũng bình thường.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, anh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

- Sau lưng Kỳ Bang còn có người, là một người thần bí tên Cát Khôi Phu.

Ngải Lỵ Na tiếp tục nói. Mục Lương nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Người thần bí?

Ly Nguyệt giải thích:

- Đúng vậy, trong tất cả những người chúng ta bắt được, không một ai từng gặp hắn, cũng không một kẻ nào biết mặt hắn.

……….

Mục Lương gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, thầm thì tên của người thần bí:

- Cát Khôi Phu....

- Phương thức liên lạc của hắn và Kỳ Bang cũng rất đa dạng, có điều mỗi lần đều chỉ giao lưu bằng giấy.

Ly Nguyệt nói khẽ.

- Đây là một người rất cẩn thận, không, phải nói là một tổ chức bí ẩn, nếu không thì không thể dụ dỗ được nhiều người như vậy.

Mục Lương gõ ngón tay lên mặt bàn theo tiết tấu, ngước mắt nói:

- Phái người đi chỗ ở của Kỳ Bang, có lẽ sẽ bắt được người của hắn.

- Tốt, ta sẽ đi sắp xếp.

Ngải Lỵ Na nghiêm túc gật đầu.

Anh nhớ tới cái gì, bình tĩnh nói:

- Người áo đen bán bí dược chữa thương cho các ngươi tên là Kỳ Bang à?

Nếu như gã áo choàng đen kia không phải là Kỳ Bang, vậy rất có thể chính là Cát Khôi Phu.

- Chính là hắn, A Đát Trúc đã sử dụng năng lực thức tỉnh, sẽ không sai.

Ly Nguyệt đảm bảo.

- Tiếp tục điều tra, lưu ý thêm những người có hành vi đáng ngờ.

Mục Lương dặn dò.

- Vâng.

Ly Nguyệt như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận