Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 961: Dưới Mặt Đất… Dưới Mặt Đất Toàn Là Hư Quỷ, Ít Nhất Có Vài Triệu Con.

- Ở phía xa còn có nhiều Hư Quỷ cấp cao hơn.

Mục Lương buông ra một câu kinh người.

Anh khống chế Lĩnh Vực Trọng Lực, ba người tiếp tục bay tới trước.

Khắp nơi đều là Hư Quỷ chất thành đống.

- Hai mươi sáu con Hư Quỷ cấp 8.

Mục Lương thấp giọng nói.

Sắc mặt của tộc trưởng Người Cá và cô gái Người Cá càng thêm khó coi.

Ba người chậm rãi bay khoảng vài phút, sau đó một vết nứt lớn xuất hiện ở cuối tầm mắt, đó là một vực sâu không thấy đáy.

- Đây là…...

Mục Lương ngừng lại, cúi đầu nhìn xuống vực sâu.

- Mục Lương các hạ, hiện tại phải làm sao bây giờ?

Na An chật vật nuốt nước miếng.

- Đi xuống xem một chút.

Mục Lương bình tĩnh nói.

-........

Na An khóc không ra nước mắt, nàng muốn hô to rằng cô không muốn đi xuống dưới đó.

- Vậy thì ta đi xuống, các ngươi ở đây chờ ta?

Mục Lương quay đầu nhìn về phía tộc trưởng Người Cá và cô gái Người Cá.

- Chúng ta cùng nhau đi xuống.

Tộc trưởng tộc Người Cá hốt hoảng nói.

Nói đùa, sao lão có thể ở lại đây được, lỡ như đám Hư Quỷ kia tỉnh lại, tới lúc đó lão chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Na An sắp khóc tới nơi rồi, nhưng cô không dám ở đây một mình, chỉ là nhìn núi thịt ngọ nguậy kia thôi cũng khiến cô nổi da gà.

- Đi thôi.

Mục Lương vung tay lên, dẫn hai người nhảy xuống vực sâu.

Vù vù vù~~~~

Gió thổi vào mặt, hai bên vực sâu treo rất nhiều Hư Quỷ cấp thấp, phần lớn đều là cấp 1 và cấp 2.

Na An mím môi, rón rén tới gần Mục Lương, tìm kiếm cảm giác an toàn.

Mục Lương nghiêng đầu nhìn cô một cái, không có ngăn cản.

Anh nhìn thẳng phía trước, vết nứt vực sâu rất dài, lan ra rất xa.

Mục Lương suy đoán khe vực này nằm sâu dưới đáy biển, cho nên không có nước biển tràn vào.

Không biết rơi bao lâu thì cả ba mới nhìn đến đáy vực.

Mục Lương ngừng rơi, dưới đáy vực là những viên thịt cực lớn, có thể mơ hồ nhìn thấy phôi thai động đậy bên trong.

- Những thứ này là gì vậy?

Na An trừng to hai mắt.

Mục Lương nói suy đoán của mình:

- Chắc là trứng Hư Quỷ.

Anh cảm thấy bất ngờ, thì ra Hư Quỷ lại đẻ trứng, anh cứ tưởng rằng chúng nó đều đẻ con giống như động vật có vú.

Mục Lương nhìn phía trước vực sâu, đó là nơi mà ánh sáng không thể chiếu tới.

Anh đang suy nghĩ, vực sâu này sẽ đi thông tới nơi nào?

………..

Tộc trưởng Người Cá quay đầu nhìn Mục Lương, trầm giọng hỏi:

- Mục Lương các hạ, hiện tại phải làm sao bây giờ?

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Đi lên trước đi, thương thảo đối sách rồi mới quyết định nên làm cái gì.

- ... Được.

Tộc trưởng Người Cá đau khổ gật đầu.

Lão biết, giao dịch đã thương lượng trước đó có rất có khả năng sẽ biến thành công cốc.

Với tình hình hiện tại, chỉ bằng Cá Chuồn, Thú Trân Châu và san hô là không cách nào nhờ Mục Lương giúp đỡ được.

Trong lòng tộc trưởng Người Cá còn có một nỗi lo khác, sào huyệt Hư Quỷ còn lớn hơn so với trong tưởng tượng của lão, như vậy Mục Lương còn giải quyết được không?

Mục Lương dùng ý niệm khống chế Lĩnh Vực Trọng Lực bao trùm hai người Na An, một lực vô hình nâng ba người bay lên khỏi vực sâu.

Ba người trở về bằng đường cũ, không có quấy nhiễu đến bầy Hư Quỷ đang ngủ say.

Trên đường trở lại cửa hang, Mục Lương yên lặng không nói, tộc trưởng và cô gái Người Cá cũng im lặng không lên tiếng.

Tại cửa hang, Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phát ra ánh sáng, chiếu rọi mặt đất xung quanh.

- Bọn họ vẫn còn chưa lên nữa.

A Vũ nói với sắc mặt nghiêm túc.

- Không biết phía dưới trông như thế nào?

Một chiến sĩ Người Cá cúi đầu nhìn xuống hang động.

- Chính là vô số Hư Quỷ chồng chất thành núi mà thôi.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói một câu.

- Hư Quỷ chồng chất thành núi!!

Các chiến sĩ Người Cá không khỏi run rẩy, bắt đầu tưởng tượng dựa theo lời miêu tả của cô gái tóc bạc.

- Ngươi nói thật sao?

A Vũ run giọng hỏi.

- Ta tận mắt nhìn thấy.

Ly Nguyệt liếc nhìn hắn.

-....

A Vũ đột nhiên không dám ở lại trên đảo lâu hơn.

Vù vù vù…….

Gió thổi từ trong động, Mục Lương mang theo tộc trưởng Người Cá và Na An bay ra hang động.

- Đại nhân Mục Lương!

Ly Nguyệt và Ny Cát Sa nhẹ nhàng thở ra.

A Vũ chạy tới nghênh đón, cung kính hỏi:

- Tộc trưởng, thế nào rồi?

Khuôn mặt của tộc trưởng Người Cá tái nhợt, lão khoát tay, há miệng thở dốc.

Lúc ở dưới đất lão không dám thở mạnh, bây giờ trở lại mặt đất mới dám hít sâu, thả lỏng cơ thể.

- Na An?

A Vũ nghi ngờ nhìn về phía cô gái Người Cá.

Tại sao biểu hiện của hai người bọn họ giống như là đã nhìn ra thứ gì đó vô cùng đáng sợ.

Cả người Na An run rẩy, nghĩ lại vẫn còn sợ hãi, nói:

- Dưới mặt đất… Dưới mặt đất toàn là Hư Quỷ, ít nhất có vài triệu con.

- Vài triệu con!!

Bọn người A Vũ kinh ngạc thốt lên.

Vài triệu con Hư Quỷ là khái niệm gì, đó là số lượng có thể chất đầy đảo Người Cá.

- Ngươi nói thật sao?

Đôi môi đỏ mọng của Bố Vi Nhân mở to, lộ ra dáng vẻ các ngươi đang nói đùa phải không.

- Ừ, Hư Quỷ cấp thấp không tính là gì, khó giải quyết là Hư Quỷ cấp cao.

Mục Lương thấp giọng nói.

- Mục Lương, có rất nhiều Hư Quỷ cấp cao sao?

Ly Nguyệt nhẹ nhàng giữ chặt tay của hắn.

Mục Lương khẽ giơ tay lên, ngưng tự lưu ly thành vài cái ghế dựa.

Anh kéo Ly Nguyệt ngồi xuống, nghiêm túc nói:

- Hư Quỷ cấp 9 ít nhất có tám con, Hư Quỷ cấp 8 ít nhất cũng có ba mươi con.

- Nhiều tới như vậy sao!

Bố Vi Nhân duyên dáng kêu to một tiếng, trong lòng sinh ra ý niệm muốn thoát khỏi nơi này ngay lập tức.

- Hư Quỷ rậm rạp, chất đống thành núi, cảnh tượng thật sự quá kinh khủng!

Na An ngồi sụp xuống, hai tay ôm đầu run lẩy bẩy.

Bây giờ nhớ lại mỗi một giây ở trong sào huyệt Hư Quỷ, cô đều cảm thấy sợ hãi và kinh hoàng.

- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?

A Vũ chật vật nuốt nước miếng một cái.

Tộc trưởng Người Cá yên lặng rất lâu rồi mới ngẩng đầu nhìn về phía Mục Lương.

Lão nói với giọng điệu trầm trọng:

- Mục Lương các hạ, ngài có chắc chắn giải quyết được sào huyệt Hư Quỷ này không?

- Nếu như ta ra tay toàn lực thì đảo Người Cá sẽ biến mất.

Mục Lương gằn từng chữ.

- Không thể bảo vệ đảo Người Cá sao?

Mặt của tộc trưởng Người Cá trầm xuống.

- Ngươi cũng thấy đấy, sào huyệt Hư Quỷ còn lớn hơn đảo Người Cá, chỉ tính số lượng Hư Quỷ thôi là đã có thể nhấn chìm nơi này rồi.

Giọng điệu của Mục Lương bình tĩnh như nước nói sự thật.

- Vậy nếu tiêu diệt hết Hư Quỷ thì sao?

Tộc trưởng Người Cá không cam lòng hỏi.

Mục Lương bình tĩnh nhìn hắn, lạnh lùng nói:

- Ngươi đang đùa ta phải không?

Tộc trưởng Người Cá lộ vẻ mặt xấu hổ.

Đúng vậy, đây chính là hàng triệu con Hư Quỷ, vừa muốn giữ lại đảo Người Cá vừa muốn tiêu diệt toàn bộ Hư Quỷ căn bản là chuyện không có khả năng.

Như người xưa nói rằng cá và chân gấu không thể có cả hai.

Nếu như Mục Lương ra tay đối phó bầy Hư Quỷ kia, chiến đấu với nhiều Hư Quỷ cấp cao như vậy thì đảo Người Cá nhất định sẽ bị nhấn chìm.

Hư Quỷ cấp 9 ít nhất có tám con, dù thực lực của Mục Lương có cao cường tới đâu thì cũng có không cách nào nhẹ nhàng giải quyết bọn chúng được, huống chi còn có mấy triệu con Hư Quỷ cấp thấp.

- Hiện tại các ngươi chỉ có hai lựa chọn.

Mục Lương duỗi hai ngón tay ra.

- Lựa chọn gì?

Na An run rẩy hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận