Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 881: Toàn Cảnh Bên Trong Phi Thuyền



Mà mười hai ngày, Rùa Đen đã sớm đến thành Bắc Hải.

Phải biết rằng, tốc độ di chuyển của Rùa Đen cấp 10 đã nhanh hơn vài lần so với trước đây.

- Chúng ta sẽ ở thành Bắc Hải chờ các ngươi trở về.

Mục Lương ôn hòa cười nói.

Nguyệt Thấm Lanliếc mắt con gái mình, cười mắng:

- Ngươi không phải thích chạy ra bên ngoài sao, lần này không muốn đi à?

- Không phải như thế.

Nguyệt Phi Nhân mân mê bờ môi.

Mục Lương nghiêng người nói:

- Gìa Lạc, nếu như xảy ra vấn đề, tùy thời truyền tin tức trở về.

- Không thành vấn đề.

Gìa Lạc chớp chớp con ngươi màu xanh da trời, mỉm cười gật đầu.

Lần này, cô cũng sẽ theo Phi Thuyền vận chuyển đến thành Phượng, mục đích duy nhất là thay Mục Lương kiểm tra tình hình căn cứ trung chuyển.

Mục đích thứ hai là toàn bộ hành trình lưu ý tình huống Phi Thuyền, đề phòng khi nó xảy ra vấn đề bất ngờ, có thể đúng lúc giải quyết.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay lên xoa xoa đầu thiếu nữ tóc đỏ, ôn nhu nói:

- Trên đường chú ý an toàn, mỗi ngày nhớ kỹ báo bình an.

- Vâng ạ.

Nguyệt Phi Nhan khéo léo gật đầu một cái.

- Ta đi trước chuẩn bị chuyện cất cánh.

Giọng Hi Bối Kỳ trong trẻo vang lên nói.

Cô dự định cho Nguyệt Phi Nhan và nữ nhân ưu nhã nhiều thêm chút thời gian ở riêng với nhau.

- Đi, cùng nhau đi.

Phi Nhan kéo tay cô gái Ma Cà Rồng, nhún nhảy một cái đi về phía Phi Thuyền vận chuyển.

- Ta chỉ muốn nói thế để cho ngươi và chị Thấm Lam trò chuyện nhiều thêm một chút!

Hi Bối Kỳ thở dài.

Đáy mắt của Nguyệt Phi Nhan hiện lên một tia cảm động, như không có chuyện gì xảy ra, mở miệng nói:

- Không cần, đây cũng không phải lần thứ nhất đi ra ngoài, hơn nữa ta không phải là con nít.

- Được rồi.

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì.

Cô nhớ tới người trong gia tộc ở thành Dạ Nguyệt, trong lòng cô không hề dâng lên sóng lớn nào.

- Lo lắng, ngươi cũng có thể đi cùng chăm sóc bọn họ.

Mục Lương nghiêng đầu nhìn về phía nữ nhân ưu nhã.

Đây là lần đầu tiên Phi Thuyền vận chuyển bay chính thức, dù biết trên đường sẽ không xảy ra nguy hiểm, nhưng cũng không người nào dám can đoan, lo lắng cũng là bình thường

Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan ai oán, giật giật nhìn Mục Lương, hỏi:

- Ta đi, thành Huyền Vũ ai giúp ngươi xử lý?

Chuyện này.... Anh chớp chớp con ngươi màu đen.

Nếu nói ai hiểu rõ thành Huyền Vũ nhất, Nguyệt Thấm Lan tự nhận người thứ hai không ai dám nhận vị trí thứ nhất.

Bây giờ, thành Huyền Vũ, ai cũng có thể rời đi, duy chỉ có Mục Lương với Nguyệt Thấm Lan là không thể đi được.

- Lần này có Gìa Lạc đi theo, sẽ không có việc gì.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói.

Mục Lương giơ tay lên sờ vào gương mặt của cô, giọng trêu ghẹo nói:

- Miệng thì nói thế, nhưng trong lòng không như thế~

- Không có.

Gương mặt của Thấm Lan ửng đỏ, giơ tay lên kéo tay của anh.

- Ha ha ha.

Mục Lương cười thích thú.

- Đi thôi, đi qua nhìn một chút.

Anh kéo tay cô, cất bước đi về hướng Phi Thuyền vận chuyển.

Ở trước Phi Thuyền, kiến thợ đang ở vận chuyển hàng.

Kiến Gọng Kìm đã xây tổ xong, những kiến thợ này là nhóm đầu tiên được ấp trứng nở ra.

Đàn kiến thợ, chính là công nhân bốc vác tốt nhất, sẽ có một nhóm kiến thợ theo Phi Thuyền đi đến căn cứ trung chuyển, sau đó ở lại nơi đó hỗ trợ.

Tốc độ đàn kiến thợ vận chuyển hàng hóa rất nhanh, chúng đang lấy hàng mang vào Phi Thuyền rất thuần thục.

Núi hàng chất đống ở trên quảng trường khởi hành, toàn bộ vận chuyển vào khoang chứa hàng tầng một, hai, ba.

- Thành Chủ Đại Nhân.

Ngải Đức Luân đang giám sát vội vàng cúi chào với Mục Lương.

- Ừ, ngươi cứ bận việc của ngươi đi.

Anh khoát tay áo, cất bước đi vào Phi Thuyền.

- Vâng.

Ngải Đức Luân lần thứ hai cúi chào, nhìn theo hướng mấy người Mục Lương vào bên trong.

Tầng một Phi Thuyền vận chuyển, kiến thợ đang đi vào một khoang chứa hàng.

Bọn chúng thấy Mục Lương, đều sẽ dừng lại cúi đầu hành lễ.

- Quao, chúng rất lễ phép.

Trong mắt Gìa Lạc lộ tia kinh ngạc.

- Thành Chủ Đại Nhân.

Nhân viên làm việc ở khoang chứa hàng tầng một chào đón hành lễ.

- Tình huống như thế nào?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

- Bẩm Đại Nhân, khoang chứa hàng tầng một đã sắp chứa đầy, hàng còn lại sẽ vận chuyển đến tầng hai và tầng ba.

Nhân viên cung kính báo cáo.

- Mang ta đi nhìn thử.

Mục Lương gật đầu một cái, cất bước đi về phía trước.

Nhân viên công tác ở phía trước dẫn đường, đi về hướng khoang chứa hàng tầng một.

Khoang chứa hàng được xây thành ba tầng, đều bị ngăn thành từng khoang chứa hàng nhỏ, dùng để gửi nhiều loại hàng khác nhau.

Ở tầng một, nơi này, có kho lạnh dùng vảy của Băng Minh Xà làm lạnh, dùng để chứa rau dưa, đồ hộp.

Tầng hai là khoang chứa hàng bình thường, chứa những loại hàng không dễ hư.

Tuy tầng ba cũng là khoang chứa hàng giống như tầng 2, lại có một bộ phận bị ngăn ra, dùng làm khu hành khách gửi hàng sử dụng.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan kiểm tra khoang chứa hàng, rương gỗ giống nhau chất đống, được xếp ngay ngắn.

- Biện pháp phòng cháy đã hoàn thiện chưa?

Anh nhìn phía nhân viên công tác.

- Từng khoang chứa hàng đều có bình chữa cháy, trên trần của khoang chứa hàng còn có vòi phun nước, nối với tầng hai, tầng ba đến bồn chứa nước.

Nhân viên công tác cung kính giải thích:

- Lúc xảy ra hỏa hoạn, có thể mở công tắc xả nước ra tiến hành dập tắt lửa.

Chân mày của Mục Lương cau lại, người của Phường Sửa Chữa suy nghĩ rất chu đáo.

- Rất tốt, điểm ấy đáng giá được khen ngợi.

Anh gật đầu nói.

Nhân viên không nhịn được đứng thẳng sống lưng, cất cao giọng nói:

- Thành Chủ yên tâm, vấn đề phòng cháy vẫn luôn là chuyện chúng ta coi trọng.

- Tiếp tục duy trì.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Vâng, sẽ không để cho Thành Chủ thất vọng.

Nhân viên công tác kích động đáp.

Mục Lương cười cười, rồi cùng nhóm Nguyệt Thấm Lan rời khỏi khoang chứa hàng tầng một đi tới khoang chứa hàng tầng hai.

Con đường dẫn tới khoang chứa hàng tầng hai là một con dốc.

Tuy khoảng cách tầng trên tầng dưới rất dài, lại có thể giúp kiến thợ và nhân viên công tác thuận tiện hoạt động.

Độ dốc có thể cản lực chậm lại, lúc đẩy tay xe vận chuyển, cũng sẽ thoải mái hơn.

Nhóm Mục Lương đi tới khoang chứa hàng tầng, nửa bộ phận trước là khoang thuyền bình thường, đã có kiến thợ bắt đầu vận chuyển hàng đi vào.

Diện tích còn lại của khoang chứa hàng nơi này, bị một cánh cửa Lưu Ly thật dày tách ra, trước cửa còn có Thành Phòng Quân canh gác.

- Thành Chủ Đại Nhân.

Một vị quân lính cung kính cúi chào Mục Lương.

- Mở cửa.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Vâng.

Hai vị này cung kính hành lễ, sau đó hai người phân biệt lấy ra hai thanh chìa khoá, cùng nhau cắm vào trong lỗ khóa.

Chỉ cần cắm vào chìa khoá được làm riêng, mới có thể mở ra khóa.

Tiêu chuẩn cấu tạo chìa khóa là Mục Lương làm ra, mặc dù không bằng tinh vi bằng chiếc chìa khóa ở Địa Cầu, nhưng cũng đủ dùng.

Cờ-rắc ~~

Cánh cửa Lưu Ly từ từ mở ra, lộ ra con đường dẫn tới bồn chứa nước

Đi vào thông đạo, mới phát hiện phía sau còn có một cánh cửa, cũng có Thành Phòng Quân gác.

- Mở cửa.

Mục Lương lần thứ hai hạ lệnh.

- Vâng.

Thành Phòng Quân cung kính làm theo.

Lần này, phía sau cánh cửa này chính là bồn chứa nước khổng lồ.

Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng chiếu sáng bồn chứa nước, có thể nhìn thấy Thủy Tinh Ngư bên trong, nó đang bơi dọc theo hồ nước.

Ở dọc hồ nước, có từng đường ống Lưu Ly dọc theo đi ra, dẫn nước tới những nơi khác trên Phi Thuyền vận chuyển.

Trong đó có hai đường ống thô nhất, là nối với nồi hơi ở hướng đầu thuyền và đuôi thuyền, cung cấp nước liên tục không ngừng cho máy hơi nước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận