Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 863: Mục Lương, Dân Trong Thành Đều Rất Kính Yêu Ngươi Đấy.



Mục Lương khép lại tư liệu trong tay, ôn hòa nói:

- Cứ sắp xếp dựa theo người mà ngươi đã chọn.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười gật đầu.

Mục Lương nắm chặt tay của cô gái ưu nhã, trấn an:

- Ngươi cố gắng thêm một thời gian nữa, khi nào hoàn thành cải cách Cục Quản Lý thì ngươi có thể nhẹ nhàng một chút.

- Thật ra ta cũng không phải quá bận rộn.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.

Cô suy nghĩ, chờ tới khi cải cách Cục Quản Lý xong xuôi, cô thật sự sẽ không bận rộn sao?

Cộp cộp cộp...

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt bước vào thư phòng.

Cô gật đầu chào hỏi Nguyệt Thấm Lan, sau đó nhẹ giọng nhắc nhở:

- Mục Lương, xe ngựa đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát.

- Ừ.

Mục Lương lên tiếng.

Hôm nay, anh muốn đi tuần tra thành Huyền Vũ, đây là lần tuần tra công tác đầu tiên sau khi từ ngoài trở về.

- Đi thôi.

Nguyệt Thấm Lan thu hồi sổ ghi chép.

Cô cũng muốn đi, nếu hỏi ai hiểu rõ thành Huyền Vũ nhất, ngoại trừ Mục Lương thì phải kể tới Nguyệt Thấm Lan.

Ở rất nhiều việc, anh có thể còn không biết nhiều bằng cô, cho nên mỗi lần đi tuần tra thì cô đều đi theo.

Ba người đi ra thư phòng, rời đi cung điện đi tới quảng trường.

Xe ngựa riêng của Mục Lương đang đậu chính giữa quảng trường, xe được sáu con Sói Mặt Trăng kéo, hai mươi tên hộ vệ khu vực Trung Ương đi theo bảo vệ, lái xe là Ngải Lỵ Na, Ba Phù và Tiểu Mật ngồi bên cạnh để đảm nhận việc lái xe trong trường hợp khẩn cấp.

- Đại nhân Mục Lương, mời lên xe.

Ngải Lỵ Na chớp đôi mắt màu hồng, vươn tay mở cửa khoang xe.

- Ừ.

Anh gật đầu ra hiệu, cất bước đi lên toa xe rồi ngồi xuống.

Phanh!

Cô gái ưu nhã và cô gái tóc bạc đi theo, cửa khoang xe đóng lại.

- Xuất phát.

Ngải Lỵ Na run dây cương trong tay.

Ngao ô ngao ô ~~

Sói Mặt Trăng tru lên một tiếng, kéo xe ngựa rời khỏi Trung Ương.

Điểm dừng chân đầu tiên trong chuyến tuần tra công tác lần này là Khu trồng trọt Nội thành, cũng chính là khu vực Đồng Ruộng.

Đội ngũ mênh mông cuồn cuộn rời khỏi Trung Ương, chạy về phía Đồng Ruộng.

Dọc theo đường đi, dân chúng hai bên đường đều dừng bước, vui vẻ vẫy tay với xe ngựa.

- Thành chủ đại nhân, vất vả cho ngài rồi.

Mọi người hô to.

Cót két….

Cửa sổ xe mở ra, Mục Lương gật đầu đáp lại.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cảm thán:

- Mục Lương, dân trong thành đều rất kính yêu ngươi đấy.

- Một tòa thành muốn tiếp tục phát triển thì dân tâm dân ý rất quan trọng.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Vậy thì ngươi đã thành công.

Nguyệt Thấm Lan phất tay với người dân.

Anh khẽ cười, có lẽ là thành công, cũng có thể chỉ mới là bắt đầu.

Sói Mặt Trăng chạy như bay, khi đến khu vực Đồng Ruộng chỉ tốn hơn mười phút.

Xe ngựa dừng lại, đàn Sói Mặt Trăng nằm rạp trên mặt đất.

- Đại nhân, đã đến Đồng Ruộng rồi.

Ngải Lỵ Na quay người mở cửa xe.

Mục Lương và những người khác bước xuống, ngắm nhìn xung quanh một vòng.

Lọt vào trong tầm mắt là một mảnh xanh mơn mởn, vùng đất trước mắt được trồng đầy rau quả xanh.

Hiện tại, Đồng Ruộng đang trồng cải trắng và khoai lang, thoạt nhìn thì tình hình sinh trưởng rất khả quan.

Mục Lương cất bước đi tới bên cạnh Đồng Ruộng, hơi chuyển động suy nghĩ, cải trắng trước mắt tách ra, lộ ra bùn đất màu nâu đen.

Ánh mắt của anh hơi tập trung, trong bùn đất có rất nhiều tro mịn, đó là phân bón sau khi đốt xác cây lúa mì.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu, muốn rau quả xanh tốt thì không thể thiếu phân bón.

Tỉ lệ sử dụng đất của Đồng Ruộng rất cao, nếu không chú trọng nâng độ màu mỡ của đất và bón phân thì sẽ rất dễ dàng khiến đất màu mỡ biến thành đất chết.

- Nâng độ phì của đất.

Đôi mắt màu đen của Mục Lương lóe sáng, nghĩ tới một ít việc về nâng độ phì của đất, trong đầu của anh đột nhiên có phương án mới.

Anh đang suy nghĩ có nên thực hiện chính sách trồng theo tháng hay không.

Đồng Ruộng Nội thành đã bị trồng nhiều lần, căn bản không có thời gian để phục hồi.

Anh dự định ưu tiên khai hoang đất ở Ngoại thành, để cho Đồng Ruộng Nội thành có thể ngừng sử dụng một đoạn thời gian.

Mục Lương quay đầu nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, bình tĩnh nói:

- Ngươi thông báo cho mọi người, sau khi thu hoạch nhóm rau quả xanh này, Đồng Ruộng Nội thành sẽ ngừng trồng trọt một thời gian.

- Vì sao?

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt, trong đầu tràn đầy nghi hoặc.

- Mặt đất cũng cần phải được nghỉ ngơi, Đồng Ruộng Nội thành cần phục hồi lại một thời gian.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Anh tiếp tục nói:

- Ngoại thành còn rất nhiều đất chưa được sử dụng, chúng ta có thể quy hoạch một vùng đất gần Nội thành để làm Đồng Ruộng mới.

- Được, ta sẽ an bài chuyện này.

Nguyệt Thấm Lan không hỏi nhiều, cô chỉ cần làm theo lời của Mục Lương là được.

- Đại nhân, tất cả Đồng Ruộng Nội thành đều ngừng cày sao?

Trên mặt của Ngải Lỵ Na hiện lên vẻ ngạc nhiên.

- Ừ, sau này, đất ở Nội thành sẽ được dùng để trồng thực vật khác.

Mục Lương lên tiếng.

Anh lại có ý tưởng mới, dứt khoát chuyển Đồng Ruộng ra Ngoại thành, còn đất trong Nội thành sẽ được dùng để trồng dược thảo, Măng Cụt Bom, Cây Cao Su và những loại cây giá trị cao khác.

Những loại cây này là mấu chốt cho sự phát triển của thành Huyền Vũ, trước đó Mục Lương cũng đã lên kế hoạch trồng với quy mô lớn rồi.

Ngải Lỵ Na và Ly Nguyệt liếc nhau, đồng thời nhún vai, không biết nói cái gì cho phải.

………..

Đạp đạp đạp..

Sói Mặt Trăng kéo xe ngựa, lao ra khỏi nội thành, men theo đường chính bắt đầu chạy ra Ngoại thành.

Mục Lương tuần tra khu Đồng Ruộng xong, kế tiếp muốn đi khu Xưởng Ngoại Thành.

Nguyệt Thấm Lan giở ra bản ghi chép công việc hàng ngày, ôn nhu hỏi nói:

- Mục Lương, chúng ta tới khu xưởng xong, ngươi có muốn đi Trấn Vũ Thái nhìn không?

- Được rồi, đi xem thử.

Mục Lương gật đầu trả lời.

Sau khi Trấn Vũ Thái được xây dựng xong, anh còn chưa qua đó xem lần nào.

Vừa lúc này, hai người có thể tiện đường đi xem thử. Sau đó không lâu, xe ngựa chậm rãi tiến vào khu Xưởng ở Ngoại thành.

Sau khi người phụ trách xưởng nhận được tin tức, hắn vội vã chạy đến nghênh đón.

- Thành chủ đại nhân đã tới rồi.

Hắn cung kính hướng về thùng xe hành lễ.

Két......

Cửa thùng xe mở ra.

Mục Lương từ trên xe xuống dưới, phía sau anh còn có Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lan đi theo.

- Đầu tiên ngươi mang ta đi Xưởng Đóng Hộp nhìn.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Vâng, thành chủ đại nhân thỉnh đi qua bên này.

Người phụ trách xưởng đưa tay ra cung kính ý bảo.

Đạp đạp đạp..

Đám người Mục Lương cất bước đi theo, đi về phía Xưởng Đóng Hộp mới vừa được xây dựng hoàn chỉnh.

Xưởng Đóng Hộp rất lớn, chủ yếu là dùng để sản xuất hộp đựng hoa quả, lọ đựng khoai lang ngọt và thịt hộp. Hiện giờ, Xưởng Đồ Hộp chỉ sản xuất ba loại đồ hộp này thôi, nhưng đã nhộn nhịp hẳn lên rồi.

- Thành chủ đại nhân rồi, nơi này chính là Xưởng Đóng Hộp.

Người phụ trách xưởng cung kính nói.

Ở trước mặt hắn, là một nhà lầu cao khoảng ba tầng, chiếm diện tích rất lớn, có gần năm trăm mét vuông. Đi vào trong xưởng, tầng một chính là nơi dùng để xản xuất các loại hộp đựng hoa quả.

Những chiếc bàn làm việc bằng ngọc lưu ly được xếp thẳng hàng, mỗi bàn cách xa nhau hai mét. Trong phòng lúc này đang có hơn trăm công nhân vô cùng bận rộn xử lý hoa quả. Đám người Mục Lương đi vào, khiến cho nhân viên công tác chú ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận