Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3533: Người hảo tâm đưa. (2 càng ). (length: 7861)

Tam Trưởng Lão của Nam Vũ Tông giơ tay ra hiệu: "Chờ đã..."
Linh Nhi không nhìn động tác của hắn, đồng thời giải phóng Tử vong Tiên Lực và Sinh mệnh Tiên Lực, một sự vận dụng của loại tiên thuật vô địch. Đồng tử của Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông co rút lại, thất thanh nói: "Chiến Kỹ tiên pháp Thiên Giai, là vô địch tiên thuật."
Linh Nhi lạnh lùng, chiêu thức mở rộng, tấn công mạnh mẽ.
Mặt của Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông trở nên khó coi, tung ra từng mảnh Hắc Vũ do Tiên Lực hóa thành để ngăn cản đòn tấn công.
Sóng năng lượng khủng khiếp tỏa ra xung quanh, Tiên Nguyên Thế Giới Thụ bừng sáng ánh kim quang, ngăn chặn toàn bộ sóng năng lượng, không gây tổn hại đến người dân bên trong Huyền Vũ đế quốc. Linh Nhi càng đánh càng hăng, Huyền Vũ Đế Quốc là sân nhà của nàng, phía sau chính là bản thể Tiên Nguyên Thế Giới Thụ, có thể cung cấp Tiên Lực liên tục cho nàng.
Trong tình huống thực lực ngang nhau, có Tiên Nguyên Thế Giới Thụ ở bên, Linh Nhi đã ở thế bất bại.
Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông hiển nhiên không phát hiện ra điều này, hơn nữa thực lực của hắn còn không bằng Linh Nhi, điều này có thể cảm nhận được ngay từ khi bắt đầu giao chiến. Lúc này hắn có nỗi khổ không nói nên lời, không ngờ Linh Nhi lại mạnh mẽ như vậy, gần như là áp đảo hắn đánh tới tơi bời.
"Mơ ước Thế Giới Thụ, ngươi có lá gan lớn hơn trời."
Mặt Linh Nhi lạnh như băng.
Nàng chính là do Tiên Nguyên Thế Giới Thụ tạo ra, là của bản thể, mơ ước Thế Giới Thụ chính là mơ ước nàng, ngoài Mục Lương ra thì không ai được phép.
"Đây đều là hiểu lầm."
Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông vội vàng lên tiếng.
"Chết."
Linh Nhi cười lạnh một tiếng.
Sắc mặt của Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông càng thêm đen lại, thi triển tiên pháp để ngăn cản đòn tấn công của Linh Nhi. Trong lòng hắn buồn bực, hối hận không điều tra rõ tình hình thực tế của nước Sở Huyền Vũ.
Linh Nhi nắm tay ngọc lại, Sinh mệnh Tiên Lực và Tử vong Tiên Lực quấn quanh, thi triển Xé Trời Thập Bát Chưởng.
"Lại thêm một loại Chiến Kỹ tiên pháp Thiên Giai."
Sắc mặt của Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông lại lần nữa thay đổi.
Hắn không muốn chiến đấu nữa, lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một cuộn ngọc giản, nhẫn đau bóp vỡ nó.
Cuộn ngọc giản vỡ tan hóa thành một đám sương mù đen bao bọc lấy Tam Trưởng Lão, sức mạnh của Không Gian Pháp Tắc hiện ra. Một khắc sau, sương mù đen biến mất, Tam Trưởng Lão cũng biến mất theo.
"Đáng chết, trốn rồi."
Linh Nhi bực tức nói, đôi mắt màu mực khôi phục lại màu vàng kim bình thường. Càng nghĩ nàng càng tức giận, nhớ đến đám cường giả Tiên Giới đang âm thầm ẩn nấp từ xa, nàng biến mất ngay tại chỗ.
"Nguy rồi."
Những cường giả đang bí mật quan sát biến sắc, vừa định quay người rời đi, một dây leo màu vàng kim đã trói chặt bọn họ.
"Đưa tinh hạch, hay muốn chết, chọn một cái đi."
Linh Nhi nhìn xuống bọn họ.
"Chúng ta sẽ đưa tinh hạch."
Mấy người giọng run run lên tiếng.
Bọn họ đã tận mắt thấy Linh Nhi hung tàn như thế nào, nếu chọc giận nàng, ném tinh hạch cũng phải mất mạng.
"Đưa hết ra."
Linh Nhi mặt lạnh như băng, đủ thấy lúc này nàng giận dữ ra sao.
"Không thể giữ lại một chút sao?"
Một người trong đó nhỏ giọng hỏi.
"Vậy ngươi chết đi."
Linh Nhi lạnh lùng nhìn về phía hắn.
"Không không không, đều cho ngươi."
Người đàn ông vội vàng xua tay, lấy tinh hạch ra đưa cho Tinh Linh nữ nhân, giống như đang ném một củ khoai lang nóng bỏng tay. Những người khác đều làm theo, đưa hết tinh hạch ra.
Linh Nhi nhìn lướt qua, mới bắt đầu thu hết tinh hạch.
Nàng lạnh giọng hỏi "Các ngươi là người của thế lực nào?"
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, thành thật khai báo lai lịch của mình, là đến ngồi chờ để thu thập thông tin.
"Ta nhớ kỹ rồi, sau khi ta tìm thấy các ngươi, vậy thì tất cả đều chết đi."
Mắt Linh Nhi lóe lên tia lạnh nói.
"Vâng vâng, chúng ta biết."
Mấy người gật đầu lia lịa, giống như cháu đang bị ông bà dạy dỗ.
Linh Nhi vung tay lên, cất giọng thanh lãnh: "Cút đi."
"Vâng, đi ngay đây."
Mấy người như trút được gánh nặng, vội vã rời đi, trong chớp mắt đã biến mất.
Linh Nhi nhìn theo bóng dáng mấy người rời đi, dùng thần hồn lực quét ngang ra, xác định không còn cường giả nào khác bên ngoài Huyền Vũ Đế Quốc mới yên tâm.
"Cảm giác làm cường đạo thật không tệ."
Nàng lẩm bẩm một câu, tâm tình vui vẻ quay trở về Huyền Vũ Đế Quốc.
Trốn thoát một Tam Trưởng Lão Nam Vũ Tông, thu được một khoản tinh hạch từ trên người những người khác, coi như là huề. Lúc Linh Nhi trở lại Huyền Vũ Đế Quốc, Liễu Dao vừa từ Luyện Đan Phòng đi ra, hai người chạm mặt nhau.
"Ngươi bị pháo bắn cho nát bét rồi à?"
Linh Nhi nhìn Liễu Dao mặt mày xám xịt, lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
"Không phải, là Lò Luyện Đan nổ mà thôi."
Liễu Dao cười khổ giải thích.
"Lò Luyện Đan nổ?"
Linh Nhi chớp chớp đôi mắt vàng óng. Nàng chợt hiểu, tiếc nuối nói: "Ngươi luyện đan thất bại."
"Ừm, đan dược thất phẩm khó luyện chế hơn so với tưởng tượng."
Liễu Dao vẻ mặt phiền muộn.
Nàng đã dùng hết mấy phần tài liệu, cũng không thể luyện chế thành công một viên đan dược thất phẩm, đồng nghĩa với việc nàng vẫn chỉ là Luyện Đan Sư Lục Cảnh.
Lúc đang dùng phần dược liệu cuối cùng để luyện đan thì xảy ra sự cố, khiến cả Lò Luyện Đan nổ tung, cũng may Luyện Đan Phòng đã được gia cố an toàn, đã trung hòa toàn bộ uy lực vụ nổ của Lò Luyện Đan.
"Không sao, cứ từ từ thôi, ta vừa hay tìm được không ít dược liệu, ngươi chọn lấy thứ có ích mà dùng."
Linh Nhi nói, lấy ra mấy cái Trữ Vật Giới Chỉ. Liễu Dao mặt lộ vẻ kinh ngạc, hỏi: "Ngươi lấy dược liệu từ đâu vậy?"
"Người tốt bụng đưa."
Linh Nhi thản nhiên nói.
Liễu Dao trầm tư một lát, hỏi: "Vậy sau đó những người tốt bụng đó đều chết hết rồi à."
"Đúng nha."
Linh Nhi nghiêng đầu một chút.
Liễu Dao dở khóc dở cười, rõ ràng là bọn xấu đến cướp đoạt Thế Giới Thụ, trong miệng Linh Nhi lại biến thành người tốt bụng đến tặng tinh hạch và dược liệu. Tâm tình của nàng tốt lên không ít, dịu dàng nói: "Cảm ơn ngươi đã làm ta thoải mái."
"Không có gì, ngươi sớm trở thành Luyện Đan Sư Thất Cảnh, cũng sẽ giúp ích lớn cho phụ thân."
Linh Nhi cười tươi rói nói.
"... "
Liễu Dao bất lực cười.
Cánh cửa một Luyện Đan Phòng khác mở ra, Mục Lương bước đi vững vàng ra ngoài.
"Phụ thân."
Linh Nhi tươi cười rạng rỡ chạy đến đón.
Mục Lương đánh giá Tinh Linh nữ nhân, ôn nhu hỏi: "Không bị thương chứ?"
"Không có, mấy ngày nay kẻ địch đều rất yếu."
Linh Nhi cất giọng trong trẻo.
"Vậy thì tốt."
Mục Lương cười một tiếng, từ trên người Linh Nhi cảm nhận được khí tức Tiên Lực xa lạ, biết rằng mấy ngày qua cũng có không ít kẻ địch tìm đến. Mũi Liễu Dao khẽ giật giật, lộ vẻ nghi ngờ hỏi: "Tiên Đế đại nhân vừa luyện đan xong sao?"
Nàng ngửi thấy một mùi hương đan dược vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, rất giống hương của bản nguyên đan, chỉ là có vẻ nồng đậm hơn.
"Đúng vậy, bản nguyên đan thất phẩm."
Mục Lương lật tay một cái, một bình ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay.
Liễu Dao ngẩn người, nhìn Mục Lương với ánh mắt như thể đang nhìn một con quái vật.
"Ngươi luyện chế ra bản nguyên đan thất phẩm?"
Nàng lắp bắp hỏi từng chữ một.
"Ừm, mặc dù hơi khó, nhưng vẫn bị ta nghiên cứu ra được."
Mục Lương cười gật đầu.
Liễu Dao lộ vẻ không tin, lấy bình ngọc ra mở nắp, một mùi thuốc nồng đậm hơn bay ra, khiến người ta chỉ cần ngửi một hơi cũng tỉnh táo gấp trăm lần. Nàng đổ bản nguyên đan thất phẩm ra, đó là một viên đan dược màu vàng kim sáng rực, trên đó có bảy đạo vân lộ màu vàng kim đậm.
"Thật sự là đan dược thất phẩm."
Liễu Dao thất thanh kêu lên.
Ps: « 2 chương »: Cầu đánh thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận