Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3298: Hư Linh đầu nguồn ? « 2 càng ». (length: 7617)

Bên ngoài đại hội đường, thân thể Thần Tộc Cổ Thần bị lớp bụi bặm bao quanh xuất hiện.
"Chính là nơi này sao."
Hắn khàn giọng hỏi, bước chân hướng lối vào đại hội đường đi tới.
Nhân viên công tác thấy hắn đến, vội vàng đón tiếp: "Có phải Phi Hằng đại nhân không ạ?"
"Ừ."
Phi Hằng đáp lời hờ hững.
"Mời ngài đi theo tôi."
Nhân viên công tác cung kính mời, đi trước dẫn đường.
Phi Hằng chắp tay sau lưng, theo nhân viên công tác vào đại hội đường, được dẫn vào một phòng riêng, xuyên qua bức tường Lưu Ly trong suốt có thể thấy rõ phía dưới đài cao.
"Đại nhân xin ngồi nghỉ một lát, phiên đấu giá sẽ bắt đầu đúng 10 giờ."
Nhân viên công tác dặn dò trước khi rời đi.
"Biết rồi."
Phi Hằng hờ hững đáp.
Hắn ngồi xuống chiếc ghế sofa êm ái, có thể cảm nhận được phòng riêng kế bên cũng có người, giống như hắn đều là cường giả cấp Đế.
"Đều là người quen cũ cả."
Phi Hằng thản nhiên tự nhủ.
Nguyệt Hi, Cổ Nguyệt, lão đầu Thi,... lần lượt đến đại hội đường, đều được nhân viên công tác dẫn vào phòng riêng.
"Mấy người này là ai vậy, nhìn thôi đã thấy khó dây vào rồi."
Dân chúng vây xem xôn xao bàn tán.
"Không biết, trông không giống người thường, ta liếc mắt một cái đã thấy muốn quỳ xuống rồi."
"Đáng sợ thật, toàn là những nhân vật lớn."
Dân chúng bình thường không tiếp xúc được thông tin về Cổ Thần và Cổ Đế, chỉ xem họ như những nhân vật lớn của các thế lực nào đó.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Càng ngày càng có nhiều Cổ Thần và Cổ Đế đến, nhân viên tiếp đón đều đã xem qua ảnh từ trước, đều biết mặt họ nên không hề có sai sót nào. Theo lời Hồ Tiên thì những người này đều là các đại tài chủ, nhất định phải tiếp đón chu đáo, thì mới có thể móc được tiền từ túi của họ.
"Khè khè khè, đều là người quen cũ cả."
Giọng nói quái dị vang lên, một con côn trùng xấu xí xuất hiện bên ngoài đại hội đường.
Đó là một con côn trùng dài ba mét, bên ngoài màu tím đậm, trông rất giống một con đỉa trâu có vỏ cứng, chỉ là khuôn mặt nó lại rất dài, trông rất đáng sợ.
"Hư Linh Cổ Thần, ngươi chưa chết sao."
Giọng chế giễu vang lên, Huyết Cô hếch cằm xuất hiện.
Hư Linh Cổ Thần quay đầu nhìn về phía người vừa tới, sắc mặt trở nên khó coi.
Hắn cất giọng âm trầm: "Ngươi còn chưa chết thì sao ta có thể chết được."
Giọng nói lạnh lùng của Huyết Cô vang lên: "Cũng phải, ngươi con rệp này có gì mạnh mẽ đâu, chỉ là khó giết thôi."
"Hư Linh?"
Mục Lương khẽ nheo mắt, nhớ đến ma pháp thần và Ma Linh Vương, ma linh vương ra đời chính là dựa trên nghiên cứu về Hư Linh.
Hắn cùng Nguyệt Thấm Lam vừa đến đại hội đường, liền nghe được Huyết Cô và Hư Linh Cổ Thần đấu khẩu.
Huyết Cô lạnh lùng nói: "Ngàn vạn năm trước ta đã từng giết ngươi một lần, hiện tại cũng có thể giết ngươi lần nữa."
"Vậy sao, vậy thì ngươi cứ thử xem."
Thân thể Hư Linh Cổ Thần nhúc nhích vài cái.
Huyết Cô quay đầu liếc nhìn Mục Lương, thấy hắn mắt bình thản, bĩu môi nói: "Ngươi cứ chờ đó, ra khỏi Huyền Vũ Vương Quốc thì xem ta có giết ngươi không."
Mục Lương ngạc nhiên hỏi: "Ngươi với hắn có thù hả?"
"Ta chờ ngươi."
Hư Linh Cổ Thần cười nhạt mấy tiếng, bay vào trong đại hội đường.
Giọng Huyết Cô đầy vẻ u ám: "Nó xấu quá, lại còn xúc phạm ta trong lời nói, trộm đồ của ta nữa."
"Vậy à, thế thì đáng chết rồi."
Mục Lương gật đầu đầy suy tư.
Huyết Cô chớp mắt, hỏi: "Nghe ý trong lời nói của ngươi thì ngươi cũng không thích hắn?"
Mục Lương điềm nhiên nói: "Chỉ cần không chọc đến ta thì những thứ khác không liên quan đến ta."
Huyết Cô liếc mắt, theo Mục Lương vào đại hội đường.
"Bệ hạ Vạn An, Vương Hậu nương nương Vạn An."
Nhân viên công tác đồng loạt hành lễ.
"Ừm, miễn lễ."
Mục Lương thản nhiên nói, bước đến phòng riêng đã được chuẩn bị.
Ly Nguyệt đang mang thai, nên ở lại cung điện nghỉ ngơi, không tiện đến nơi đông người, để tránh gặp phải tình huống bất trắc. Đối diện nàng là chỗ ngồi của Mục Lương và Nguyệt Thấm Lam.
Trong phòng riêng, Huyết Cô đã yên vị ngồi trên ghế sofa.
"Đã có sắp xếp phòng riêng cho cô rồi."
Nguyệt Thấm Lam nhắc nhở.
Huyết Cô từ chối: "Không muốn, ta ở đây."
Nguyệt Thấm Lam khổ sở nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt mang ý hỏi.
"Tùy ngươi."
Mục Lương không thèm để ý nói.
Dù có người ngoài ở đây, hắn vẫn có thể trò chuyện riêng tư cùng Nguyệt Thấm Lam, chỉ cần dùng khả năng truyền đạt ý tứ của cả hai là được. Huyết Cô sốt sắng hỏi: "Sắp bắt đầu đấu giá rồi sao?"
"Sắp rồi."
Nguyệt Thấm Lam tao nhã nói.
"Cộc cộc cộc ~~~"
Có tiếng gõ cửa, ngoài cửa vang lên giọng một tiểu hầu gái.
"Bệ hạ, ngài tìm ta?"
Diêu Nhi hỏi.
"Vào đi."
Mục Lương đáp lời.
"Cót két ~~~"
Diêu Nhi đẩy cửa bước vào, ngoan ngoãn hành lễ với mấy người.
Mục Lương lấy ra một ma cụ không gian chứa đồ, đưa cho tiểu hầu gái, nói: "Đưa cho Hồ Tiên, là đồ vật đấu giá mới thêm."
"Dạ vâng."
Diêu Nhi cung kính đáp.
Cô do dự một chút, rồi hỏi: "Bệ hạ, tân bá đồ kia bán thì nên định giá thế nào ạ?"
"Nàng ấy sẽ biết."
Mục Lương thản nhiên nói.
"Ta hiểu rồi."
Diêu Nhi lần thứ hai hành lễ, rồi quay người rời khỏi phòng riêng.
Huyết Cô phỏng đoán: "Đó là Đế khí đấy, sáu cái đều đem đi đấu giá?"
"Ừm."
Mục Lương gật đầu.
Huyết Cô giật giật khóe miệng, trong lòng cảm thấy tiếc nuối, nếu như nàng luyện được Đế khí, thì sớm đã trở thành một trong những kẻ mạnh nhất ở cấp Đế rồi. Ở khu vực ghế ngồi phổ thông tầng một, mấy vị Quốc Vương ngồi chung một chỗ.
"Lần này vị trí sao lại ở tầng một thế này?"
Một trong số các vị Quốc Vương bất mãn nói.
"Trong các phòng riêng phía trên toàn là Cổ Thần và Cổ Đế, nếu ngươi không hài lòng thì cứ lên đó mà phân giải phải trái."
Một vị Quốc Vương khác nói với giọng điệu mỉa mai.
"...Vậy thôi."
Vị Quốc Vương vừa bất mãn ngại ngùng im miệng, có cho hắn trăm lá gan hắn cũng không dám lên tiếng cãi cọ với Cổ Thần và Cổ Đế.
"Đông đông đông ~~~"
Bên trong đại hội đường vang lên vài tiếng chuông ngân vang.
Trên đài cao, buổi biểu diễn kết thúc, xung quanh cũng trở nên yên tĩnh trở lại.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Hồ Tiên bước lên đài cao, cả người mặc một bộ sườn xám màu đỏ thẫm, trên đó có thêu họa tiết Phượng Hoàng tuyệt đẹp.
Nàng tự tin hào phóng mở miệng: "Trước tiên xin hoan nghênh mọi người đã đến tham dự buổi đấu giá, tôi là người dẫn dắt buổi đấu giá này."
"Phiên đấu giá lần này rất đặc biệt, có rất nhiều bậc tiền bối tới đây, nhưng vẫn mong các vị tuân thủ theo quy tắc của buổi đấu giá."
Nàng cáo không đợi các vị tân khách trả lời đã nói tiếp. Các vị tân khách cũng rất phối hợp, không ai lên tiếng gây ồn ào.
Hồ Tiên tiếp tục: "Phiên đấu giá lần này sẽ tiến hành liên tục không nghỉ, dự kiến sẽ kết thúc vào lúc năm giờ chiều, khi buổi đấu giá bắt đầu, mời các vị hãy đấu giá công bằng, mong là sẽ không xảy ra tình huống đe dọa hoặc ép buộc người khác dưới bất kỳ hình thức nào..."
Khung cảnh trở nên yên tĩnh, nét mặt thần tình của các vị khách cũng khác nhau, nhưng có thể khẳng định tất cả đều mang lòng mong chờ.
"Nếu các vị không có thắc mắc gì, vậy thì buổi đấu giá hôm nay chính thức bắt đầu."
Hồ Tiên liếc mắt về hướng phòng riêng, đôi môi đỏ mọng hé mở nói:
"Mời đưa lên món đồ đấu giá đầu tiên."
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Một nhân viên công tác cũng mặc sườn xám đi lên đài cao, trên tay bưng một chiếc mâm được che vải đỏ tròn.
Ps: « 2 chương »: Xin hãy thưởng cho ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận