Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1568: Thành Huyền Vũ Muốn Cướp Người Của Hắn, Ép Hắn Vứt Bỏ Vị Trí Hội Trưởng Này



Oa ~~~

Đột nhiên, đám đông trở nên náo động.

- Có, đứa nhỏ này cũng có linh tính!

- Thật là quá hâm mộ, cuộc sống sau này của hắn sẽ rất tốt.

Mạch Cái ngước mắt nhìn lên thì thấy một cô gái trẻ đang đứng trước chiếc bàn dài, tay cô bé ấy đang đặt trên Đá Ma Pháp, giữa các ngón tay tràn ra ánh sáng màu lục lam.

- Hệ Phong, rất tuyệt.

Ngải Lỵ Na hài lòng gật đầu.

Trên mặt cô gái kia tràn đầy hưng phấn, nàng hỏi:

- Ta có thể gia nhập vào thành Huyền Vũ sao?

- Đương nhiên rồi, thành Huyền Vũ hoan nghênh sự gia nhập của ngươi.

Ngải Lỵ Na cười đáp lại.

Cô gái trẻ càng cười vui vẻ hơn, nàng nhẹ nhàng bước tới đứng bên cạnh Tiểu Quả.

- Người tiếp theo.

Ngải Lỵ Na lên tiếng.

Ngay sau đó có người bước tới và đứng trước mặt Ngải Lỵ Na.

-....

Trong đám đông, sắc mặt của Mạch Cái càng ngày càng khó coi.

Hắn cho rằng thành Huyền Vũ muốn cướp người của hắn, ép hắn vứt bỏ vị trí hội trưởng này.

Phải biết rằng, mỗi hiệp hội Ma Pháp Sư đều có kiểm tra thành tích, nếu không thể chiêu mộ được nhiều người mới thì sẽ ảnh hưởng đến địa vị và tài nguyên phân phối trong chi nhánh.

- Đáng chết!

Mạch Cái nghiến răng nghiến lợi thấp giọng mắng một câu, nhưng hắn lại không dám tiến lên ngăn cản, hắn không muốn biến thành công tước và Kỵ Sĩ trưởng thứ hai.

Cộp cộp cộp ~~~

- Ngao ô ngao ô ~~~

Đột nhiên, tiếng sói tru với lực xuyên thấu cực mạnh truyền đến.

Mễ Á ngồi ở ngoài thùng xe, tay nắm lấy dây cương, lớn tiếng hô:

- Mau tránh ra!

- Đó là xe thú của thành chủ thành Huyền Vũ!!

Trong đám đông có người kinh ngạc thốt lên.

- Mau tránh ra, không nên đắc tội thành Huyền Vũ.

Hoa ~~~

Đám đông nhanh chóng tách ra hai bên, chừa ra một lối đi rộng năm mét, để xe thú Sói Mặt Trăng chạy đến trước cửa số một.

Cộp cộp cộp ~~~

Hộ vệ Trung Ương nhảy xuống lưng Sói Mặt Trăng và đứng ở hai bên toa xe.

Mục Lương và Ly Nguyệt bước xuống xe, thu hút vô số ánh mắt.

Mạch Cái híp mắt lại và nhìn chòng chọc vào Mục Lương, hắn ta chính là thành chủ thành Huyền Vũ?

Mục Lương dường như nhận ra điều gì đó cho nên quay đầu lại, bình tĩnh nhìn Mạch Cái, bốn mắt nhìn nhau.

- Thật là mạnh!!

Tròng mắt của Mạch Cái co rút, hô hấp trở nên chậm chạp, giống như bị nhân vật khủng bố để mắt tới.

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi:

- Mục Lương, có chuyện gì vậy?

- Không có gì.

Mục Lương ôn hòa nói.

Ngải Lỵ Na và Ngôn Băng tiến lên nghênh đón, tò mò hỏi:

- Thành chủ đại nhân, ngươi có dặn dò gì sao?

- Ta đến xem một chút thôi.

Mục Lương thuận miệng trả lời một câu.

Toàn thân Mạch Cái ướt nhẹp bởi mồ hôi lạnh, hô hấp trở nên dồn dập, hắn xoay người gạt mở đám đông, chật vật thoát khỏi nơi đây.

- A nè, ngươi chạy đi đâu vậy?

Mã Cát bất mãn hét lên, nàng cố gắng chạy theo nhưng lại bị đám đông chặn lại.

Khi bà ta chen ra khỏi đám đông thì Mạch Cái đã không thấy bóng dáng đâu.

Mục Lương không có để ý Mạch Cái rời đi, mà là nhìn về phía bọn người Tiểu Quả.

- Đây là những người có linh tính?

Anh quay đầu hỏi.

- Đúng vậy.

Ngôn Băng cung kính đáp.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Mười ba người, còn chưa đủ.

Ngải Lỵ Na thanh thúy nói:

- Đại nhân, chúng ta mới đến không được bao lâu, lại đợi thêm mấy ngày, chắc sẽ tuyển được nhiều người có linh tính hơn.

- Ba ngày à, có thể tuyển được bao nhiêu thì tuyển thôi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Việc thiết lập thời gian hạn chế có lợi cho việc kích thích những người còn chần chừ tới tham gia kiểm tra linh tính.

- Vâng.

Ngải Lỵ Na và Ngôn Băng đồng thanh đáp lại.

- Ừ, các ngươi tiếp tục đi, ta vào trong xem một chút.

Mục Lương chắp hai tay sau lưng, cổng số một nặng nề mở ra, sau đó anh cất bước đi vào.

……………

Bóng đêm mông lung, Mục Lương và những người khác quay trở lại khu Trung Ương thành Huyền Vũ.

Ngay khi Mục Lương vừa xuống xe, anh lập tức đi vào phòng làm việc, trong lòng có ý tưởng mới cho Máy Quay Phim.

- Mục Lương thật bận rộn.

Mễ Á cảm thán một câu.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lấp lóe, nói khẽ:

- Thật ra ngài ấy rất chăm chỉ.

Mễ Á chậm rãi gật đầu, thanh thúy nói:

- Ta đã nghe Tiểu Nặc nói về quá trình phát triển của thành Huyền Vũ, Mục Lương chính là căn cơ của thành Huyền Vũ.

- Đúng vậy.

Ly Nguyệt đáp lại một câu, dừng bước, nói:

- Ta đi xem một chút.

Mễ Á dịu dàng nói:

- Ừ, ta sẽ gọi ngươi khi bữa tối sẵn sàng.

- Được, cảm ơn.

Ly Nguyệt lên tiếng, cất bước đi về phía phòng làm việc.

Khi cô đi vào phòng làm việc thì Mục Lương đang loay hoay nghịch tinh thạch ma thú, bên cạnh còn có bốn khối tài liệu xương hung thú.

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi:

- Mục Lương, cần ta giúp một tay không?

Anh không ngẩng đầu mà nói:

- Không cần đâu, trong đầu ta có ý tưởng, chắc hôm nay có thể hoàn thành.

- Vậy ta làm trợ thủ cho ngươi.

Ly Nguyệt gỡ mũ giáp xuống rồi buộc mái tóc màu bạc lòa xòa lên cao.

Hai người đều tập trung làm việc, cô gái tóc bạc nghe theo chỉ huy của Mục Lương, thỉnh thoảng ra tay hỗ trợ, ghép tinh thạch hung thú lại với nhau.

Khi Mễ Á gõ cửa phòng làm việc thì Mục Lương đang tạo dựng mạch lộ.

Cót két ~~~

- Suỵt!

Ly Nguyệt mở cửa phòng rồi đặt ngón tay lên môi ra hiệu giữ im lặng.

-??

Đôi mắt màu đỏ của Mễ Á hiện lên sự dò hỏi

Ly Nguyệt hạ giọng giải thích:

- Bây giờ là thời điểm quan trọng, không thể phân tâm.

- Ta hiểu rồi.

Mễ Á bừng tỉnh, giải thích:

- Bữa tối đã chuẩn bị xong xuôi, chị Thấm Lan bảo ta tới gọi các ngươi.

Ly Nguyệt quay đầu nhìn Mục Lương, nhỏ giọng nói:

- Nói cho chị Thấm Lan là chúng ta sẽ ăn sau, các ngươi cứ ăn trước đi.

- Ừ, ta hiểu rồi.

Mễ Á nhẹ nhàng gật đầu rồi xoay người rời đi.

Ly Nguyệt đóng cửa phòng làm việc lại, canh giữ ở bên cạnh Mục Lương.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, chẳng mấy chốc thì một giờ đã đi qua, nhưng động tác trên tay Mục Lương vẫn không ngừng nghỉ.

Ly Nguyệt có chút lo lắng, lần này sẽ không xảy ra sai lầm nào chứ?

Một giờ nữa trôi qua, lúc này Nguyệt Thấm Lan đi tới.

Cô nhẹ nhàng đẩy cửa phòng làm việc ra và đi đến bên cạnh anh, sau đó quay sang cô gái tóc bạc, hỏi không tiếng động:

- Thế nào rồi?

Ly Nguyệt lắc đầu, tỏ vẻ không biết.

Nguyệt Thấm Lan hơi khom lưng, quan sát đôi mắt đang tập trung của Mục Lương.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương đột nhiên quay đầu cười hỏi.

- A, ta quấy rầy ngươi sao?

Nguyệt Thấm Lan xin lỗi.

- Không, ta đã hoàn thành rồi.

Khóe môi của Mục Lương giương lên, nhấc tay khỏi tài liệu hung thú trước mặt.

Dụ ~~~

Đó là một kiện linh khí hình chữ nhật, một bên mặt được khảm nạm một viên tinh thạch ma thú cấp 8, bên trong thì được khắc hoạ ma pháp trận hệ không gian.

Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan lập tức sáng lên, kinh ngạc thốt lên:

- Đây chính là Máy Quay Phim sao?

Máy Quay Phim không lớn, nó chỉ dài nửa mét và hình dáng cũng rất bình thường, dễ dàng khiến người ta lầm tưởng là một vật trang trí.

- Khải linh thử xem.

Mục Lương khẽ nhả một hơi.

Kiện linh khí này đã hao tổn rất nhiều tâm huyết của anh, kém một chút nữa là thất bại.

Nếu đổi thành Linh khí sư Cao cấp khác, chỉ sợ là vừa mới tạo dựng mạch lộ được một phần năm là đã sụp đổ rồi.

- Để ta.

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan sáng lấp lánh.

Cô thuần thục nặn ra một giọt máu từ đầu ngón tay rồi nhỏ xuống tinh thạch ma thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận