Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1100: Một Trăm Ngàn Đồng Một Bộ Thi Thể

- Hung thú cấp chín không có, hung thú biển cấp chín thì….

Dưới ý bảo của Mục Lương, Hồ Tiên đã mở miệng.

- Thực sự có?

Phong Vũ lên tinh thần.

- Muốn bao nhiêu?

Hồ Tiên đi về phía trước hai bước, mắt nhìn xuống Đại Trưởng Lão Thành Tương Lai ngồi ở cách đó không xa.

- Muốn bao nhiêu?

Phong Vũ sửng sốt một chút, điều này có nghĩa là ở thành Huyền Vũ có rất nhiều thi thể của hung thú biển cấp chín?

- Ba bộ, có không?

Phong Vũ thử hỏi.

- Mỗi bộ một trăm ngàn đồng Huyền Vũ.

Hồ Tiên khẽ nâng cằm, thản nhiên nói:

- Ba bộ, cũng chính là ba trăm ngàn đồng Huyền Vũ.

- Mắc như vậy!!

Phong Vũ kêu lên.

Hồ Tiên giễu cợt, mấy cái đuôi cáo nhẹ nhàng đong đưa nói:

- Các hạ, giá tiền này rất hợp lý, cũng không đắt.

- Một trăm ngàn, giao dịch hung thú biển cấp chín, xem như là tiện nghi.

Bối Nhĩ Liên nhận đồng nói.

- Đây là sự thật. Trong vùng nước mặn rộng lớn, không dễ dàng tìm được một con hung thú biển cấp 9, đồng thời kích sát nó cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Hải Điệp lạnh nhạt nói.

Phong Vũ biến đổi sắc mặt, thành Tương Lai cần một hung thú cấp 9 để tiến hành thực nghiệm ‘Nghiên cứu linh khí hoá cơ thể người’ đời thứ hai.

- Các hạ, còn muốn nữa không?

Hồ Tiên nhẹ nhàng lay động đuôi cáo sau lưng.

- Muốn, ta lấy một bộ trước.

Phong Vũ cắn răng nói.

Hồ Tiên nhấc mắt lên, bình tĩnh tiếng hỏi:

- Phong Vũ các hạ, bây giờ ngươi có nhiều tiền Huyền Vũ như vậy sao?

- Ta có thể giao một phần tiền đặt cọc, các ngươi giúp ta giao thi thể đưa đến thành Tương Lai, đến lúc đó sẽ thanh toán số tiền còn lại.

Phong Vũ khàn khàn nói.

Lão xem như là người giàu có nhất ở đây trừ Mục Lương. Hồ Tiên ưu nhã gật đầu:

- Có thể, phí chuyên chở là mười ngàn đồng.

- Mười ngàn đồng?

Sắc mặt Phong Vũ càng thêm khó coi.

Hồ Tiên vung bĩu môi, ngạo nghễ nói:

- Hung thú biển cấp 9 rất lớn, dựa theo kích thước của nó, khoảng cách giao hàng, giữ tươi thi thể với các vấn đề khác, sau khi tính toán, phí chuyên chở mười ngàn đồng cũng không nhiều.

Phong Vũ nghe chi tiết lệ phí, trợn to hai mắt, lại không cách nào phản bác nữ nhân đuôi cáo.

- Còn muốn nữa không?

Hồ Tiên hỏi lại.

- Muốn!!

Phong Vũ cắn răng gật đầu một cái.

Vì có thể tiến hành thực nghiệm thuận lợi, nhiều tinh thạch hung thú hơn nữa thì cũng phải móc ra.

Mục Lương nhếch khóe môi, một triệu tinh thạch hung thú có thể chuyển hóa thành một tỷ điểm tiến hóa. Hung thú cấp chín giá trị nhất là chính là tinh thạch hung thú, kế tiếp mới là thi thể hung thú.

Hiện tại, thi thể hung thú biển cấp chín, bán lại cũng không tệ, hơn số điểm tiến hóa do tinh thạch hung thú cấp thấp chuyển hóa thành.

Cuộc giao lưu còn đang tiếp tục, các vị thành chủ đưa nhiều vấn đề, một số được giải quyết ngay tại chỗ, và một số thì mọi người chưa biết.

- Ta có một nghi hoặc, hy vọng có người có thể giúp ta giải đáp.

Mai Sa Khoa nghiêm túc nói.

Hắn là thành chủ đại thành Tiêu Khắc, thực lực cấp tám trung cấp, là một vị Dị Biến Giả, hai tay của hắn ta có vảy đen mịn, giống như vảy của một loại rắn nào đó.

-.... Ngươi nói đi.

Bối Nhĩ Liên giơ tay lên ý bảo.

- Thành lớn Tiêu Khắc vốn là có nguồn nước, là một nguồn suối.

Mai Sa Khoa thần tình ngưng trọng nói:

- Nhưng hơn hai tháng trước đây, nước trong con suối chậm rãi khô cạn, các ngươi biết tại sao không?

- Nguồn suối dần cạn..

Đồng tử Bối Nhĩ Liên đột nhiên mở to.

Cô theo phản xạ có điều kiện nhìn về phía Mục Lương trên đài cao, vẻ mặt anh cũng trở nên ngưng trọng.

- Ngươi đã đào ra nguồn suối xem qua chưa?

Mục Lương cau mày hỏi.

- Không được, nguồn suối là suối Thánh ở thành ta, không thể đào lung tung.

Mai Sa Khoa nghiêm mặt nói.

Ngón tay Mục Lương nhẹ nhàng gõ gõ tay vịn tọa ỷ, trầm tư chốc lát nói:

- Nếu như ta không đoán sai, phía dưới ở thành lớn Tiêu khắc, khả năng có một sào huyệt Hư Quỷ.

Lời này vừa nói, mọi người có mặt ở đây dồn dập kinh hô thành tiếng.

- Không thể nào!!

Mai Sa Khoa đột ngột đứng lên, sắc mặt của hắn trở nên khó coi.

- Suy đoán này là có căn cứ.

Nguyệt Thấm Lan đi về phía trước hai bước.

Cô nhìn chăm chú vào Mai Sa Khoa, giọng chân thành nói:

- Thành Vũ Thái và thành Sơn, nguồn nước của họ đều đột nhiên khô cạn, là do Hư Quỷ dưới đất thức tỉnh sớm!

- Đúng là như vậy, hồ nước trên đảo Người Cá cũng là đột nhiên biến mất, nên đã phát hiện ra Hư Quỷ.

Tộc trưởng tộc Người Cá - Trịnh An thì thào nói

- Vậy thì, vậy phải làm thế nào?

Sắc mặt Mai Sa Khoa tái nhợt, vạn vạn không nghĩ tới dưới lòng đất thành lớn Tiêu Khắc cũng sẽ có sào huyệt Hư Quỷ.

Mục Lương nhướng mắt, nghiêm mặt nói:

- Biện pháp tốt nhất chính là phá huỷ sào huyệt Hư Quỷ, hoặc các ngươi dọn khỏi đại thành Tiêu khắc.

- Thành Tiêu Khắc là đất tổ, không phải nói đi là đi.

Mai Sa Khoa hoảng hồn.

- Người đã sống không nổi nữa, muốn cái đất tổ này thì có ích lợi gì?

Kim Phượng trợn mắt. Ái Nhĩ nghiêm mặt nói:

- Các hạ nên vì người dân cả thành mà suy nghĩ, thời gian không còn nhiều lắm.

…………

Sắc mặt Mai Sa Khoa âm tình bất định.

Hắn nắm chặt hai tay, trong lòng do dự.

Mai Sa Khoa ngước mắt nói:

- Bối Nhĩ Liên các hạ, Ốc Đảo lúc nào thì tiễn chúng ta trở về?

- Chiều nay liền đi.

Bối Nhĩ Liên nói nghiêm túc.

Mai Sa Khoa quyết định nói:

- Được rồi, ta quyết định khi trở về sẽ cho dân trong thành dọn đi.

- May mà khoảng cách đến thành Tiêu Khắc không tính là quá xa, chừng mười ngày là có thể đến.

Giọng nói Bối Nhĩ Liên nhẹ nhàng rất nhiều.

- Hy vọng thành Tiêu Khắc không có việc gì.....

Mai Sa Khoa ngồi xuống, tâm tư đã không ở trên Hội nghị Thánh Địa.

Thẳng đến hai giờ sau, Hội nghị Thánh Địa kết thúc, hắn còn chưa yên tâm.

- Chư vị, hy vọng trong Hội nghị Thánh Địa lần sau, còn có thể gặp lại mọi người.

Mục Lương đứng lên, nhìn quanh mọi người tại đây.

- Hy vọng như vậy.

Đám người Bối Nhĩ Liên lần lượt đứng dậy, đại biểu Hội nghị Thánh Địa lần này kết thúc.

- Lần này, Trăng Máu đột nhiên kéo đến, thủy triều Hư Quỷ nổ ra trước thời hạn, luôn mang đến cho người ta một điềm báo không lành.

Kim Phượng cau mày thấp giọng nói.

- Khi trở về thì trước tiên phải gia cố tường thành.

- Đúng vậy, tường thành quá thấp, phải xây cao hơn chút nữa mới được.

-....

Đám người lần lượt rời khỏi đại hội đường, trên mặt đều treo vẻ ngưng trọng. Mấy người Mục Lương cũng rời khỏi, ngồi xe ngựa hướng khu trung ương.

Trong xe.

- An bài xong xuôi, ngày mốt thì rời khỏi thành Bắc Hải.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Được, ta sẽ để tòa báo in thêm báo.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu. Mục Lương nhìn xuống dặn dò:

- Cố lưu ý hành tung Bạch Trạch với Phong Vũ.

Anh không định cho Bạch Trạch rời khỏi thành Huyền Vũ.

Về phần Phong Vũ, Mục Lương chỉ muốn giữ Khải Na ở lại.

- Ny Cát Sa với Ngôn Băng đã nhìn chằm chằm rồi.

Nguyệt Thấm Lan giải thích.

- Ừm.

Mục Lương thở phào, lần này tham gia Hội nghị Thánh Địa, lại kiếm được không ít tinh thạch hung thú.

Hội nghị Thánh Địa tiếp theo, anh phải nghĩ biện pháp kiếm thêm càng nhiều tinh thạch hơn mới được.

- Nói cho ba căn cứ trung chuyển bên kia, từ hôm nay trở đi, tăng mạnh các biện pháp an ninh.

Mục Lương tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận