Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1160: Tuyệt Đối Không Thể Trêu Chọc Thành Huyền Vũ



Trong ấn tượng của cô, bình thường thì đội hộ vệ và đoàn Kỵ Sĩ ở vương cung đều huấn luyện rất sơ sài, hoàn toàn không có bài bản và thống nhất.

- Nếu đội hộ vệ so tài với bọn họ thì nhất định sẽ thất bại rất thảm hại.

Bạch Sương cắn môi dưới, trong lòng giống như bị một tảng đá lớn đè ép.

Phải biết rằng, không phải ai trong đội hộ vệ vương cung cũng được phát ma cụ, so với Thành Phòng Quân trước mắt thì chênh lệch quá nhiều.

Đội hộ vệ vương cung thậm chí còn không thể xếp thành đội hình đơn giản nhất thì lấy cái gì mà so với người ta chứ?

Oa ~~~

Các dân chúng sợ hãi thán phục liên tục, đây là lần đầu tiên bọn họ được cảm nhận trực quan về sự cường đại của thành Huyền Vũ.

Cộp cộp cộp...

Tiếng bước chân rầm rập truyền đến nhanh chóng hấp dẫn lực chú ý của đông đảo dân chúng.

- Mau nhìn bên kìa, Thành Phòng Quân đang cưỡi hung thú!!

Bạch Sương vội vàng quay đầu nhìn lại, một nhóm kỵ binh cưỡi Kiến Thợ tiến vào quảng trường.

Đi đầu là đội kỵ binh hạng nhẹ, vũ khí là trường mâu và khiên tròn nhẹ.

Tiếp theo sau là đội kỵ binh hạng nặng, những con Kiến Thợ dưới thân bọn họ đều đeo nỏ quân dụng lớn và khiên dày.

- Kỵ Sĩ!

Bạch Sương hoảng sợ thốt lên, thì ra là thành Huyền Vũ cũng có Kỵ Sĩ.

Đôi mắt màu vàng tím của cô lóe sáng, những vị Kỵ Sĩ trước mắt nhìn rất là uy vũ, triển lộ một loại khí thế dũng cảm tiến tới trước.

- Bọn họ nhìn mạnh hơn nhiều so với đoàn Kỵ Sĩ của vương quốc…...

Bạch Sương nuốt nước miếng, tọa kỵ của đoàn Kỵ Sĩ chỉ là ma thú thông thường, mà đám Kiến Thợ trước mắt đều dao động ở cấp 4, cấp 5.

- Trời ạ! Thì ra thành Huyền Vũ chúng ta mạnh tới như vậy!

- Không được trở thành Thành Phòng Quân là tiếc nuối cả đời ta.

-.....

Sự xuất hiện của kỵ binh khiến dân chúng lại reo hò lần nữa, ai nấy vừa khiếp sợ vừa hưng phấn không thôi.

Trên ghế quan sát, Hải Điệp và Long Chủ ngồi cùng một chỗ, lúc này thần sắc của hai người vô cùng ngưng trọng, hiển nhiên đã bị kỵ binh kinh động.

- Thực sự là ra ngoài dự kiến của ta.

Long Chủ dựa lưng ra sau.

Sự kinh hãi hiện rõ trên mặt lão, bắt đầu từ lúc nghi thức duyệt binh đến bây giờ thì lão vẫn giữ nguyên biểu cảm như vậy.

Lúc này, trong lòng Long Chủ phức tạp vô cùng, làm thế nào mà thành Huyền Vũ có thể bồi dưỡng được đội ngũ lớn mạnh như vậy, rồi lại làm thế nào bọn họ có thể thuần hóa nhiều hung thú như vậy để cho mình sử dụng?

Chẳng lẽ là thành Huyền Vũ có Giác Tỉnh Giả với năng lực đặc thù chuyên thuần hóa hung thú?

- Thành Huyền Vũ còn mạnh hơn những gì mà ta tưởng tượng.

Ánh mắt của Hải Điệp lấp lóe.

Trong lòng cô khẽ nhúc nhích, nhớ tới lần đàm phán vài ngày trước với Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan.

Ong ong ong ~~~

Đúng lúc này, trên không trung vang lên từng tiếng vo ve, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ Tây mang theo Không Quân tiến vào sân.

Hàng trăm con Ong Thợ chia thành mười tổ rồi bay về phía trước theo đội hình xương cá.

Trên mỗi một con Ong Thợ có một binh sĩ Không Quân, bọn họ đều đeo dù nhảy sau lưng, xoay người giơ tay chào Mục Lương trên đài duyệt binh.

- Kính chào thành chủ đại nhân!!

Không Quân nhóm cung kính hô to.

- Vất vả cho các ngươi.

Giọng nói uy nghiêm của Mục Lương vang lên.

- Đây là sứ mệnh của chúng ta.

Các binh sĩ Không Quân đồng thanh đáp lại.

Không Quân bay hai vòng trên bầu trời quảng trường và Đại Hội Đường sau đó mới thay đổi phương hướng rời đi.

- Kỵ Sĩ Phi Hành? Số lượng này quá nhiều rồi?

Đôi môi hồng của Bạch Sương mở to, trong lòng của cô khiếp sợ không thôi.

Phải biết rằng, vương quốc Hải Đinh chỉ mới có vài tên Kỵ Sĩ Phi Hành thôi.

Kỵ Sĩ Phi Hành rất hiếm hoi, các vương quốc lớn đều muốn chiêu mộ bọn họ, nổi danh nhất thuộc về Kỵ Sĩ Rồng.

Bạch Sương sợ hãi và cảm thán nói:

- không ngờ ở đây ta lại có thể nhìn thấy nhiều Kỵ Sĩ Phi Hành đến như vậy.

Hống hống hống ~~~

Đúng lúc này, một tiếng gầm vang vọng cả bầu trời truyền tới tai mọi người.

- Tiếng gầm này…. Ít nhất cũng là ma thú cấp Vương!!

Cơ thể của Bạch Sương run lên, sắc mặt trở nên tái nhợt.

Âm thanh đáng sợ như vậy nhất định là của ma thú cấp 9 trở lên, thậm chí là ma thú cấp Vương.

Ở đại lục mới, ma thú và Ma Pháp Sư, Kỵ Sĩ đều được chia thành cấp 1 đến cấp 9, tiếp theo chính là cấp Vương, cấp Thánh hiếm có.

Thực lực của ma thú cấp Vương tương đương với hung thú cấp 10, cấp Thánh thì tương đương với hung thú cấp 11.

- Bình tĩnh lại đi, đây chỉ là tiếng kêu của Tiểu Huyền Vũ mà thôi.

Mễ Á lạnh nhạt nói.

Báo hôm qua và hôm nay có đưa tin, Rùa Đen sẽ gầm lên trong nghi thức duyệt binh, điều này có nghĩa là nhóm Thánh Thú hộ thành của thành Huyền Vũ sắp ra sân.

- Tiểu Huyền Vũ?

Bạch Sương mờ mịt nhìn về phía cô gái tai mèo.

Mễ Á phớt lờ ánh mắt nghi ngờ của đối phương, lực chú ý rơi xuống quảng trường.

Du du du ~~~

Bóng tối cực lớn bao phủ không trung, Ưng Lửa lướt qua đầu đám đông, nó đập cánh mang theo cuồng phong khiến dân chúng loạng choạng suýt té ngã.

Sau Ưng Lửa là Rồng Dung Nham Khổng Lồ, một luồng sóng nhiệt đập vào mặt khiến các dân chúng sợ hãi và thán phục liên tục.

Tiếp theo Rồng Dung Nham Khổng Lồ là Kỳ Nhông Chín Màu, Nhện Quỷ Ảnh, Kỳ Lân, Vua Sói Mặt Trăng lần lượt xuất hiện.

Đám hung thú đi dạo một vòng quanh quảng trường, sau khi cung kính hành lễ với Mục Lương thì chúng nó lập tức rời đi với tốc độ cực nhanh.

Lần này, bọn chúng cùng nhau xuất hiện là để cho dân chúng hiểu rằng thành Huyền Vũ có thể ngăn cản được thủy triều Hư Quỷ.

- Thì ra thành Huyền Vũ chúng ta có nhiều Linh thú hộ thành tới như vậy!!

- Ta sắp thở không nổi nữa rồi, quá kích động!

Các dân chúng kích động reo hò, trong khi bọn người Hải Điệp và Bạch Sương đã sớm khiếp sợ không nói nên lời.

- Tất cả đều là ma thú cấp 9 và ma thú cấp Vương!!

Bạch Sương rùng mình một cái.

Hai tròng mắt của cô đột nhiên co rụt, sống lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nhiều ma thú cấp cao cùng nhau xuất hiện.

Bạch Sương vươn tay nắm hàng rào trước mặt, cô không tin đám ma thú vừa rồi là toàn bộ ma thú của thành Huyền Vũ, nhất định là bọn họ còn có nội tình mạnh mẽ hơn nữa, nếu không thì sẽ không dễ dàng triển lộ cho mọi người thấy như vậy.

Giống như vương quốc Hải Đinh, hoàng tộc sẽ không cho người ngoài biết nội tình của mình, có điều nếu so sánh với thành Huyền Vũ hiện giờ thì vẫn không thể sánh bằng.

Cô gái tóc tím không khỏi nghĩ đến, nếu như đám ma thú này tấn công vương quốc Hải Đinh, liệu đoàn Kỵ Sĩ và nhóm Ma Pháp Sư của vương quốc có thể ngăn cản nổi bọn chúng hay không?

Đáp án dĩ nhiên là phủ định, chỉ cần một con ma thú cấp Vương thôi là có thể nhẹ nhàng hủy diệt đoàn Kỵ Sĩ rồi.

Trong lòng bàn tay của Bạch Sương tràn đầy mồ hôi, nàng âm thầm quyết định, không thể để cho phụ thân biết về sự tồn tại của thành Huyền Vũ, nếu không sẽ mang đến tai hoạ cho vương quốc Hải Đinh.

- Tuyệt đối không thể trêu chọc thành Huyền Vũ.

Ánh mắt của cô trở nên kiên định.

Trên ghế quan sát, trong lòng Hải Điệp cũng không cách nào bình tĩnh lại được.

Đám hung thú vừa mới xuất hiện kia có thể dễ dàng hủy diệt đảo Hải Điệp, suy nghĩ này khiến cô có chút sợ hãi và bất lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận