Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2594: Cam Ngọt Vị Cay.

Hi Bối Kỳ tự nói:

- Nên tìm cơ hội hôn hắn một cái, ta có thể bình thường được vài ngày.

Bên kia, Mục Lương rửa mặt xong rời đi thư phòng, khi đi vào nhà ăn thì các cô gái đều đã ngồi xuống.

- Bệ hạ buổi sáng tốt lành ~~~

Nhóm tiểu hầu gái đồng thanh vấn an.

- Ừm, chào mọi người.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, sáng sớm nhìn thấy nhiều gương mặt mỹ lệ như vậy, hôm nay tâm trạng sẽ rất không tệ.

Anh nhìn thoáng qua, ngồi xuống hỏi:

- Hi Bối Kỳ đâu?

Nguyệt Phi Nhan lắc đầu, nói:

- Sáng sớm cô ấy đã vội vã đến căn cứ Không Quân, không biết là đi làm cái gì?

Mục Lương hơi nhướng mày, như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

- Mọi người dùng bữa sáng đi.

Anh nói xong thì cầm đũa lên, bắt đầu thưởng thức bữa sáng hôm nay.

Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi:

- Mục Lương, hôm nay ngươi muốn đi đâu thế?

- Đi cải tạo Linh Điền.

Mục Lương thuận miệng đáp.

- A, ngươi định cải tạo như thế nào?

Nguyệt Phi Nhan nghe thế càng cảm thấy hứng thú hơn.

Anh giải thích ngắn gọn:

- Chính là xây một Linh Điền mới ở trên không trung.

- Vậy thì ta phải mau chân đến xem mới được.

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan sáng ngời.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt với con gái, hỏi:

- Đi cái gì mà đi, ngươi không cần đến căn cứ Không Quân à?

Nguyệt Phi Nhan nhỏ giọng thầm thì:

- Có Hi Bối Kỳ ở đó rồi, buổi chiều ta lại đi cũng được mà.

- Muốn đến thì cứ đến thôi.

Mục Lương buồn cười nói.

- Hì hì, vẫn là Mục Lương tốt nhất, ta yêu ngươi chết mất!

Nguyệt Phi Nhan nói với đôi mắt sáng lấp lánh.

- ...

Khóe mắt của Nguyệt Thấm Lan giật một cái.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Tình huống bên Hổ Tây thế nào rồi, có tin tức truyền về sao?

Thanh Vụ thanh thúy đáp:

- Có, sáng sớm cô ấy vừa truyền tới tin tức mới, nói là đã giao hàng hóa đến thành Vũ Phong và thành Kỳ Đức.

- Ừm, còn Ti Toa Lệ thì sao?

Mục Lương gật đầu hỏi.

Thanh Vụ tiếp tục báo cáo:

- Hồi bệ hạ, bên phía tiểu thư Ti Toa Lệ cũng đã hoàn thành giao hàng đến ba tòa thành.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương hài lòng gật đầu, dựa theo tốc độ như vậy, mấy ngày nữa là Ưng Lửa và Kim Ô Thánh Quang có thể trở về.

Nửa giờ sau, đám người ăn điểm tâm xong rồi đi làm việc của mình.

Ly Nguyệt và Nguyệt Phi Nhan đi theo Mục Lương ngồi lên xe hơi đến Linh Điền bên ngoài Chủ Thành.

- Mục Lương, tại sao chúng ta không bay qua đó?

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ hỏi.

- Cái này cần hỏi mẹ của ngươi.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, cười đáp.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói:

- Ta biết rồi, mẹ muốn ngươi xuất hiện trước mặt dân trong thành, đề cao độ thân dân.

- Ừm, đại khái chính là ý này.

Mục Lương cười gật đầu.

- Vậy được rồi.

Nguyệt Phi Nhan ngáp một cái, nàng không hiểu làm như vậy có ích lợi gì.

Sau hai mươi phút, dưới sự hộ tống của đội hộ vệ Trung Ương, xe hơi dừng ở bên ngoài Chủ Thành.

- Cùm cụp ~~~

Cửa xe được mở ra, Mục Lương và hai thiếu nữ bước xuống xe, nhìn chăm chú vào Linh Điền trước mặt, suy tính muốn cải tạo như thế nào.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Bệ hạ.

Lý Tiểu Cốt đi ra Linh Điền, bước nhanh tới trước mặt đám người Mục Lương rồi hành lễ.

Mục Lương gật đầu hỏi:

- Ừm, hôm nay lại tới nghiên cứu kỹ thuật chiết cây à?

Lý Tiểu Cốt cười tươi như hoa nói:

- Đúng vậy, ngày hôm qua ta mới thí nghiệm ba loại lục thực, hẳn là hôm nay có thể thu hoạch rồi.

Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi:

- Chiết cây gì thế?

Lý Tiểu Cốt bẻ ngón tay nói:

- Dùng cây táo chiết cây với ngô, cam ngọt và khoai lang.

- ……

Mục Lương trầm mặc, loại phương pháp chiết cây này, dù có Lĩnh Vực Sinh Mệnh thì cũng khó mà thành công.

- Oa, nghe có vẻ rất lợi hại.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng lên.

Nàng không hiểu kỹ thuật chiết cây, nhưng nghe Lý Tiểu Cốt nói như vậy cảm thấy rất lợi hại.

Lý Tiểu Cốt ngây thơ nói:

- Nếu cảm thấy hứng thú thì ta có thể dẫn ngươi đến ruộng mẫu nhìn xem.

- A, ta đi được chứ?

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy nhìn về phía Mục Lương.

- Ừm, cùng đi xem đi.

Mục Lương gật đầu một cái.

- Đi thôi.

Lý Tiểu Cốt cười tươi như hoa, đi trước dẫn đường, chẳng mấy chốc đoàn người đã đến ruộng mẫu bên trong Linh Điền.

Ruộng mẫu được vây lại bằng một vòng bảo hộ, đứng từ bên ngoài là có thể nhìn thấy các loại lục thực ở bên trong như ớt trắng, cà chua tím, cam ngọt màu đỏ, lê xanh, v.v…..

Mục Lương nhìn nhóm cây xanh đủ mọi màu sắc, không khỏi lại trầm mặc lần nữa.

Lý Tiểu Cốt thanh thúy nói:

- Hì hì, đây đều là thành quả chiết cây của ta mấy ngày qua, có cái là sản phẩm thất bại, có cái vẫn là rất thành công.

Có Lĩnh Vực Sinh Mệnh tồn tại, xác suất chiết cây thành công rất cao, tốc độ sinh trưởng cũng rất nhanh, cho dù là cây ăn quả thì cũng có thể nở hoa kết trái trong vòng ba ngày.

- Rất tốt.

Mục Lương gật đầu một cái, trong lòng không thể không thừa nhận mớ "kỳ tư diệu tưởng" của Lý Tiểu Cốt rất thích hợp tiếp tục quản lý Linh Điền.

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan sáng ngời:

- Oa, cam ngọt màu đỏ sậm, nhìn có vẻ rất ngon!

Lý Tiểu Cốt cười hỏi:

- Nó có vị cay, ngươi muốn nếm thử một chút không?

- ..Cam ngọt vị cay

Mục Lương vừa nghe lời này thì khóe mắt lập tức co giật.

- Ngạch… Thôi được rồi, cam ngọt vị cay nghe rất kỳ quái.

Nguyệt Phi Nhan cũng vội vàng lắc đầu nguầy nguậy.

- Vậy được rồi.

Lý Tiểu Cốt cũng không tiếc nuối, tiếp tục giới thiệu những loài chiết cây khác.

…………

Mục Lương đi ra ruộng mẫu, trong đầu vẫn là một đống lục thực do Lý Tiểu Cốt loạn chiết cây.

- Thôi thôi, cứ để cô ấy tùy tiện chơi đi.

Anh thở dài, để Lý Tiểu Cốt tự đi mày mò, biết đâu lại mang tới sự bất ngờ thì sao.

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi:

- Bây giờ ngài muốn bắt đầu cải tạo sao?

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng, nhìn về phía Ly Nguyệt và Nguyệt Phi Nhan, ôn hòa nói:

- Các ngươi ở đây chờ ta.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói:

- Tốt, chú ý an toàn đó!

Mục Lương mỉm cười rồi chậm rãi bay lên, cách mặt đất cao hai mươi mét mới ngừng lại.

Anh nhìn không trung phía xa xa, một bóng dáng đang nhanh chóng tới gần.

- Hống hống hống ~~~

Rồng Vân Mây Đen thu được lời triệu hồi của Mục Lương, nhanh chóng bay đến bên ngoài Chủ Thành, thân mật tới gần anh.

- Đã lâu không gặp.

Mục Lương ôn hòa mở miệng, vươn tay đặt lên trên đầu Rồng Vân Mây Đen, hơi chuyển động suy nghĩ, đút cho nó mười ngàn điểm tiến hóa.

Bình thường Rồng Vân Mây Đen vẫn luôn sinh hoạt ở dưới bến tàu, phụ trách bảo vệ bến tàu và thị trấn nhỏ dưới đáy biển.

Lần này, nó được Mục Lương triệu hồi nên nó mới đến đây hỗ trợ.

- Hống hống hống ~~~

Rồng Vân Mây Đen thoải mái híp mắt lại, rất hưởng thụ cảm giác vui thích mà điểm tiến hóa mang tới.

Mục Lương bình thản nói:

- Ta cần ngươi giúp một chuyện, phủ đầy mây mù ở trên bầu trời Linh Điền, được chứ?

Muốn bao phủ mây mù ở trên Linh Điền là một công trình rất lớn, chỉ dựa vào chính hắn thì có thể phải mất cả ngày.

Có Rồng Vân Mây Đen hỗ trợ, anh sẽ tiết kiệm hơn phân nửa thời gian.

Bạn cần đăng nhập để bình luận