Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2206: Vậy Để Ta Phế Bỏ Ngươi, Ngươi Làm Người Bình Thường, Có Muốn Không?



Ba người đi vào sâu bên trong, cô gái tóc bạc thường xuyên đến Ngục Giam dò xét cho nên biết Phượng Nhi bị giam giữ ở nơi nào.

- Ở ngay phía trước.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

Băng qua đường đi sâu thăm thẳm, ba người đứng trước một căn phòng giam ở cuối đường.

Ly Nguyệt giơ tay lên vỗ vài cái, Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trên tường tỏa ra ánh sáng, chiếu rọi nữ nhân trong phòng giam.

Phượng Nhi dựa lưng trong một góc, thấy có ánh sáng xuất hiện, vô ý thức giơ tay lên che mắt, sau khi thích ứng ánh sáng thì mới buông tay xuống

- Cọt kẹt ~~~

Cửa phòng giam bị mở ra, ba người Mục Lương đi vào.

Ánh mắt của Phượng Nhi có chút trống rỗng, bóng đầu của ba người rơi ở trên người cô ta.

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi:

- Tinh thần xảy ra vấn đề à?

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Không có, chỉ là không tiếp nhận được việc mình đã là phế nhân thôi.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, bình tĩnh hỏi:

- So sánh với việc làm Hắc Ma Pháp Sư, làm một người bình thường không tốt sao?

Trong mắt Phượng Nhi dần dần có thần thái, cô ta nhìn chòng chọc vào Nguyệt Thấm Lan, nói với giọng điệu thâm độc:

- Vậy để ta phế bỏ ngươi, ngươi làm người bình thường, có muốn không?

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt nói:

- Vậy thì thật là xin lỗi, ngươi không có năng lực này.

Mục Lương ôn hòa lên tiếng:

- Hắc Phượng Hoàng, không ngờ lại lấy phương thức này gặp mặt ngươi.

Phượng Nhi siết chặt nắm đấm nhìn chằm chằm Mục Lương, ánh mắt kia giống như tràn ngập sự hận thù độc ác, cô ta ước gì có thể giết chết người đàn ông trước mắt.

Mục Lương nói không chút để ý:

- Tình huống hiện giờ của ngươi hoàn toàn là do ngươi gieo gió gặt bão.

Phượng Nhi nghiến răng nghiến lợi, vẫn không hề trả lời Mục Lương.

Anh hơi khom lưng, bình tĩnh hỏi:

- Hắc Ma Pháp Sư còn lại đều ở đâu?

- Ha ha, ngươi nghĩ rằng ta sẽ nói cho ngươi biết sao?

Phượng Nhi lạnh lùng cười rồi hỏi ngược lại.

- Có lẽ thế!

Mục Lương đứng thẳng người, đôi mắt thâm thúy không hề có chút bận tâm.

- Phi ~~~

Miệng của Phượng Nhi co giật, dùng hết toàn lực phun một bãi nước miếng vào mặt Mục Lương, nhưng còn không có bay ra mười centimet thì đã bị bức tường vô hình chặn lại.

Mặt của Mục Lương không hề đổi sắc, như không nhìn thấy ánh mắt cừu hận của Phượng Nhi.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng nói:

- Đã tra khảo mấy ngày rồi, không hề thu được một chút tin tức nào.

- Cô ta là hầu gái thiếp thân của Linh Vận, cả hai cùng nhau lớn lên từ nhỏ.

Ly Nguyệt quay đầu nói.

Mục Lương cau mày lại:

- Linh Vận? Công chúa của vương quốc Tề Nhĩ Vô?

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp:

- Đúng vậy, cô ta cải trang thành Linh Vận để trà trộn vào khu Trung Ương, cuối cùng bị Linh Nhi phát hiện.

Mục Lương kinh ngạc hỏi:

- Vậy Linh Vận đâu?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Cô ta đi theo phi thuyền vận chuyển đi căn cứ trung chuyển thành Phượng rồi, chắc vài ngày nữa sẽ trở về.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, sau đó nhìn về phía Phượng Nhi, hỏi:

- Linh Vận có biết gì về thân phận của cô ta không?

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói:

- Tạm thời thì không rõ, cần phải chờ cô ấy trở lại để điều tra.

Mục Lương ôn hòa dặn dò:

- Ừm, trước hết phân phó người ở trên phi thuyền nhìn chằm chằm Linh Vận, sau khi trở lại lập tức mời cô ấy tới Trung Ương.

- Vâng.

Ly Nguyệt đáp ứng.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Chúng ta cũng có thể dò hỏi Ước Mỗ.

Mục Lương hỏi:

- Hắn ở nơi nào?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp:

- Đã phái người đi điều tra rồi, bọn hắn vừa trở về Chủ Thành sáng sớm hôm nay.

Cô liếc nhìn Phượng Nhi, hỏi:

- Có nên phái người mời hắn tới đây gặp ngươi không?

Phượng Nhi nghe vậy khuôn mặt không hề có cảm xúc, đáy mắt tràn đầy trào phúng.

- Tạm thời thì không cần.

Mục Lương nhìn nàng một cái, bình tĩnh nói:

- Ngày mai đăng báo, thông báo cho toàn bộ người dân trong vương quốc biết về hành vi phạm tội của Hắc Phượng Hoàng.

- Vâng, ta sẽ nhanh chóng sắp xếp chuyện này.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp ứng, nhìn Phượng Nhi, hỏi:

- Vậy nên xử trí cô ta thế nào đây?

Mục Lương bình thản nói:

- Trước mắt cứ giam giữ đi, xử trí sau.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan ừ một tiếng.

Mục Lương xoay người rời đi Ngục Giam, để lại Phượng Nhi chửi rủa ở phía sau.

- Cọt kẹt ~~~

- Phanh!!

Cửa phòng giam bị đóng mạnh, tiếng chửi rủa của Phượng Nhi im bặt.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ba người rời đi Ngục Giam, cưỡi Thang Vận Chuyển trở lại tầng tám.

Ly Nguyệt đi hoàn thành việc mà Mục Lương an bài, chỉ chừa Nguyệt Thấm Lan và Mục Lương đi tới thư phòng.

Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới điều gì đó, quay đầu hỏi:

- Phải rồi, chuyện bên thành Tát Luận giải quyết rồi sao?

Anh bình tĩnh nói:

- Ừm, quốc vương Hải Đinh bồi thường năm mươi viên tinh thạch ma thú cấp 8.

Hắn đã thu được tin tức mà Mộc Phân Thân truyền về.

Nguyệt Thấm Lan há miệng, cuối cùng cảm thán:

- Quốc vương Hải Đinh thật hào phóng.

- Đúng là một người rất hào phóng.

Đáy mắt của Mục Lương hiện ra ý cười.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.

Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương

Thể lực: 22492.2

Tốc độ: 22514.0

Sức lực: 22499.9

Tinh thần: 22500.5

Thọ mệnh: 25 tuổi / 130071 năm

Điểm thuần dưỡng: 6912

Điểm tiến hóa: 163,296,238,329

Năng lực: Vung Lá Thành Thú (cấp 9); Ngộ (cấp 9); Biến Ảo Hình Thể (cấp 8); Khống Chế Máu Độc (cấp 6); Lĩnh Vực Suy Yếu (cấp 5).

..... Xem thêm...

Động vật thuần dưỡng:

Rùa Đen - thiên phú: Lỗ Đen Trọng Lực (cấp 12) ;

Ong Chúa - thiên phú: Khế Ước Cảm Ứng (cấp 10);

Thú Bạch Linh - thiên phú: Biến Ảo Hình Thể (cấp 8);

Trùng Hút Máu Sáu Sừng - thiên phú: Khống Chế Máu Độc (cấp 6).

..... Xem thêm...

Cây xanh thuần dưỡng:

Trà Thụ Sinh Mệnh - thiên phú: Suối Sinh Mệnh (cấp 12);

Cây Phượng Hoàng - thiên phú: Vung Lá Thành Thú (cấp 9);

Cỏ Bồ Đề - thiên phú: Ngộ (cấp 9);

Cỏ Nước Lam Ngân - thiên phú: Lĩnh Vực Suy Yếu (cấp 5).

..... Xem thêm...

Mục Lương hơi rũ mắt, đã gần 170 tỷ điểm tiến hóa, có thể cho động vật và cây xanh thuần dưỡng khác tiến hóa.

Chờ Mộc Phân Thân trở về, cộng thêm tinh thạch ma thú từ Phố Buôn Bán, như vậy điểm tiến hóa lại có thể tăng lên một mảng lớn.

Trong 170 tỷ điểm tiến hóa này, rất nhiều đều là cống hiến của đám người vương thất quý tộc.

………

- Ong ong ong ~~~

Dưới bầu trời màu xám tro, phi thuyền khổng lồ tăng hết tốc lực tiến về phía trước.

Bên trong khoang thuyền, Linh Vận với Lăng Hương khoanh chân ngồi ở trên giường, giữa hai người bày một bộ cờ tướng.

Linh Vận nghiêm mặt thúc giục:

- Nhanh lên một chút, ngươi đã suy nghĩ mười phút, còn chưa quyết định được bước tiếp theo nước cờ nào à?

- Đừng nóng vội, ta suy nghĩ lại một chút.

Lăng Hương cắn môi dưới, nhìn con cờ màu đỏ của Linh Vận, bước tiếp theo có thể nuốt trọn quân cờ của chính mình.

Hai người ở trên phi thuyền vận chuyển quá nhàm chán, không thể làm gì khác hơn là lấy ra cờ tướng chơi.

Lúc các cô ở vương quốc Huyền Vũ, chơi đùa cờ tướng, lúc đó rất yêu thích trò chơi mới lạ như thế, vì vậy mua một bộ cờ tướng mang theo bên người.

- Ngươi suy nghĩ tiếp nữa, thì trời sẽ tối.

Linh Vận liếc bạn mình với đôi mắt xinh đẹp.

Mặt Lăng Hương nghiêm túc nói:

- Ta đều thua hai lần, lần này cần phải thắng, đừng thúc giục ta.

- Vậy ngươi từ từ suy nghĩ.

Linh Vận lại liếc mắt một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận