Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 462: Thú Thực Âm

Cót két !
Nhóm Nguyệt Thấm Lan đi vào thư phòng.
Mục Lương đang vùi đầu trên giấy tô tô vẽ vẽ, liền ngẩng đầu lên, kinh ngạc hỏi:
- Trở về nhanh như vậy, chơi có vui vẻ không?
- Đừng nói nữa, thành Dạ Nguyệt vừa tồn tàn vừa thối.
Nguyệt Thấm Lan thở dài.
Lông mi màu bạc của Ly Nguyệt khẽ run, nói khẽ:
- Xảy ra một chút mâu thuẫn, nên trở về.
- Chuyện gì xảy ra?
Mục Lương nhíu mày, để bút trong tay xuống, ra hiệu cho các cô ngồi xuống nói.
- A Thanh, ngươi tới nói.
Nguyệt Thấm Lan bưng lên chén trà bên tay Mục Lương, nhấp một miếng.
Mục Lương ôn hòa lườm cô bằng một mắt, đây là trà anh đã uống qua.
- Ta khát.
Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, âm thanh nho nhỏ lẩm bẩm một câu.
- Đại nhân Mục Lương, chuyện là như vậy...
Khuôn mặt của A Thanh nghiêm túc, gằn từng chữ kể lại toàn bộ chuyện đã xảy ra.
- Gia tộc Sát Huyết sao..?
Đôi mắt của Mục Lương thâm thúy, âm thanh bình tĩnh không lay động.
Anh nhìn về phía thiếu nữ tóc trắng, ôn hòa nói:
- Ly Nguyệt, đi điều tra gia tộc Sát Huyết một chút.
Dám khi dễ người của anh, hậu quả rất nghiêm trọng.
- Vâng.
Âm thanh của Ly Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu,
Mục Lương nhớ tới cái gì, lên tiếng lần nữa:
- Đúng, trong phòng kho có một bộ khôi giáp U Linh mới, đổi bộ mới đi.
- Khôi giáp U Linh mới?
Ly Nguyệt sửng sốt một chút.
- Ừm, dùng vảy cấp 7 của Tiểu Thải chế tạo thành, nên tính là khôi giáp U Linh bản nâng cấp.
Mục Lương mỉm cười nói.
Sau khi Kỳ Nhông Năm Màu đã tiến hóa lên cấp 7, anh vẫn như cũ mỗi ngày bảo nó lột vảy, dùng để làm Linh khí cao cấp hơn.
Ly Nguyệt biết thực lực của các cô không cao, vậy chỉ dùng Linh khí mạnh hơn để tăng thêm sức mạnh.
- Bản nâng cấp?
Nguyệt Thấm Lan với Ly Nguyệt cùng nhau sững sờ.
- Đi xem một chút đi.
Mục Lương dùng chất giọng ấm áp nói.
- Được.
Con mắt màu bạc của Ly Nguyệt tỏa sáng, đứng dậy rời khỏi thư phòng, đi về nhà kho.
Mục Lương nhìn về phía A Thanh, ôn hòa nói:
- A Thanh, phụ cấp thêm một tháng lương, đi về nghỉ ngơi trước đi.
- Vâng, thưa đại nhân Mục Lương.
Trong mắt của A Thanh lộ ra tia vui mừng, cung kính chào một cái, quay người rời đi.
- Cạch.
Nguyệt Thấm Lan đặt lồng sắt ở trước mặt Mục Lương, đây là hung thú mua được ở Thành Dạ Nguyệt.
Cô tao nhã nói:
- Ta cũng không biết con hung thú này gọi là gì, nhìn bộ dáng kì lạ, nên ta mua về.
- Đây không phải tảng đá à?
Lông mày của Mục Lương nhíu lại, trong lồng sắt rõ ràng là một tảng đá màu xám đậm.
Hòn đá kia to cỡ đầu người, hơn phân nửa mặt ngoài là màu xám đậm, cũng có một phần nhỏ là màu đen với màu nâu, hình dạng như quả bóng bầu dục, mặt ngoài nhấp nhô lên xuống.
- Dĩ nhiên không phải.
Nguyệt Thấm Lan liếc anh một cái, gắt giọng:
- Ta tốn hai viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng mới mua được, tại sao có thể là tảng đá.
Mục Lương nghe vậy mở ra lồng sắt, cẩn thận lấy ra tảng đá ở bên trong.
Sau một khắc, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu anh.
- Đinh! Kiểm tra phát hiện sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có muốn thuần dưỡng không?
- Thật đúng là hung thú.
Mục Lương kinh ngạc lên tiếng, ở trong lòng mặc niệm:
- Thuần dưỡng.
- Đinh! Kiểm tra phát hiện Ngọc Trai có sinh mệnh cấp 0, đang trong quá trình thuần dưỡng......
- Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.
- Thú Im Lặng?
Mục Lương mím môi một cái.
Cái tên này, hoàn toàn không có cách nào liên tưởng đến con hung thú có bộ dáng tảng đá.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại lần nữa vang lên trong đầu anh:
- Đinh! Có muốn kế thừa thiên phú của Ngọc Trai: Im lặng.
- Kế thừa.
Mục Lương thì thầm một tiếng.
- Đinh! Im Lặng đang trong quá trình cải tiến...... Đang thích ứng...... Truyền thừa hoàn tất.
Một dòng nước ấm quen thuộc xuất hiện, Mục Lương yên tĩnh chờ đợi biến hóa trong thân thể kết thúc, chỉ là loại biến hóa này thoáng qua trong nháy mắt.
Răng rắc !
Hòn đá trong tay Mục Lương xảy ra biến hóa.
Chỉ thấy từ giữa tảng đá đó nứt ra một cái khe, bốn cái xúc tu màu xám to bằng hai ngón tay nhô ra từ trong cái khe, thân mật cọ lấy tay anh.
- Thì ra đây mới là bộ dáng chân thực của ngươi.
Mục Lương đã hiểu ra.
Sau khi tảng đá xảy ra biến hóa, nhìn càng giống một con ngọc trai, chỉ là nhiều thêm mấy cái xúc tu so với ngọc trai ở Địa Cầu.
- Thuần hóa thành công không?
Trong con mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan ánh lên vẻ tò mò.
- Ừm.
Mục Lương nhếch miệng lên, đưa tay chỉ vào Nguyệt Thấm Lan.
Sau đó, nó há to miệng, lại không có âm thanh truyền ra.
- ??
Lúc này, trong đầu Nguyệt Thấm Lan có rất nhiều nghi ngờ, vì sao cô nói chuyện không có âm thanh?
Dưới ánh mắt kinh ngạc của cô, Mục Lương thả tay xuống.
- Ta nói chuyện tại sao không có âm thanh...... A lặc?
Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lan u oán, đột nhiên nói chuyện lại có thanh âm.
Cô liếc anh một cái, thuận miệng hỏi:
- Là năng lực mới sao?
- Ừm, năng lực có thể khiến người khác ngậm miệng.
Mục Lương nói chính mình cũng cười.
Im Lặng, tên như ý nghĩa chính là ‘Ngậm miệng’ không nói được.
Nguyệt Thấm Lan bất ngờ giật giật, đưa ra lời nhận xét:
- Thật đúng là...... Rất không giống năng lực.
- Đi ra bên ngoài thử.
Mục Lương cười ôm lấy Ngọc Trai, đứng dậy đi ra phía ngoài.
Nguyệt Thấm Lan hiểu Mục Lương đang muốn làm gì, nên bước uyển chuyển đuổi kịp.
Cô cũng muốn biết con hung thú kỳ lạ này, sau khi tiến hóa lại biến thành bộ dáng gì.
Hai người đi ra bên ngoài Cung điện.
Mục Lương đặt Ngọc Trai xuống, trong lòng khẽ thì thầm:
- Hệ thống, cho Ngọc Trai tiến hóa đến cấp bảy.
- Đinh! Cấp 1 tiến hóa đến cấp 7, khấu trừ 1 triệu 100 ngàn điểm tiến hóa.
- Đinh! Thú Thực Âm cấp 7 tiến hóa thành công.
- Đinh! Có muốn kế thừa thiên phú của Thú Thực Âm: Lĩnh Vực Im Lặng.
Mục Lương khẽ lẩm bẩm trong lòng:
- Kế thừa!
- Đinh! Lĩnh Vực Im Lặng đang trong quá trình cải tiến...... Đang thích ứng...... Truyền thừa hoàn tất.
Lại một dòng nước ấm quen thuộc xuất hiện lần nữa, lần này mức độ biến hóa thân thể rõ ràng hơn chút, nhưng cường hóa vẫn có hạn.
Biến hóa lớn nhất vẫn là Thú Thực Âm.
Ngọc Trai tiến hóa đến cấp 7, tên đã biến thành Thú Thực Âm, hình thể cũng từ to cỡ cái đầu tăng trưởng đến 10 mét, ngoại hình biến hóa không lớn, chỉ là càng nhìn càng giống tảng đá lớn.
Cơ thể giống như hòn đá nứt ra khe hở, từ bốn cái xúc tu thì tiến hóa thành mười sáu cái, từ to bằng hai ngón tay biến thành to bằng bắp đùi.
- Mỗi lần biến hóa đều đúng là kinh người.
Nguyệt Thấm Lan líu lưỡi cảm thán một tiếng.
Mục Lương cười cười, dùng ý niệm nói chuyện với Thú Thực Âm.
Anh hỏi thăm Thú Thực Âm các loại vấn đề như có phải sống trong nước hay không, bình thường ăn cái gì.
Sau khi, anh có được đáp hơi bất ngờ, nó sống trên đất liền, đồ ăn là các loài hung thú.
Mục Lương như có điều suy nghĩ gật đầu, tài liệu hung thú của Thú Thực Âm, chắc cũng có thể dùng chế tạo Linh khí.
Anh quyết định tìm thời gian nghiên cứu thật kỹ một chút.
Mục Lương vỗ vào xúc tu của Thú Thực Âm, dịu dàng nói:
- Nếu đã như thế, ngươi tìm một chỗ ở nơi này sống đi, ta sẽ bảo Sói Mặt Trăng mỗi ngày mang đến cho ngươi ít thịt hung thú.
- Ô ô !
Thú Thực Âm lung lay xúc tu một chút, biểu thị đã biết.
Sau một khắc, mười sáu đầu xúc tu thô to chống lên thân thể, giống con cua đi đường rời đi, đi về phía hậu hoa viên trên Khu vực Trung ương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận