Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 675: Bọn Chúng Đều Rất Yếu

Nguyệt Phi Nhan nhìn thấy ở ngọn núi cao phía trước, trên mặt đất phảng phất có ánh sáng màu xanh sáng lên, đó là kỳ quan độc nhất thành Sơn.

- Hành động cẩn thận, bây giờ xuống phía dưới.

Cô hạ lệnh, sau đó vỗ cánh giảm độ cao xuống.

- Vâng.

Đám người Tạp Lý đáp lại, theo sát mà đi tới ngọn núi cao lớn phía trước, khép cánh lại rồi đáp xuống mặt đất.

Nhóm Ma Cà Rồng vẫn duy trì trạng thái huyết nộ, lấy ra quân nỏ rồi lắp tên nỏ.

- A.

Từ trong động miệng truyền ra một tiếng kêu thảm thiết, làm cho tinh thần của đám người Hi Bối Kỳ chấn động, dừng lại bước tiến.

…….

Lối vào thành Sơn.

Hi Bối Kỳ nuốt nước miếng, nghiêng đầu mắt nhìn Nguyệt Phi Nhan, hạ giọng nói:

- Phi Nhan, bên trong giống như rất náo nhiệt.

- Ngươi sợ?

Nguyệt Phi Nhan liếc mắt nhìn thiếu nữ Ma Cà Rồng, trong con ngươi cô ấy lóe lên ánh sáng màu ửng đỏ.

- Mới, mới không có, ta làm sao lại sợ.

Hi Bối Kỳ vội vàng phản bác.

Khặc khặc khặc......

Tiếng cười của Hư quỷ truyền ra từ trong cửa hang, tiếng động lúc xa lúc gần, mơ hồ vang xa

-......

Khóe mắt của Hi Bối Kỳ giật giật, tròng mắt màu đỏ ngòm của cô co rút lại.

Bên trong có rất nhiều Hư quỷ, cô gái Ma Cà Rồng còn chưa thấy qua bọn nó, nói không sợ là giả.

Không như bề ngoài, trong lòng cô gái tóc đỏ đều bị từng tiếng kêu thảm thiết và tiếng kêu quái dị kia làm cho sợ hãi.

- Hai vị đội trưởng, chúng ta có đi vào không?

Tạp Nhi Y giọng nói nhỏ xíu hỏi.

- Vào, đương nhiên là phải vào.

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan cùng nhau mở miệng.

Thái Khả Khả xoa tay, kích động nói:

- Vậy còn chờ gì nữa, bây giờ liền đi vào thôi.

- Đi thôi.

Nguyệt Phi Nhan hít sâu một hơi, đưa tay từ bên hông lấy ra Quạt Chu Tước, một tay phát động sau đặt ở trước người.

Nguyệt Phi Nhan nửa gương mặt xinh đẹp dặn dò:

- Nhớ kỹ, gặp phải nguy hiểm ngay lập tức rút lui, giữ được tính mạng quan trọng hơn.

- Dạ.

Đám người hạ giọng đáp lại.

Một nhóm sáu người hướng ngọn núi đi vào trong, vách động tản ra màu xanh chiếu sáng trên thân mọi người, con mắt màu đỏ ngòm bịt che kín một tầng màu xanh.

Đạp đạp đạp......

Sơn động cũng không sâu, càng đi vào trong mùi máu tươi càng dày và nặng.

Sắc mặt của Hạ Hạ cứng lại, con mắt màu đỏ ngòm của cô lóe lên tia sáng, nói:

- Đây rốt cuộc là chết bao nhiêu người?

Nguyệt Phi Nhan bước chân dừng lại, quay đầu sắc mặt cứng lại hỏi:

- Mùi máu tươi nặng như vậy, các ngươi sẽ không mất khống chế chứ?

Trong tiểu đội không quân, ngoại trừ cô và Thái Khả Khả ra những người còn lại đều là Ma Cà Rồng.

- Sẽ không, ta không có hứng thú với máu pha tạp.

Hi Bối Kỳ không chút do dự lắc đầu phủ định.

- Chúng ta cũng sẽ không.

Tạp Nhi Y giọng điệu kiên định nói.

Khuôn mặt của Hạ Hạ nghiêm túc nói:

- Chúng ta đã từ bỏ máu người rất lâu, chỉ uống máu hung thú.

Bên ngoài thành hay bên trong chợ, chỉ cung cấp máu động vật cho Ma Cà Rồng, bọn họ cũng chỉ có thể uống máu động vật.

Nếu như không có cấp trên đồng ý, tự mình uống máu người sẽ bị trừng phạt.

- Vậy là tốt rồi.

Nguyệt Phi Nhan thở ra một hơi

Mấy người dọc theo sơn động tiếp tục đi vào sâu hơn, bên tai tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng lớn.

Khặc khặc khặc......

Một bóng đen hiện lên, sáu người đều bị giật nảy mình.

Đám người thấy rõ đột nhiên xuất hiện Hư quỷ bay đến, hướng về phía cô gái tóc đỏ đánh tới.

- Đây là cái gì?

Nguyệt Phi Nhan bị giật mình.

- Hình người...... Đây chính là Hư quỷ.

Hi Bối Kỳ trừng lớn con mắt màu đỏ.

Nguyệt Phi Nhan không kịp nghĩ nhiều, giơ lên Quạt Chu Tước quạt một phát.

Vù vù......

Quả cầu lửa cao cỡ nửa người quạt ra khí nóng, giống như đạn pháo đập trúng Hư quỷ, toàn thân nó bị lửa vây quanh.

Khặc khặc khặc....

Nó kêu thảm một tiếng, thân thể bị hỏa cầu va chạm sau đó vỡ tan thành ba mảnh, nửa người trên mặt đất lăn lộn, hỏa diễm khó mà dập tắt.

- Thành chủ đại nhân nói, phải công kích vào đầu của nó mới có thể triệt để giết chết nó.

Hi Bối kỳ nhắc nhở một câu.

- Ta đã biết.

Nguyệt Phi Nhan thuận miệng đáp lời.

Sau đó, cô sải bước đi lên trước, vung Quạt Chu Tước lên bổ vào bên trong đầu hư quỷ đang giãy dụa.

Nó đang giãy dụa liền không động đậy, dòng máu màu đen thấm ướt mặt đất.

- Mùi máu thật buồn nôn.

Hi Bối Kỳ nhăn lại đôi lông mày, ghét bỏ lui lại hai bước.

- Hư quỷ giống như không có mạnh.

Tạp Nhi Y nhỏ giọng nói thầm một câu.

- Không được buông lỏng cảnh giác.

Nguyệt Phi Nhan vung Quạt Chu Tước một, hỏa diễm bốc lên, đem lông bên trên dòng máu màu đen đốt đi.

- Vẫn là cẩn thận một chút tốt.

Hi Bối Kỳ mặt nghiêm túc nói:

- Hiện tại, mọi người tiếp tục đi vào bên trong.

Sáu người vượt qua thi thể Hư Quỷ, chính thức đi vào khu vực nội thành thành Sơn.

Khi các cô nhìn thấy ngã tư đường thành Sơn sau một giây, biểu cảm đều ngây dại, đôi mắt co rút vào, hô hấp theo bản năng ngừng lại.

Từ vị trí hiện tại này của bọn họ, có thể nhìn thấy nửa toà thành Sơn.

Lúc này thành Sơn, trên đường phố nằm rất nhiều thi thể, có Hư Quỷ cũng có con người, máu tươi dường như đem đường đi thấm ướt.

Thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy có Hư Quỷ xuyên qua đường đi, xông vào bên trong phòng ốc, sau đó liền nghe được tiếng kêu thảm thiết thê lương.

- Nơi này là địa ngục sao?

Tạp Nhi Y gian nan nuốt nước bọt, thân thể nhịn không được run một cái.

- Quá khốc liệt.

Sắc mặt của Hạ Hạ trắng nhợt, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều thi thể như thế.

Hi Bối Kỳ thấp giọng nói:

- Đi tới trước nhìn.

- Đều cẩn thận một chút.

Nguyệt Phi Nhan nhịn không được lần nữa dặn dò một tiếng.

Ba người dọc theo cầu thang đi xuống phía dưới, mỗi một bước đều đi rất cẩn thận từng li từng tí.

Cho dù là như vậy, vẫn có Hư Quỷ để mắt tới bọn họ.

Khặc khặc khặc......

Ba con Hư Quỷ xuất hiện tại cuối cùng cầu thang, mở miệng ra đầy răng nhọn nhuốm máu bay nhào đến.

- Giết bọn chúng.

Nguyệt Phi Nhan lạnh giọng hạ lệnh.

- Dạ.

Thái Khả Khả là người đầu tiên vui sướng xông lên.

Cô biến thành nửa giồng nửa người, một móng vuốt liền chạm vào đầu hu quỷ bóp nát.

Cô lấy đuôi hất lên, đem một con hư quỷ khác đánh ngã trên mặt đất, ngay sau đó lại một cước giẫm nát đầu của nó.

- O.O!!

Tạp Lý và Tạp Nhi Y đều là sững sờ, con mắt màu đỏ ngòm trừng đến tròn xoe.

- Đây cũng quá mãnh liệt rồi......

Nguyệt Phi Nhan môi hồng khẽ nhếch, lần đầu tiên thấy Thái Khả Khả xuất chiêu cô cũng đã bị hoảng sợ như vậy.

Không đợi đám người Hi Bối Kỳ xuất thủ, con thứ ba cũng bị Thái Khả Khả giải quyết.

Cô lắc lắc tay, căm ghét màu đen của hư quỷ trên tay liền lau máu đi.

- Bọn chúng đều rất yếu.

Thái Khả Khả nhếch miệng.

-......Đúng là rất yếu.

Nguyệt Phi Nhan giật giật khóe miệng.

Cô cảm giác được ra, sau khi tiến vào thành Sơn gặp được Hư Quỷ, thực lực của bọn chúng đều vào khoảng cấp 1.

- Muốn hay không bắt một con trở về cho thành chủ xem?

Hạ Hạ nhẹ giọng đề nghị.

- Ý kiến hay, trước khi đi sẽ nắm chắc hơn.

Hi Bối Kỳ hồn nhiên gật đầu.

- Đi nhìn trong thành xem, không biết còn có bao nhiêu người sống?

Nguyệt Phi Nhan quay người tiếp tục hướng phía trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận