Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2525: Sinh Nhật Biến Thành Ngày Giỗ.

Nguyệt Phi Nhan nghe thế lập tức mở to hai mắt, kinh ngạc thốt lên:

- A, ngày mai là sinh nhật của Ly Nguyệt sao?

- Đúng rồi nha.

Mễ Nặc ngây thơ gật đầu.

- Vậy ta phải chuẩn bị lễ vật mới được.

Nguyệt Phi Nhan nói với thần sắc nghiêm túc.

Mễ Nặc gật đầu nói:

- Ừ ừ, ta dự định làm bánh kem.

- Vậy thì ta làm cùng ngươi!

Nguyệt Phi Nhan vội vàng nói.

- Không được, không được, bánh kem do ngươi làm không thể ăn, vẫn là một mình ta làm thôi.

Mễ Nặc lập tức từ chối không chút do dự.

Nguyệt Phi Nhan nói với giọng điệu hờn dỗi:

- Mễ Nặc, ngươi nói như vậy thật là quá đáng, cái gì mà không thể ăn chứ?

Mễ Nặc cười nói:

- Ta chỉ muốn tốt cho ngươi thôi, đừng làm cho sinh nhật của chị Ly Nguyệt biến thành ngày giỗ, như vậy không tốt đâu.

- Ngươi học hư từ ai thế, lời này khiến ta rất tổn thương đó!

Nguyệt Phi Nhan ôm ngực nói với giọng điệu u oán.

Mễ Nặc lúc lắc tai thỏ, cười trêu chọc:

- Ta không có học ai nha, chỉ là không muốn ăn bánh kem có độc thôi.

- A.. A.. A.. A! Nhất định là ngươi đã bị mẹ ta dạy hư rồi!

Nguyệt Phi Nhan hét lên.

Nguyệt Thấm Lan vừa đi vào cung điện thì đã nghe được tiếng la lối của con gái.

Cô tức giận hỏi:

- Con gái thân ái của ta, ngươi lại đang nói xấu gì về ta đấy?

- Không có, mẹ nghe lầm rồi!

Nguyệt Phi Nhan chấn động tinh thần, lập tức lắc đầu nguầy nguậy.

- Tiểu Nặc, nàng ấy mới vừa nói cái gì thế?

Nguyệt Thấm Lan tò mò nhìn về phía cô gái tai thỏ.

Mễ Nặc giải thích ngắn gọn:

- Chuyện là như vậy, ngày mai là sinh nhật của chị Ly Nguyệt, ta dự định làm một chiếc bánh kem nhiều tầng, chị Phi Nhan nói là muốn làm cùng ta nhưng đã bị ta từ chối, thế là …

Nguyệt Thấm Lan nghe xong cũng không nhịn cười được, nghiêm túc nói:

- Ngươi nói không sai, không thể để cho sinh nhật của Ly Nguyệt biến thành ngày giỗ được.

Nguyệt Phi Nhan tức giận nói:

- Mẹ, ngươi cũng thật là quá đáng!

- Ngươi đừng lãng phí nguyên liệu nấu ăn, ta không muốn ăn bánh kem có độc.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Mẹ, Mễ Nặc mới là con gái của ngươi phải không?

Nguyệt Phi Nhan giận trách.

- Nếu đúng như vậy thì quá tốt rồi.

Nguyệt Thấm Lan cười ôm cô gái tai thỏ vào lòng.

- Hì hì ~~~

Mễ Nặc cười cong mắt.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi, ánh mắt u oán không gì sánh được.

Nguyệt Thấm Lan vươn tay véo má con gái, ưu nhã nói:

- Được rồi, không chọc ngươi nữa, nhưng mà ngươi thật sự không thích hợp xuống bếp, tốt hơn hết vẫn là tặng lễ vật khác đi.

- Nói thì nói như vậy, nhưng mà ta không biết nên tặng cái gì cả.

Nguyệt Phi Nhan đau đầu nói.

Mễ Nặc thanh thúy nói:

- Cái đó phải do chính ngươi nghĩ ra thôi, như vậy mới có thành ý.

- Ngươi nói đúng.

Nguyệt Thấm Lan vươn tay xoa đầu cô gái tai thỏ.

- Các ngươi đang nói chuyện gì đấy?

Ngải Lỵ Na đi vào cung điện, cô chuẩn bị ăn xong thì trở về phòng nghỉ ngơi.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ trả lời:

- Ngày mai là sinh nhật của Ly Nguyệt, chúng ta đang bàn xem nên đưa tặng lễ vật gì mới tốt.

- A, sinh nhật Ly Nguyệt là vào ngày mai sao?

Ngải Lỵ Na kinh ngạc thốt lên.

- Ngươi quen biết Ly Nguyệt tương đối lâu mà còn không biết sao?

Nguyệt Thấm Lan buồn cười hỏi.

Ngải Lỵ Na gãi đầu cười đáp:

- Tuy hai người chúng ta nhận thức đã lâu, nhưng hiện tại ngày nào cũng bận rộn như vậy, cho nên không quá lưu ý tới.

- Nhỏ giọng một chút, đừng để cho chị Ly Nguyệt nghe được.

Mễ Nặc nhỏ giọng nhắc nhở.

- Ồ, được rồi.

Ngải Lỵ Na vội vàng gật đầu.

Cô thấp giọng hỏi:

- Vậy các ngươi đã nghĩ ra được nên tặng cái gì chưa?

- Chưa nữa.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi.

- Ta làm bánh kem.

Mễ Nặc thanh thúy trả lời.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ta đã phân phó thuộc hạ may một chiếc váy, hẳn là Ly Nguyệt sẽ thích nó.

- A, mẹ đã chuẩn bị xong rồi sao?

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc thốt lên.

- Đương nhiên, ta đều nhớ kỹ sinh nhật của tất cả các ngươi.

Nguyệt Thấm Lan liếc con gái.

- Thật hay giả vậy?

Trong mắt của Nguyệt Phi Nhan lộ ra thần sắc nghi ngờ.

Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm, lập tức đọc ngày sinh nhật của tất cả mọi người trong cung điện.

- A, thật đúng là nhớ hết toàn bộ!

Ngải Lỵ Na kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, tất cả đều chính xác.

Mễ Nặc ngây thơ gật đầu.

- Các ngươi đều nhớ hết sao?

Nguyệt Phi Nhan không khỏi thắc mắc.

Mễ Nặc cười tươi như hoa nói:

- Đương nhiên, nó cũng không khó nhớ.

- Ta cũng có thể nhớ kỹ nha.

Nguyệt Phi Nhan nhỏ giọng thầm thì.

- Hiện tại quan trọng nhất vẫn là suy nghĩ xem ngươi nên tặng lễ vật gì.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nhắc nhở.

Nguyệt Phi Nhan thở dài:

- Ai ~ Đã biết.

- Thấm Lan đại nhân, tiểu thư Phi Nhan, có thể ăn tối rồi!

Tiểu Mật thanh thúy hô.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng lên tiếng:

- Ta biết rồi.

- Cộp cộp cộp ~~~ "

Mọi người lục tục đi vào nhà ăn ngồi xuống, còn chưa cầm chén đũa lên thì Ly Nguyệt, người được nhắc đến, cũng quay trở lại.

- Hi Bối Kỳ đâu rồi?

Ny Cát Sa thuận miệng hỏi.

Nguyệt Phi Nhan đáp:

- Hôm nay Không Quân có buổi tập huấn ban đêm, cho nên nàng ấy sẽ không trở lại.

Cô gái Ma Cà Rồng có thể nhìn ban đêm rõ như ban ngày, rất thích hợp để chỉ đạo buổi đặc huấn ban đêm cho Không Quân.

Ny Cát Sa tò mò hỏi:

- Vậy huấn luyện ngày mai do ngươi phụ trách à?

- Đúng rồi, ta phụ trách ban ngày, nàng ấy phụ trách buổi tối.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu.

- Chia thời gian như vậy rất tốt.

Ny Cát Sa ngồi xuống.

- Ngày mai Ly Nguyệt được nghỉ à?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

- Đúng vậy.

Ly Nguyệt dịu dàng đáp.

Nguyệt Thấm Lan hỏi tiếp:

- Vậy ngày mai ngươi muốn làm gì?

- Ta vẫn chưa quyết định, ngủ một giấc cho đã rồi nói sau.

Ly Nguyệt lắc đầu, cầm đũa lên chuẩn bị ăn cơm.

- Được rồi, vậy ngươi có thể đi Rạp Chiếu Phim, ở đó vừa mới ra mắt bộ phim điện ảnh mới.

Nguyệt Thấm Lan đề nghị.

Đôi mắt của Ly Nguyệt lóe sáng, gật đầu nói:

- Ý kiến hay.

Nguyệt Thấm Lan và Mễ Nặc liếc nhìn nhau, bọn họ đã quyết định ngày mai an bài tiệc mừng sinh nhật như thế nào.

- Đông đông đông ~~~

Owr vương quốc Huyền Vũ, tiếng chuông du dương ở Chủ Thành và từng tòa Vệ Thành vang lên, báo hiệu bắt đầu một ngày mới đối với đại bộ phận dân chúng.

Bên trong cung điện Khu Vực Trung Ương, Nguyệt Phi Nhan và những người khác cũng lần lượt rời giường.

- A cáp ~

Nguyệt Phi Nhan ngáp một cái, vặn eo bẻ cổ đi ra Thiên Điện, bên trên lông mi còn treo bọt nước nho nhỏ, hiển nhiên là rửa mặt xong chưa kịp lau sạch sẽ.

- Chào buổi sáng.

Ly Nguyệt mặc váy dài màu trắng đi ra Thiên Điện, nhẹ nhàng lên tiếng chào hỏi.

Khóe môi của Nguyệt Phi Nhan cong lên nói:

- Buổi sáng tốt lành, chị Ly Nguyệt.

Ly Nguyệt quan sát cô gái tóc đỏ, dịu dàng hỏi:

- Ngươi nhìn có vẻ rất mệt mỏi, tối hôm qua không ngủ ngon sao?

- Không có nha, tối hôm qua ta ngủ tốt vô cùng.

Nguyệt Phi Nhan có chút chột dạ nhìn khắp nơi, vô thức không dám nhìn thẳng cô gái tóc trắng.

Tối hôm qua cô đúng là thức rất khuya, nguyên nhân là vì chuẩn bị quà sinh nhật cho Ly Nguyệt, cô bận rộn đến bốn giờ sáng mới chợp mắt, còn chưa ngủ được bao lâu thì Chuông Huyền Vũ đã gõ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận