Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1324: Đến Đại Lục Mới?



Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Tại sao Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão không có tới?

Bối Nhĩ Liên vẫn bất động, vẫn luôn giữ yên lặng.

Da mặt của Tứ trưởng lão Ốc Đảo run lên mấy lần, khô cằn đáp:

- Bọn họ có chuyện bận.

- Thì ra là vậy.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan giương lên, khiến cho người ta khó có thể nhìn ra cô ấy đang nghĩ gì.

Tứ trưởng lão bĩu môi, quay đầu trừng mắt nhìn Tam trưởng lão.

Bối Nhĩ Liên ngẩng đầu lên, vẻ mặt của cô không cảm xúc nhìn lại Tứ trưởng lão.

-...

Tứ trưởng lão thức thời dời ánh mắt sang chỗ khác.

Cộp cộp cộp…..

Tiếng bước chân vững vàng truyền đến, Mục Lương và Diêu Nhi đi vào phòng tiếp khách.

- Để hai người đợi lâu rồi.

Mục Lương nói với giọng rõ ràng.

- Không lâu lắm.

Bối Nhĩ Liên ngẩng đầu lên và đáp lại với vẻ mặt phức tạp

Mục Lương tò mò hỏi:

- Hai người đến đây làm gì?

-...

Bối Nhĩ Liên co giật khóe miệng, Mục Lương trước mặt giống như cáo già đa mưu túc trí, bình tĩnh nói:

- Chúng ta tới đây để thương lượng về việc Ốc Đảo gia nhập vào thành Huyền Vũ.

Trong mắt Mục Lương lóe lên một tia sáng, kinh ngạc hỏi:

- Các ngươi đã thương lượng xong rồi sao?

Bối Nhĩ Liên lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Quyết định của chúng ta sẽ tùy thuộc vào thành ý của các hạ.

- Thành Huyền Vũ vẫn luôn rất có thành ý.

Mục Lương nhún vai.

Anh ngả người ra sau, thuận tay câu một lọn tóc màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan, nhàn nhạt nói:

- Gia nhập vào thành Huyền Vũ, Ốc Đảo có thể phát triển rất tốt.

- Tất cả đều là ẩn số.

Bối Nhĩ Liên lắc đầu.

- Lời này của các hạ là có ý gì?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày.

- Xin lỗi, ta chỉ là...

Bối Nhĩ Liên cười ngượng ngùng hai tiếng, sắc mặt của cô ta có chút mất tự nhiên, cô ta không biết nên cò kè mặc cả như thế nào.

- Ta phát hiện một mảnh đại lục mới, không biết Ốc Đảo các ngươi có cảm thấy hứng thú hay không?

Mục Lương đột nhiên lên tiếng.

- Vùng đất mới!!

Bối Nhĩ Liên và Tứ trưởng lão đều sững sờ.

- Đúng vậy, đại lục mới.

Mục Lương gật đầu.

- Ngươi nói vậy là sao?

Tứ trưởng lão vội vàng hỏi.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Đúng theo nghĩa đen của nó, đó chính là một vùng đất mà chúng ta chưa bao giờ đặt chân đến. Nó còn lớn hơn cả lục địa mà chúng ta đang ở, khắp nơi đều là thực vật xanh, không thiếu nước cũng không thiếu đồ ăn.

- Chuyện này tuyệt đối không thể nào!

Tứ trưởng lão lập tức phủ định, giọng nói của hắn cất cao.

Mục Lương cười khẽ một tiếng, trêu ghẹo nói:

- Trên thực tế những gì ta vừa nói đều có tồn tại.

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ nhìn sang Mục Lương, cô không biết anh đang có dự định gì, tại sao lại muốn nói chuyện đại lục mới cho người của Ốc Đảo.

Cô không rõ, nhưng cũng tín nhiệm Mục Lương, yên tĩnh lắng nghe thì tốt rồi.

- Thật sự có vùng đất mới sao?

Bối Nhĩ Liên siết chặt nắm tay nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Mục Lương, cố gắng muốn phân biệt rõ đối phương có đang nói dối hay không

Mục Lương không thèm để ý mà nói:

- Ta không cần thiết lừa các ngươi, nửa tháng nữa thành Huyền Vũ sẽ đến đại lục mới.

- Đến đại lục mới?

Hai mắt của Bối Nhĩ Liên mở to.

Cô ta nhìn không thấu Mục Lương là đang nói thật hay nói dối, nhưng dựa trên sự hiểu biết của mình về Mục Lương, đối phương hẳn là khinh thường lừa gạt.

Chẳng lẽ là thật?

Cô ta không nhịn được hỏi:

- Đại lục mới ở nơi nào?

- Chỉ có người ở thành Huyền Vũ mới có thể biết chuyện này.

Mục Lương lắc đầu, không muốn tiết lộ thêm thông tin.

- Giả! Nhất định là giả, Ốc Đảo chúng ta đã bay trên không trung hơn trăm năm, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy đại lục mới.

Tứ trưởng lão nói giọng điệu chắc chắn.

Mục Lương liếc nhìn Tứ trưởng lão một cái, sau đó nhẹ nhàng phun ra bốn chữ:

- Đúng là ếch ngồi đáy giếng.

- Ngươi….

Tứ trưởng lão tức giận tới đỏ mặt, nhưng lại không biết phản bác như thế nào.

Mục Lương nghiêng người về phía trước, nhàn nhạt nói:

- Vùng đất mới cũng có Trăng Máu, nhưng không có Hư Quỷ, ta cho rằng các ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.

- Không có Hư Quỷ!

Bối Nhĩ Liên lại kinh ngạc thốt lên lần nữa.

- Người từ đại lục mới đang ở tại thành Huyền Vũ, chính bọn họ nói cho ta biết, điều này Diêu Nhi đã xác nhận.

Mục Lương đưa tay ra hiệu tiểu hầu gái bên cạnh.

Bối Nhĩ Liên biết Diêu Nhi, cũng biết năng lực thức tỉnh của cô bé.

- Ở đại lục mới có lẽ sẽ có bí mật về Hư Quỷ và nguyên nhân dẫn đến tai họa trên đại lục này.

Giọng nói của Mục Lương bình tĩnh không chút dao động nhưng lại giống như là có ma lực, khiến trong lòng Bối Nhĩ Liên và Tứ trưởng lão đều hỗn loạn không thôi.

- Ta cần phải suy tính một chút.

Bối Nhĩ Liên nói với giọng khàn khàn, rũ mắt suy tư.

Ngón tay của Mục Lương nhẹ nhàng gõ vào tay vịn ghế, bình tĩnh nói:

- Không có việc gì, các ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ, đừng nóng vội.

Sắc mặt của Tứ trưởng lão biến đổi, nếu như vùng đất mới thật sự tồn tại và đúng như những gì Mục Lương nói, vậy thì nơi đó rất có giá trị để nghiên cứu.

Nơi ấy không có Hư Quỷ, vậy liệu bọn họ có thể gửi tất cả những người từ đại lục này sang bên đó không?

Hai người vùi đầu cân nhắc hồi lâu, trong lòng thật ra đã có quyết định, nhưng sự chấn động mà đại lục mới mang tới vẫn khiến cả hai không thể bình tĩnh nổi.

- Khó trách chúng ta điều tra nhiều năm như vậy mà vẫn không có tiến triển.

Bối Nhĩ Liên cười khổ một tiếng.

- Đây chỉ là suy đoán của ta thôi.

Mục Lương liếc nhìn Bối Nhĩ Liên, anh cảm thấy mình cần phải nhắc nhở cô ta một chút, tránh việc đến đại lục mới lại cảm thấy mình bị lừa.

- Chị của ta đang ở tại đại lục mới, cô ấy cũng đang điều tra nguyên nhân khiến đại lục này bị thay đổi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Làm sao ngươi biết chị của mình đang ở đại lục mới?

Bối Nhĩ Liên sửng sốt một chút.

Chỉ là sau khi hỏi xong thì cô ta mới tỉnh táo lại, lẩm bẩm nói:

- Đúng rồi, các ngươi nói ở thành Huyền Vũ có người của đại lục mới, chắc bọn họ nói cho ngươi biết.

-....

Nguyệt Thấm Lan im lặng không giải thích quá nhiều.

Bối Nhĩ Liên hít một hơi thật sâu, ngước mắt nhìn chằm chằm Mục Lương, nghiêm túc hỏi:

- Các hạ, ngươi sẽ không gạt chúng ta, đúng không?

- Đương nhiên rồi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Lông mày của Tứ trưởng lão run lên, chỉ dựa vào lời hứa đầu môi thật sự khiến hắn cảm thấy không đáng tin cậy chút nào, cho dù đối phương chính là thành chủ thành Huyền Vũ.

Bối Nhĩ Liên chân thành nói:

- Được, Ốc Đảo có thể gia nhập vào thành Huyền Vũ, nhưng các ngươi không thể cưỡng ép người trên Ốc Đảo, bọn họ có quyền lựa chọn gia nhập hoặc không.

- Đương nhiên rồi, ta chưa từng cưỡng cầu các ngươi, không phải sao?

Mục Lương khẽ cười nói.

-.....

Tứ trưởng lão nghẹn lời, hai chữ ép buộc suýt chút nữa là viết thẳng lên mặt rồi.

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi:

- Ngươi không cần hỏi ý kiến ​​của Đại trưởng lão mà tự ra quyết định sao?

- Không cần, lão đã già rồi, bây giờ tới phiên ta làm chủ.

Cảm xúc trên mặt Bối Nhĩ Liên rất bình tĩnh, trông không giống như đang nói đùa.

-....

Nguyệt Thấm Lan bó tay rồi, đây là mưu quyền soán vị?

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương không thèm để ý mà cười một tiếng.

Anh không quan tâm ai là người phụ trách Ốc Đảo, chỉ cần ký kết khế ước Ong Chúa là được rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận