Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1121: Cải Tạo Đảo Người Cá



- Màn sương mù này là chuyện gì đây?

Đại An Ti nghiêm túc quan sát, không dám tùy tiện đi vào tường thành bị bao phủ bởi sương mù bảy màu.

Xoát xoát xoát ~

Đại An Ti quay đầu nhìn lại, Mục Lương nhẹ nhàng đáp xuống tường thành.

- Thành chủ đại nhân, màn sương mù này là do ngài tạo ra?

Đại An Ti cung kính hỏi.

- Bây giờ, ngươi đi vào trong sương mù, tiếp đó vẫn luôn tiến về phía trước là được.

Mục Lương trầm giọng dặn dò.

- A?

Đôi môi hồng của Đại An Ti khẽ nhếch, ánh mắt lơ lửng không cố định, trong lòng có chút sợ hãi.

Mục Lương cười khẽ một tiếng, bình tĩnh nói:

- Ngươi chỉ cần đi thẳng thôi, có ta ở đây, sẽ không có nguy hiểm.

- Tốt thôi.

Đại An Ti thở sâu, xoay người đi về phía sương mù bảy màu.

- Nhớ kỹ là phải luôn đi thẳng về phía trước.

Mục Lương lại dặn dò lần nữa.

Vâng.

Đại An Ti đáp mà không quay đầu lại, chậm rãi bước vào bên trong Sương Mù Mộng Ảo.

Mục Lương chắp tay sau lưng chờ đợi.

Qua gần một phút, cô mờ mịt đi ra ngoài, trên mặt vẫn còn hiện lên sự nghi ngờ.

Một lát sau, cô lấy lại tinh thần, đôi mắt đẹp trừng lớn, ngạc nhiên nói:

- Ta đi nhầm đường rồi sao, tại sao lại trở ra rồi?

- Ngươi xác định là mình vẫn luôn đi thẳng sao?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

- Ta xác định.

Đại An Ti gật đầu lia lịa, trên mặt vẫn còn hoang mang vô cùng.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ngươi thử lại một lần nữa đi.

- Vâng, được thôi.

Đại An Ti xoay người rồi lại cất bước đi vào màn sương mù bảy màu dày đặc, trong lòng vẫn luôn nhớ tới hai chữ 'đi thẳng'.

Nhưng một phút đồng hồ sau, nàng lại đi ra sương mù lần nữa, trở lại vị trí cũ.

- Thành chủ đại nhân, đám sương mù này có gì đó rất quái lạ!!

Đại An Ti nghiêm túc cho ra kết luận.

- Đây là năng lực mới của ta.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

Anh ra lệnh:

- Sau này đoạn tường thành nào có sương mù thì chỉ cần phái một đội Thành Phòng Quân canh gác là đủ rồi.

Người nào đi vào Sương Mù Mộng Ảo thì sẽ bị Hoa Sương Mê khống chế ngũ giác.

Người đi vào cho rằng là mình đang đi thẳng, nhưng thật ra cơ thể đã âm thầm thay đổi phương hướng, chỉ là ngũ giác đánh lừa người đó mà thôi.

………..

Đại An Ti nghe vậy sửng sốt một chút, hỏi một cách nghi ngờ:

- Thành chủ đại nhân, có phải bất luận kẻ nào tiến vào bên trong sương mù đều sẽ đi ra từ vị trí cũ không?

Mục Lương bình thản giải thích rõ:

- Hiện tại đúng là vậy, sau này mỗi người sẽ được phát lệnh bài, nếu cầm lệnh bài tiến vào trong sương mù thì sẽ không bị ảnh hưởng nữa.

Anh sẽ dùng phấn hoa của Hoa Sương Mê để chế tác lệnh bài, sau đó chúng sẽ được phân phát cho các Thành Phòng Quân có nhiệm vụ canh gác.

Chỉ có ai đeo lệnh bài tiến vào Sương Mù Mộng Ảo thì Hoa Sương Mê sẽ không động chạm vào ngũ giác của bọn hắn, ngược lại, những người không có lệnh bài khi bước vào Sương Mù Mộng Ảo đều sẽ bị trục xuất ra ngoài.

Nếu như là người có ý đồ không tốt đi vào trong sương mù còn có thể bị ngũ giác của bản thân ảnh hưởng, từ đó tự sát hoặc là tàn sát lẫn nhau.

- Vâng.

Đại An Ti như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu một cái.

Ánh mắt của cô lộ vẻ tán dương, không nhịn được khen ngợi một câu:

- Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều nhân lực.

Mục Lương bay lên không trung, hướng về phía khu vực Trung Ương.

Khi đi ngang qua đảo Người Cá thì anh chợt ngừng lại, sau một vài giây do dự thì anh quyết định đáp xuống.

- Thành chủ đại nhân tới!

Na An khẩn trương hô to.

Mọi người trong tộc Người Cá đều nhanh chóng đi ra bên ngoài nghênh đón thành chủ đến.

- Cung nghênh thành chủ đại nhân.

Trịnh An cung kính hành lễ.

- Ừ.

Mục Lương gật đầu, sắc mặt của anh nghiêm túc nói:

- Lần này, ta tới đảo Người Cá là để tiến hành cải tạo. Ngươi đi triệu tập tất cả mọi người rồi cùng nhau tạm thời rời đi đảo Người Cá.

- Vâng!!

Đôi mắt của Trịnh An trợn to, kích động gật đầu lia lịa.

- Cải tạo!!

Đôi mắt đẹp của Na An tỏa sáng, cô vội vàng xoay người đi thông báo cho những người bạn của mình.

Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, chuyện nào anh đã đáp ứng thì nhất định sẽ làm.

Gần nửa giờ sau, tất cả Người Cá đều có mặt bên bờ, rời đi đảo Người Cá.

Mục Lương khẽ nhả ra một hơi rồi nhấc chân đạp xuống.

Ầm ầm ~~~

Mặt đất bắt đầu chấn động, hồ nước lớn trên đảo Người Cá bắt đầu mở rộng ra bên ngoài, một lượng cát đá lớn bay lên không trung rồi chồng chất lên hòn đảo giữa hồ.

Khi hồ nước càng ngày càng lớn, mực nước cũng nhanh chóng giảm xuống với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Hơn mười phút sau, đáy hồ đã biến lớn gấp năm lần, đường kính rộng nhất đạt đến năm ngàn mét, chiều sâu vẫn ở khoảng năm mươi mét.

Hòn đảo ở trung tâm hồ nước cũng trở nên cao hơn, đạt đến độ cao tám trăm mét.

Mục Lương vung tay lên, ngoại trừ hòn đảo giữa hồ thì cát đá còn tạo thành năm ngọn núi nhỏ, nơi đây sẽ được xây trạm gác.

Ào ào ~~~

Bọt nước cuồn cuộn dâng lên.

Trong hồ nước, tiểu Thủy Tinh Ngư đầu bắt đầu sản xuất nước ngọt.

- Để ta giúp các ngươi một tay.

Đôi mắt của Mục Lương thoáng qua hào quang màu xanh nước biển.

Ào ào ~~~

Nguyên tố nước nhanh chóng ngưng kết lại, trên không trung xuất hiện rất nhiều bọt nước nhỏ, dưới tác dụng của trọng lực, trên đảo Người Cá bắt đầu có hạt mưa rơi xuống.

Nguyên tố nước nhanh chóng ngưng tụ lại, mưa ngày càng nặng hạt khiến mực nước trong hồ đang dâng lên với tốc độ đều đặn.

Bên bờ, Na An và một đám tộc Người Cá người kinh ngạc và cảm thán không thôi, bây giờ chỗ ở của bọn họ đã lớn hơn trước, cuộc sống sau này sẽ thoải mái hơn nhiều.

Cơn mưa kéo dài đến một tiếng đồng hồ thì hồ nước mới bị lấp đầy.

- Phải để Thủy Tinh Ngư con làm mới được.

Mục Lương khẽ thở ra một hơi.

Bây giờ, thành Huyền Vũ đã lớn gấp mười lần, chỉ dựa vào Thủy Tinh Ngư để sản xuất nước thì sẽ rất khó cung ứng cho toàn bộ thành Huyền Vũ.

Như vậy cần phải cho đàn Thủy Tinh Ngư con ăn Quả Tinh Thần để chúng nó tiến hóa đến cấp 5 trở lên, phụ trách cung cấp tài nguyên nước các nơi ở Ngoại Thành.

- Vẫn còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Mục Lương lẩm bẩm một câu.

- Thành chủ đại nhân!

Trịnh An mang theo tộc nhân đi tới gần Mục Lương, tất cả mọi người đồng loạt cung kính hành lễ.

- Đứng lên đi.

Mục Lương xua tay nói.

- Vâng.

Trịnh An chống gậy đứng lên.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ta giao cho các ngươi phụ trách việc xanh hóa khu vực xung quanh đảo Người Cá.

- Ta hiểu rồi, đại nhân cứ giao cho chúng ta.

Trịnh An cung kính gật đầu.

- Ta còn có việc, nếu có chuyện khác thì đợi ngày mai lại nói.

Mục Lương bỏ lại một câu rồi lại bay lên không trung, hướng về phía Khu Vực Trung Ương.

- Vâng.

Hai mắt màu tím của Na An tỏa sáng, cô nhìn chăm chú vào bóng lưng càng ngày càng xa của Mục Lương, không cách nào dời mắt ra được.

- Na An à, ngươi thích thành chủ đại nhân phải không?

Ánh mắt của Trịnh An lộ ra ý cười, trêu chọc hỏi cô gái Người Cá.

- Tộc trưởng đại nhân chớ có nói lung tung.

Gương mặt xinh đẹp của Na An ửng đỏ, lập tức lao thẳng xuống nước, trốn xuống đáy hồ.

Ánh mắt của Trịnh An lấp lóe, lẩm bẩm nói:

- Nếu có thể gả cho thành chủ đại nhân thì đó chính là phúc khí của ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận