Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2680: Ma Pháp Trận Máy In.

Bây giờ hắn đang phải làm chính là thực nghiệm xem biện pháp này có được hay không.

- Hy vọng một lần là thành công.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, bắt đầu vẽ ma pháp trận trên tinh thạch ma thú và Thép Tím.

Thời gian trôi đi, chớp mắt một cái đã qua ba tiếng đồng hồ, Mục Lương đã vẽ thành công ma pháp trận phòng ngự cấp Vương.

- Thử một lần xem sao.

Hắn lẩm bẩm một tiếng, cất bước biến mất khỏi phòng làm việc.

Sau vài lần Nhảy Vọt Ám Ảnh, Mục Lương đi tới chỗ tường thành của vương quốc Huyền Vũ.

Mục Lương nổi bồng bềnh giữa không trung, quan sát tường thành cao ngất, lẩm bẩm:

- Nơi này đi.

Hắn lấy ra Thép Tím, một tay đặt lên trên bức tường thành, nơi mà hắn chạm vào bắt đầu mềm hóa giống như là nước.

- Ông ~~~

Mục Lương vung tay lên, Thép Tím có khắc ma pháp trận bay ra rồi chui vào tường thành bị mềm hóa, đi tới vị trí trung tâm của bức tường.

Hắn thả tay xuống, tường thành nhanh chóng khôi phục như cũ.

Cùng lúc đó, ma pháp trận trong tường thành bị khởi động, một ma pháp trận lập thể đột nhiên xuất hiện bao phủ tường thành dài trăm mét.

Ngay sau đó, ma pháp trận biến thành phù văn, in dấu ở trên tường thành.

- Ông ~~~

Mục Lương bình tĩnh quan sát, sau đó giơ tay lên ngưng tụ một quả cầu lửa khổng lồ và nện mạnh vào tường thành có dấu phù văn.

- Ầm ầm ~~~

Âm thanh va chạm kịch liệt vang lên nhưng mà tường thành không chút sứt mẻ, quả cầu lửa vừa rồi giống như là đang gãi ngứa bức tường.

- Thành công.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, uy lực của quả cầu lửa đạt tới cấp 9 thế mà vẫn không thể tạo thành tổn thương cho tường thành.

Ánh mắt của hắn lấp lóe, chờ đến khi hắn vẽ xong ma pháp trận củng cố thì tường thành sẽ càng vững chắc hơn.

Mục Lương kiểm tra tường thành, sau khi bảo đảm ma pháp trận sẽ không dễ dàng bị hủy diệt thì mới hoàn toàn yên lòng.

Hắn thở dài một hơi, lẩm bẩm:

- Muốn bao trùm toàn bộ tường thành, ta sẽ mệt chết mất.

Tường thành rất cao và dài, nhưng mà ma pháp trận phòng ngự cấp Vương do hắn vẽ ra chỉ có thể bao trùm một đoạn tường thành dài trăm mét.

Nếu như muốn bao trùm toàn bộ tường thành trong vương quốc Huyền Vũ thì ít nhất cũng cần một năm, điều này dài hơn rất nhiều so với dự tính của hắn, đến lúc đó thì La Y cũng đã thức tỉnh rồi.

Mục Lương im lặng trầm tư:

- Phải nghĩ biện pháp mới được, có sử dụng năng lực phục chế cũng không đủ.

Hắn nghĩ ngợi hồi lâu, trong đầu đột nhiên lóe lên tia sáng.

Kiếp trước có máy copy và máy in 3D, hắn cảm thấy ma pháp trận giống như đồ án lập thể, hoàn toàn có thể dùng máy copy và máy in để sản xuất số lượng lớn.

Chỉ là tài liệu chế tạo không giống nhau, vẽ ma pháp trận cần Linh Hồn Lực, Tinh Thần lực và ma lực mạnh mẽ, thiếu một thứ cũng không được.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương sáng lên, nếu như có thể nghiên cứu một linh khí chỉ cần rót vào Linh Hồn Lực, Tinh Thần Lực và Ma Lực, sau đó thực hiện sản xuất ma pháp trận hàng loạt.

- Phải thử xem mới được, trở về nghiên cứu một chút.

Hắn lập tức sử dụng năng lực biến mất tại chỗ, trở lại cung điện trong Khu Vực Trung Ương.

Ly Nguyệt vừa đi vào chính sảnh thì nhìn thấy Mục Lương đột nhiên xuất hiện, kinh ngạc hỏi:

- Mục Lương, ngươi đi đâu thế?

- Ta vừa đi làm thực nghiệm.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi còn ở phòng làm việc chứ.

- Ừm, hiện tại lại phải vào đó nữa rồi.

Mục Lương bình thản nói.

Hắn có rất nhiều ý tưởng, chỉ cần chế tạo được "ma pháp trận máy in 3D" thì có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian và tinh lực.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Ngươi ăn chút gì đó lót dạ đi, đã hai ngày ngươi không ra ngoài rồi.

- Ừm, thế cũng tốt.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, đi theo cô gái tóc trắng tới nhà ăn.

Tiểu Mật thanh thúy hỏi:

- Bệ hạ muốn ăn cái gì, ta lập tức đi nấu ngay.

Mục Lương nói không chút để ý:

- Nấu tô mì là được rồi.

- Vâng, bệ hạ đợi một chút!

Tiểu Mật ngoan ngoãn gật đầu, xoay người đi đến phòng bếp.

Mục Lương ngồi xuống, chờ đợi Tiểu Mật nấu mì.

Hắn ôn hòa hỏi:

- Hai ngày này trong vương quốc có xảy ra chuyện gì không?

- Không có, tất cả đều tốt.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

Mục Lương bình thản nói:

- Vậy là tốt rồi, lúc sau ta sẽ phải bận rộn ở trong phòng làm việc thêm vài ngày nữa.

Ly Nguyệt tò mò hỏi:

- Ngươi vẫn chưa nghiên cứu xong ma pháp trận à?

- Ma pháp trận phòng ngự đã nghiên cứu ra được, nhưng mà còn phải ưu hoá thêm chút, xem coi có thể gia tăng phạm vi bao phủ hay không.

Mục Lương dựa lưng vào ghế, hai tay đỡ ót, nói:

- Ma pháp trận củng cố có chút vấn đề, cần thiết kế lại, bây giờ ta còn phải nghiên cứu ma pháp trận máy in, có rất nhiều chuyện cần làm.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Ngươi yên tâm làm việc của mình đi, vương quốc Huyền Vũ có chúng ta rồi, sẽ không có gì đâu.

- Đúng là bởi vì vậy mà ta mới dám ở lì trong phòng làm việc không cần ra ngoài đấy.

Mục Lương vươn tay nhẹ nhàng vuốt xuôi mũi của cô gái tóc trắng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, nói sang vấn đề khác:

- Có phải ngươi đã quên mất chuyện tổng kết kinh nghiệm diễn tập phải không?

- Các nàng đã viết xong rồi à?

Mục Lương nhướng mày hỏi.

Ly Nguyệt dịu dàng đáp:

- Ừm, đã viết xong cả rồi, ta đang giữ đây, ngươi có muốn đọc không?

- Vậy thì xem một chút đi.

Mục Lương suy nghĩ mì còn chưa nấu xong, ngồi rảnh rỗi không có gì làm, không bằng đọc tổng kết kinh nghiệm do đám người Hổ Tây viết để giết thời gian.

Ly Nguyệt lấy ra một xấp văn kiện từ trong ma cụ không gian chứa đựng rồi đưa cho nam nhân ngồi bên cạnh.

Mục Lương nhìn thoáng qua, phần thứ nhất là do Ny Cát Sa viết, nội dung trung quy trung củ, không tính là sai.

Phần thứ hai là Khải Na viết, viết tốt hơn Ny Cát Sa một chút, chữ cũng ngay hàng thẳng lối, đọc không cản trở mắt.

Cho đến khi Mục Lương nhìn thấy phần tổng kết kinh nghiệm thứ ba, chân mày lập tức nhíu lại.

- Đây là…

Hắn nhìn từng dòng chữ như gà bới trên giấy, khóe mắt không khỏi giật một cái.

- Mễ Á viết.

Ly Nguyệt bình tĩnh trả lời.

Mục Lương trầm mặc, vốn dĩ chỉ cần nhìn lướt qua là có thể đọc xong một trang, hiện tại chỉ có thể nhìn chằm chằm trang giấy đọc từng dòng một, thậm chí còn có một ít chữ ngay cả hắn cũng khó có thể nhận ra.

Vài phút sau, hắn đặt văn kiện trong tay xuống, thở ra một hơi rồi nói:

- Ngươi nói cho Mễ Á, mỗi ngày dành ra một tiếng đồng hồ để luyện chữ, bảo Tiểu Nặc dạy nàng ấy.

- Tốt.

Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện lên ý cười.

- Bảo nàng ấy viết lại một phần khác rồi đưa cho ta.

Mục Lương dở khóc dở cười nói.

Trên mặt của Ly Nguyệt lộ ra thần sắc quả nhiên là như thế, gật đầu nói:

- Ta sẽ nói cho nàng ấy biết.

Mục Lương giơ tay lên nâng trán:

- Một bản báo cáo năm ngàn chữ, thế mà có hơn ba ngàn chữ đều là miêu tả hoàn cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận