Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1538: Trải Nghiệm Mới Lạ

- Ta tìm thành chủ các ngươi.

Hồng chấp sự dừng bước, mặt lạnh nói rõ ý đồ đến.

- Tìm Thành Chủ Đại Nhân... Ngươi là ai?

Tán Viêm trầm giọng hỏi.

- Hồng chấp sự.

Hồng chấp sự lạnh lùng nói.

Đồng tử Tán Viêm co rút lại, kinh ngạc nói:

- Hồng chấp sự của Hắc Phượng Hoàng!

- Xem ra các ngươi thành chủ đã báo trước.

Hồng chấp sự bĩu môi. Vẻ mặt Tán Viêm càng thêm nghiêm túc, ra hiệu nói:

- Các hạ đi theo ta.

- Dẫn đường đi.

Hồng chấp sự gật đầu một cái.

Đa Thái La và Đái An liếc nhau, lòng như tro nguội.

Ba người theo Tán Viêm xuyên qua Huyền Không Các, lại đi qua cầu thang thật dài tới trước Sơn Hải Quan. Tán Viêm tìm Đại An Ti, nói rõ mục đích của đám người Hồng chấp sự.

Đại An Ti nhìn Hồng chấp sự, quay đầu khoát tay nói:

- Ta biết rồi, trở về mau lên.

- Vâng.

Tán Viêm cung kính gật đầu, xoay người trở lại Huyền Không Các, tiếp tục duy trì trật tự vào thành.

Đại An Ti khoanh hai tay trước người, ánh mắt bình tĩnh nói:

- Ta tưởng rằng ngươi sẽ không tới.

- Hừ!

Hồng chấp sự khịt mũi lạnh lùng, không nói gì thêm.

- Đi theo ta.

Đại An Ti bĩu môi, xoay người đi về phía Sơn Hải Quan.

- Đi.

Hồng chấp sự kéo kéo xích sắt, kéo Đa Thái La cùng Đái An tiếp tục đi về phía trước. Đa Thái La với Đái An hơi bị phân tâm, họ bị sốc trước sự hùng vĩ của Sơn Hải Quan.

Đạp đạp đạp ~~~

Bốn người xuyên qua Sơn Hải Quan, âm thanh huyên náo đập vào mặt, Phố Buôn Bán kín người hết chỗ như trước.

- Cũng không biết khu buôn bán lúc nào mới xây xong.

Đại An Ti khẽ thì thầm một tiếng, tiếp tục đi về phía trước.

- Thật là nhiều người.

Đa Thái La nhìn bốn phía, ngay sau đó bị tòa lầu lưu ly to lớn hấp dẫn.

Con rồng bay lượn trên tòa nhà, với những đám mây và sương mù bao phủ xung quanh, và cây cối xanh tươi tô điểm cho nó, thoạt nhìn rất bất phàm.

- Cao hơn cả Trung tâm Huyền Vũ!!

Hồng chấp sự nhỏ giọng kinh ngạc.

- Theo sát.

Đại An Ti nhắc nhở một câu.

Đám người Hồng chấp sự lấy lại tinh thần, vội vã bước nhanh hơn.

Bốn người tiếp tục hướng phía trước đi, tiếp tục đi về phía trước, chẳng mấy chốc đã đến ngã ba của Phố Buôn Bán mới với Phố Buôn Bán cũ.

Phố Buôn Bán cũ với Phố Buôn Bán mới được ngăn cách bởi một bức tường cao năm mét, chỉ có một cửa rộng và cao ba mét, được canh giữ bởi bốn gã thành phòng quân cầm quân nỏ trong tay.

Đại An Ti nhìn không chớp mắt, đi thẳng vào cùng với ba người Hồng chấp sự. thành phòng quân cũng không ngăn cản, chỉ là nhìn đám Hồng chấp sự.

Phía sau bức tường cao, là thợ sửa chữa, đang sửa cửa hàng mới xây.

Bây giờ, Phường Sửa Chữa đã mở rộng gấp mấy lần, số lượng thợ đã lên đến nghìn người, lúc này sáu mươi phần trăm đều ở đây.

Đông đông đông ~~~ Răng rắc răng rắc ~

Bên tai đều là tiếng cưa gỗ và va đập vào vật nặng. Hồng chấp sự liếc mấy cái, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.

Đại An Ti lại thúc giục:

- Đi nhanh một chút, để kịp ngồi lên xe lửa.

- Xe lửa?

Đầu ba người đầy dấu hỏi.

Sau năm phút, mấy người rời Úng Thành, đứng trước trạm xe lửa.

- Trạm xe lửa?

Hồng chấp sự nhìn dòng chữ bên trê.

- Thật may là kịp.

Hai mắt Đại An Ti sáng lên.

Cô bước nhanh hơn, mang theo ba người đi vào trạm xe lửa, dùng đặc quyền ung dung mua được bốn vé xe lửa.

Đại An Ti thân là tổng trưởng tam quan, lại đang làm nhiệm vụ, chỉ cần đăng ký trong danh sách, là có thể lợi dụng đặc quyền mua vé xe lửa.

Trong phòng chờ, cô khoanh tay, coi chừng ba người Hồng chấp sự đang ngẩn người. Nhóm cô ta vẫn không hiểu ra sao, không biết phải làm gì.

Lúc này, trong sảnh chờ vang lên lời nhắc nhở kiểm tra vé:

- Các hành khách xin chú ý, chuyến tàu số 01 đã bắt đầu kiểm tra vé.

- Đi, đi theo ta.

Đại An Ti giơ lên bốn vé xe lửa trong tay, đi về phía cửa soát vé. Hồng chấp sự im lặng làm theo, đứng trong hàng rào.

Khi đến lượt họ kiểm tra vé, Đại An Ti nói thân phận.

- Ba người này là người thành chủ đại nhân muốn gặp, đây là lệnh bài thân phận và CMND của ta, hiện tại phải ngồi xe lửa vào Nội thành.

Đại An Ti lấy ra giấy tờ liên quan đưa cho người soát vé.

Người soát vé nhận giấy chứng nhận cùng vé xe lửa, chăm chú đối chiếu rồi chọn phát hành.

- Đại nhân Đại An Ti, ngài có thể đi vào.

Nhân viên công tác cung kính nói.

- Cảm ơn.

Đại An Ti cất CMND cùng lệnh bài đại biểu thân phận, quay đầu nói:

- Đi thôi.

Hồng chấp sự cất bước đuổi kịp, bên trong thì vô cùng hiếu kỳ, đến tột cùng làm gì, vì sao lại thần thần bí bí.

Mấy người đi qua lối soát vé và bước lên cầu thang lên sân ga, xe lửa đậu bên trái.

- Đây là cái gì!!?

Đái An và Đa Thái La kinh ngạc không thôi.

Hồng chấp sự chấn động, nhìn chằm chằm đầu máy xe lửa cực lớn, đó là ma cụ cao cấp hiếm thấy.

Đại An Ti nhìn vào thông tin chỗ ngồi trên vé tàu và lẩm bẩm:

- Toa số 4, một hàng ghế, B, C, D.

Cô tìm được toa số 4, quay đầu hô lên:

- Lên xe, xe lửa sắp chạy.

Hồng chấp sự phục hồi tinh thần, kéo kéo xích sắt, mang Đái An với Đa Thái La đi theo. Trong toa số 4, hầu hết hành khách đã ngồi xuống, đang trò chuyện với nhau rất hào hứng.

- Các ngươi ngồi ghế, B, C.

Đại An Ti chống cằm nói.

Lần đầu tiên mang tội phạm trên tàu là một trải nghiệm mới lạ.

Hồng chấp sự nghiêng ngời ngồi về phía trong cùng, ngay cạnh cửa sổ.

…………

Nhân viên tàu lớn tiếng hô:

- Tất cả mọi người ngồi xong, xe lửa lập tức phải khởi động.

Đại An Ti ngồi ở ghế D, vừa vặn ở bên cạnh lối đi nhỏ.

Sau khi, Hồng chấp sự ngồi xuống vẫn nhìn về phía ngoài cửa sổ, tâm lý của cô ta tràn đầy tò mò. Cô ta cũng không có quan tâm đến hai tên kia, trong lòng cô ta đang cầu nguyện sau khi gặp được thành chủ Huyền Vũ, có thể cứu ra được Lạp Nhã~~~

Đúng lúc này, thùng xe chấn động, ngay sau đó bắt đầu thong thả di chuyển về phía trước.

- A a, động rồi!!

Trong xe có không ít người kinh hô thành tiếng, hiển nhiên là lần đầu tiên đi xe lửa.

- Thật thần kỳ!

- Đều không có ma thú lôi kéo, là làm sao làm được?

Tiếng kinh hô không ngừng, điều này làm cho Đa Thái La với Đái An nổi hứng tò mò.

Xe lửa tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ chốc lát cũng đã lái ra trạm xe lửa, tốc độ lại tăng lên nữa, rất nhanh vượt qua phổ thông xe thú tốc độ.

Hồng chấp sự trắng bệch đôi môi khẽ nhếch, giật mình nhìn ngoài cửa sổ cực nhanh xẹt qua cảnh vật.

- Đây là làm sao làm được?

Cô ta kinh ngạc nhìn về phía Đại An Ti.

- Không rõ.

Đại An Ti thuận miệng lên tiếng.

Thật không thể tin được.

Tâm thần của Hồng chấp sự chấn động.

Xe lửa chạy tốc độ càng lúc càng nhanh, ngồi ở trong xe cảm giác, so với xe thú dễ chịu hơn nhiều.

Lúc này, nhân viên phục vụ đẩy xe nhỏ xuất hiện, vừa đi vừa hỏi:

- Bắp, khoai nướng, bỏng ngô, bánh bích quy nhỏ có ai muốn mua không?

- Quao, trên xe lửa còn có bán đồ ăn.

Các hành khách kinh ngạc lên tiếng.

Đại An Ti thuần thục nhấc tay ra hiệu:

- Ta muốn một phần bỏng ngô, thêm một ly nước vị táo lạnh.

- Vâng

Nhân viên phục vụ đẩy xe đi lên trước, dùng thân thể giữ xe đẩy nhỏ, không cho nó di động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận