Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1338: Bố Vi Nhân Rất Có Thiên Phú Quản Lý



Quốc vương Hải Đinh áp chế bi thống trong lòng, ngẩng đầu hỏi:

- Công tác xây dựng lại ở các khu đã tiến hành đến đâu rồi?

Công tước nghiêm túc nói:

- Bệ hạ, công việc xây dựng lại khu nam đã hoàn thành 50%.

- Bệ hạ, công tác xây dựng lại khu tây đã hoàn thành 50%...

Mọi người có tự báo cáo tiến triển công tác xây dựng của mình.

Vương Quốc Hải Đinh được chia làm bốn khu, đông, tây, nam, bắc, do các vị công tước quản lý.

- Mau chóng hoàn thành công tác xây dựng đi, buổi nghị luận kết thúc tại đây, tất cả đều trở về.

Quốc vương Hải Đinh khoát tay.

Sau đó, lão đứng lên nói:

- Đại ma pháp sư Nguyệt Di, ngươi đi theo ta.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Di gật đầu, cô đứng dậy đi theo quốc vương Hải Đinh ra phía sau phòng nghị sự.

Kỵ sĩ trưởng và nhóm công tước, bá tước há miệng thở dốc, nhưng cuối cùng bọn họ cũng không dám nói thêm điều gì.

Kỵ sĩ trưởng và công tước liếc nhau, hai người cùng xoay người rời đi. Sau khi ra khỏi hoàng cung, hai người mới thấp giọng nói chuyện với nhau.

- Ngươi nói xem phải làm sao bây giờ? Tại sao lại bị cô ta điều tra ra chứ?

Kỵ sĩ trưởng đen mặt nói.

Sắc mặt công tước cũng âm tình bất định, hắn thấp giọng nói:

- Ta cũng không biết, rõ ràng đã cực kỳ cẩn thận.

- Hừ, lỡ như cô ta thật sự tra được đến chúng ta, ngươi và ta chỉ còn một con đường chết.

Âm thanh kỵ sĩ trưởng trở nên cực kỳ lạnh lùng, con mắt hắn lộ ra sát ý.

Công tước lắc đầu, cười lạnh nói:

- Sẽ không, ta đã xử lý sạch sẽ những người có liên quan, nếu tiếp tục tra xuống cũng chẳng tra ra được chuyện gì.

- Ừm, nếu vậy thì tốt.

Kỵ sĩ trưởng hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn sải bước rời đi.

- Hừ.

Công tước nghiêm mặt, hắn nhìn chăm chú vào bóng dáng của kỵ sĩ trưởng, trong mắt ẩn giấu một tia sát khí được che chắn cực kỳ tốt.

Hắn thấp giọng tự nói:

- Công chúa Bạch Sương, hy vọng ngươi thật sự đã chết.

Bên kia, Nguyệt Thấm Di đi theo quốc vương Hải Đinh tới một phòng trong thiên điện, ngoài cửa có thủ vệ canh gác.

- Bệ hạ.

Nguyệt Thấm Di nhẹ giọng mở miệng.

- Nói đi, tình huống cụ thể là gì?

Quốc vương Hải Đinh chuyển ngồi xuống, sắc mặt của lão vẫn khó coi như trước, chỉ là tốt hơn một chút so với trên nghị sự điện.

- Đúng là công chúa Bạch Sương đã trà trộn vào một đội mạo hiểm, sau đó còn ra biển, đi về hướng kênh Sương Mù, cũng gặp phải gió lốc ở kênh Sương Mù.

Nguyệt Thấm Di lành lạnh nói.

Sắc mặt của quốc vương Hải Đinh trở nên trắng nhợt, âm thanh run rẩy nói:

- Cho nên Bạch Sương thật sự đã chết?

Nguyệt Thấm Di lắc đầu, nghiêm mặt nói:

- Không, ta đã mời Nghi Luân bói toán rồi, công chúa Bạch Sương còn sống, chỉ là trước mắt không biết đang ở nơi nào.

- Nghi Luân sao? …Còn sống là tốt rồi.

Quốc vương Hải Đinh đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lão lại có hy vọng.

Nghi Luân là đại sư bói toán nổi danh trong vương quốc Hải Đinh, từ trước tới nay hắn chưa bao giờ tính sai.

- Bệ hạ, ta còn tra ra được tin tức khác.

Nguyệt Thấm Di thấp giọng nói.

- Nói.

Quốc vương Hải Đinh nâng tay ra hiệu.

Nguyệt Thấm Di lành lạnh nói:

- Chuyện công chúa Bạch Sương mất tích có liên quan tới công tước và kỵ sĩ trưởng.

Phanh!

- Quả nhiên là bọn hắn!!

Mắt Quốc vương Hải Đinh lộ ra sự lạnh lẽo, lão nâng tay đập cái bàn bên cạnh vỡ thành từng mảnh nhỏ.

………….

Trong cung điện thuộc khu Trung Ương

Ở thư phòng, Mục Lương đang lắng nghe Nguyệt Thấm Lan, Bố Vi Nhân báo cáo về những công việc mấy ngày gần đây của thành Huyền Vũ.

- Mục Lương, trong khu đất gần căn cứ trung chuyển, đã xây dựng xong sáu gian xưởng gia công.

Nguyệt Thấm Lan mở ra sổ ghi chép công việc, tao nhã nói:

- Bên trong sáu gian xưởng gia công, xưởng gia công da lông, xưởng gia công thực phẩm, xưởng sản xuất thiết bị vệ sinh đều đã đi vào sản xuất, còn ba gian nhà xưởng khác vẫn đang tiến hành khâu hoàn thiện cuối cùng, chỉ chờ tuyển dụng được nhân công là sẽ đi vào sản xuất.

Nhà xưởng sản xuất thiết bị vệ sinh, chủ yếu sản xuất bàn chải đánh răng, kem đánh răng, xà phòng, trong tương lai những thứ này cũng sẽ bán qua tân đại lục.

Từ trong miệng Mậu Đạt biết được, ở vương quốc Hải Đinh, cũng không phải tất cả mọi người đều biết giữ vệ sinh khoang miệng, cũng bởi giá cả của ma dược dùng để vệ sinh khoang miệng khá đắt đỏ, chỉ có quý tộc và vương thất mới đủ tài lực để dùng mỗi ngày.

Tin tức này đúng là một cơ hội kiếm tiền với Mục Lương, cho nên anh mới xây dựng nhà xưởng sản xuất thiết bị vệ sinh ở căn cứ trung chuyển.

- Ừm, tiếp tục đi.

Mục Lương nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn.

- Phi Nhan và Hạ Lạc đều đã đã đến căn cứ trung chuyển, ngày mai sẽ đi vòng trở về.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:

- Hi Bối Kỳ đang ở căn cứ trung chuyển, ngày mai chắc có thể tới thành Tấn Nguyên.

- Ừm.

Mặt Mục Lương không chút thay đổi gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu tao nhã nói:

- Bố Vi Nhân, chuyện còn lại ngươi nói đi.

Bố Vi Nhân sửng sốt:

- A, ta ư?

- Đương nhiên.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu.

Bối Vi Nhân nhẹ thở một hơi, sau đó cô mở sổ ghi chép công việc của mình ra.

Cô nhìn qua Mục Lương, nghiêm túc nói:

- Thành chủ đại nhân, công tác xây dựng lại Nội thành đã cơ bản hoàn thành, toàn bộ khôi phục lại thảm thực vật, khu vực đồng ruộng ngoại thành cũng khôi phục trồng trọt…

Bố Vi Nhân rất nghiêm túc báo cáo, chỉ cần những chuyện cô cho rằng là quan trọng, cô đều lập tức báo cáo hết, không ngại nhiều cũng chẳng sợ phiền.

- Tốt lắm.

Mục Lương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, khi làm việc trên người Bố Vi Nhân lại có bóng dáng của Nguyệt Thấm Lan.

Nguyệt Thấm Lan nhìn anh chớp chớp con ngươi màu xanh dương, hạ giọng nói:

- Cô ấy rất có thiên phú quản lý.

- Ta cũng nhìn ra.

Mục Lương mỉm cười, về sau Nguyệt Thấm Lan thật sự có thể thoải mái hơn một chút.

Bố Vi Nhân thở dài một hơi, cô có chút không yên nhìn về phía anh:

- Công tác của ta đã báo cáo xong rồi.

Mục Lương nghiêng đầu đưa mắt nhìn Nguyệt Thấm Lan, ôn hòa hỏi:

- Có cần bổ sung không?

Nguyệt Thấm Lan cười lắc đầu, tao nhã nói:

- Không có, cô ấy đâu nói sai điều gì.

- Vậy ta cũng không có ý kiến.

Anh trong trẻo nói

Vâng.

Bố Vi Nhân cong khóe môi.

Đúng lúc này âm thanh Y nha y nha… vang lên.

Trong thư phòng xuất hiện một tia sáng màu lục, sau khi lóe một chút sau nó đã hoàn toàn ngưng thật, biến thành Tinh Linh Sinh Mệnh.

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên, anh vui vẻ nói:

- Linh Nhi, khôi phục lại rồi sao?

- Hắc ừm, khôi phục, còn trở nên mạnh mẽ hơn.

Nói xong, Tiể Tinh Linh quơ quơ đôi tay nhỏ bé, bộ dáng vừa ngốc vừa đáng yêu.

Lúc này, Mục Lương mới còn thật sự đánh giá bộ dáng của Tinh Linh Sinh Mệnh, thân thể của cô bé đã cao tới một mét hai, rất giống một cô bé mười hai tuổi hoạt bát.

Bố Vi Nhân tò mò đánh giá Tiểu Tinh Linh, lực chú ý lại đặt trên đôi cánh trong suốt sau lưng cô bé. Tinh Linh Sinh Mệnh vỗ cánh, chui vào trong lòng Mục Lương.

- Mạnh tới mức nào?

Mục Lương cười hỏi.

Linh Nhi vẫy đôi tay nhỏ bé kiêu ngạo nói:

- Mạnh hơn vài lần so với trước kia, nếu số lượng hư quỷ xuất hiện gấp đôi lần trước, ta cũng ngăn cản được, thậm chí ngăn cản cực kỳ dễ dàng.

- Giỏi quá.

Mục Lương vui lòng khen ngợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận