Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1759: Bắt Đầu Hành Động



- Bắt đầu hành động.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt lóe lên một tia sáng.

Những người khác không nói lời nào, nhanh chóng dùng Phi Phong Thuẫn U Linh che khuất cơ thể, biến mất ở trong bóng tối.

Ngôn Băng, Ngải Lỵ Na, Mễ Á và Ly Nguyệt tách ra hành động, một người mang ba tên hộ vệ Trung Ương, A Đát Trúc thì đi theo Ly Nguyệt.

- Chúng ta đi phủ công tước Mạch Tang trước à?

A Đát Trúc thấp giọng hỏi.

- Đúng vậy.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu.

Danh sách chia cho nàng có công tước Mạch Tang.

Biểu cảm trên mặt của A Đát Trúc trở nên ngưng trọng, nói:

- Vậy chúng ta phải cẩn thận hơn.

Công tước Mạch Tang là Ma Pháp Sư hệ Phong cấp 8, tinh thần lực và linh hồn lực của hắn mạnh hơn những cường giả cùng giai khác.

- Đó là chuyện đương nhiên.

Ly Nguyệt nghiêm túc đáp.

Nàng vung tay lên:

- Lên đường thôi.

- Ừm.

A Đát Trúc kéo Phi Phong Thuẫn U Linh che quanh người, cơ thể tiến vào trạng thái ẩn hình.

Vì để nhiệm vụ lần này được thuận lợi, cô gái tóc bạc đã cho nàng mượn một kiện Phi Phong Thuẫn U Linh.

Hai người mang theo ba tên hộ vệ Trung Ương rời đi tòa nhà hoang, chạy về phía phủ công tước trong bóng đêm.

Lúc này, thành Y Lê rất yên tĩnh, đa số người đã tiến vào mộng đẹp, bọn Kỵ Sĩ canh gác cũng đều ngủ gà ngủ gật.

Mấy người Ly Nguyệt đi tới phủ công tước Mạch Tang, nhẹ nhàng trèo qua tường viện đột nhập vào bên trong.

Bọn họ đã ẩn thân, chỉ cần nhẹ bước và không tạo ra động tĩnh lớn thì vẫn rất an toàn.

Năm người rất ăn ý, tách ra đi tìm nơi ở của công tước Mạch Tang.

Ly Nguyệt duy trì trạng thái ẩn thân, nàng đi qua một đường mòn tràn đầy cỏ cây, tới một tòa nhà lầu bằng gỗ sâu trong phủ công tước.

Cô dừng bước lại, trong lầu gỗ hắt ra ánh sáng lờ mờ nhưng cô lại không nghe thấy động tĩnh nào ở trong.

Ở cổng ra vào có hai tên thủ vệ đang phòng thủ, lúc này bọn hắn đang dựa vào cây cột ngủ gà ngủ gật.

Ly Nguyệt rón rén tới gần, cô lấy ra một cái bình lưu ly rồi mở nắp vung lên, Phấn Hoa Mê Man từ trong bình bay ra và chui vào mũi hai tên thủ vệ.

Sau vài phút, nàng đưa tay đẩy đầu một tên thủ vệ, phát hiện bọn hắn đã ngủ say như chết, lúc này mới yên tâm mở dụng cụ giảm thanh, tiếp đó lặng lẽ đẩy cửa phòng bước vào.

Bên trong lầu gỗ rất tối, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đồ đạc trưng bày tại lầu một.

Lầu một có ba gian phòng, cuối hành lang là cầu thang dẫn lên lầu hai.

Ly Nguyệt dừng bước lại và thi triển năng lực thức tỉnh của mình, gian phòng trước mặt lập tức trở nên trong suốt, có thể dễ dàng nhìn thấy tình huống bên trong.

- Không ở nơi này.

Cô im lặng lẩm bẩm, xoay người đi tới một căn phòng khác.

Những nơi đôi mắt màu bạc xinh đẹp quét qua đều trở nên trong suốt.

Cô nhìn một vòng, lầu một không có người mà cô cần tìm.

Thế là cô đi lên lầu hai, trong lúc đó vẫn luôn mở ra dụng cụ giảm thanh cho nên tiếng cót két của cầu thang gỗ không truyền ra ngoài.

Ly Nguyệt đi tới lầu hai, nơi này có bốn gian phòng, nàng lần lượt tìm từng phòng, cuối cùng tìm được mục tiêu ở gian phòng sâu trong góc.

Cô đứng bên ngoài cửa phòng rồi nhìn chăm chú bên trong, trên giường gỗ có một nam một nữ đang ngủ say.

Mặt đất vương vãi quần áo, rõ ràng trước khi ngủ thì hai người kia đã có một trận đại chiến.

Ly Nguyệt từng gặp công tước Mạch Tang, biết mình đã tìm đúng người.

Cô không có tùy tiện tiến vào trong phòng, mà là lấy ra hai cái bình lưu ly, mở nút bình ra rồi ném vào phòng qua cửa sổ.

Dưới sự giúp đỡ của dụng cụ giảm thanh, bình lưu ly rơi xuống đất mà không hề phát ra tiếng động nào.

Phấn Hoa Mê Man bay ra khỏi bình, hương hoa nhanh chóng lan tỏa khắp gian phòng.

Khi làm xong những chuyện này thì Ly Nguyệt vẫn chưa bước vào phòng, mà là đóng dụng cụ giảm thanh, giơ tay gõ tai nghe đeo trên đầu.

Đây là bộ đàm do Già Lạc chế tác, nó có thể truyền âm thanh theo thời gian thực, nhưng có hạn chế về khoảng cách.

- Ly Nguyệt, tìm được người rồi à?

Bên trong bộ đàm truyền ra giọng nói của A Đát Trúc.

Ly Nguyệt hạ giọng nói:

- Ừ, ở lầu gỗ ở phía bắc, lính gác cửa đã bị ta mê choáng, các ngươi tới lầu hai gặp ta.

- Tới ngay.

A Đát Trúc lên tiếng.

Không bao lâu, cô gái tóc trắng và các hộ vệ Trung Ương đều tìm tới lầu hai.

Mọi người hiện thân rồi liếc nhìn nhau.

- Đi vào đi.

Ly Nguyệt gật đầu.

- Ừ.

A Đát Trúc vươn tay nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, phát hiện cửa không có khóa lại.

Dưới sự giúp đỡ của dụng cụ giảm thanh, không hề có âm thanh nào khi cánh cửa được mở ra.

Mọi người bước vào phòng và cảnh giác đi tới bên giường, công tước Mạch Tang vẫn còn ôm một người phụ nữ ngủ say.

Vì để đề phòng, Ly Nguyệt lấy ra thêm hai bình Phấn Hoa Mê Man rồi đổ lên miệng và mũi của hai người trên giường.

Trước khi tới đây thì bọn họ đã uống bí dược, cho nên không sợ bị bất tỉnh.

- Được rồi.

Giọng nói mát lạnh của Ly Nguyệt vang lên.

- Bắt đầu đi.

A Đát Trúc gật đầu, đôi mắt màu trắng thoáng qua tia sáng lạnh lẽo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận