Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 198: Sách Ghi Lại Bí Mật Thời Đại Viễn Cổ

Đêm qua sau khi cô quay về đã gọi tất cả gia thần bắt đầu bố trí nhiệm vụ, trời còn chưa sáng đã đi ra ngoài rải tin tức về thành Huyền Vũ.
- Phố Buôn Bán có rất nhiều trân bảo, trà Tinh Thần có thể kéo dài tuổi thọ, còn có đại thụ phát sáng, với một số sách ghi lại bí mật thời đại viễn cổ…
Trình Mâu ra vẻ thần bí nói:
- Ngoại trừ những thứ ấy, còn có thể mua được rất nhiều hạt giống, cùng với rau quả đã chín,…
- Làm sao ngươi biết được?
Y Lệ Y nghi ngờ hỏi.
- thành Huyền Vũlại không phải lần đầu tiên xuất hiện, khoảng thời gian trước còn xuất hiện ở thành Thập Lâu kìa.
Trình Mâu ngạo mạn hếch cằm lên, lộ ra biểu cảm:
- Các ngươi thật là thiếu kiến thức.
- Nếu là như vậy, đợi lát nửa cửa thành mở, ta sẽ thử đi xem thành Huyền Vũmột cái.
Y Lệ Y ngạc nhiên nói.
- Đúng vậy, tới để thêm kiến thức cũng tốt.
- Ta đây cũng phải đi, muốn nhìn xem tòa thành ở phía sau lưng một con Man Thú Hoang Cổ có bộ dạng gì.
Y Lệ Y nhìn thấy mọi người đều cảm xúc dâng trào, bèn phối hợp hỏi:
- Ở thành Huyền Vũ dùng thứ gì để giao dịch?
- Tinh thạch hung thú, hoặc là một số động vật sống đều có thể.
Trình Mâu nhàn nhạt nói.
Hắn kéo ra túi bên hông, vung vẩy ra vẻ ‘Ta đã sớm có chuẩn bị’.
Trên thực tế, tinh thạch hung thú trong túi là do các gia thần tập hợp lại.
- Ta về nhà lấy tinh thạch hung thú đây.
Một tên gia thần giả vờ hành động.
- Ta đây cũng trở về lấy một chút.
Lại thêm một tên gia thần nữa hô lên.
Trong trạng thái tâm lý nghe theo đám đông, có không ít người trở về lấy tinh thạch hung thú. Mọi người đều ôm một loại tâm lý trong lòng, nếu mọi người đều có tinh thạch, ta cũng nên trở về lấy chút tinh thạch hung thú.
Trong đám người, Mễ Á, Hi Bối Kỳ nhìn ra cửa thành, nghe xung quanh truyền đến âm thanh bán tán.
- Tình huống như vậy, ngươi còn có thể thu thập được tình báo không?
Hi Bối Kỳ hạ giọng hỏi.
Lúc này, tình báo nóng nhất của Thành Thánh Dương, chính là tình báo về thành Huyền Vũtrên phía sau lưng Man Thú Hoang Cổ ở ngoài thành.
Đông đảo thương nhân tình báo đều bắt đầu tìm kiếm tin tức về thành Huyền Vũ, áp xuống một số tình báo khác.
- Chắc có thể.
Mễ Á khẽ nhíu đôi lông mày mảnh.
Hiện tại, cô cũng có chút bực bội, vốn dĩ đã không tìm thấy em gái, còn bị người khác đuổi giết.
Bây giờ thì hay rồi còn thêm một con Man Thú Hoang Cổ và thành Huyền Vũ tới làm phiền.
- Hay chúng ta cũng đi thành Huyền Vũ nhìn xem một chút.
Hi Bối Kỳ ngo ngoe rục rịch nói. Cô có chút muốn đi xem thành Huyền Vũ, rốt cuộc có thể thành lập một tòa thành lớn ở phía sau lưng Man Thú Hoang Cổ, ai cũng sẽ cảm thấy tò mò.
Hơn nữa người xung quanh bàn tán xôn xao về trân bảo, đã sớm gợi lên lòng hiếu kỳ của bé gái tóc vàng.
- Không được, ngoài thành có người thú đang chờ bắt chúng ta.
Mễ Á không hề chút nghĩ ngợi, lập tức cự tuyệt.
Cô không thể quá mạo hiểm, ba tên người thú kia khẳng định đang canh giữ ở ngoài cửa thành, nếu mất cảnh giác một chút sẽ bị bắt được.
- Chúng ta có thể ngụy trang một chút, chỉ cần đi tới thành Huyền Vũ là tốt rồi.
Hi Bối Kỳ nháy đôi mắt màu vàng.
- Không được.
Mễ Á không dao động.
- Nghe nói đồ ăn ở thành Huyền Vũ chính là ngon nhất trên đời này.
- Ngươi cứ nói bừa.
- Không tin? Ngày hôm qua Lý Nhị Cốt đại nhân mang mỹ thực về từ thành Huyền Vũ, mùi hương kia không chỉ một mình ta ngửi thấy được.
- Cái này là lời nói thật, ta cũng ngửi thấy được.
- Ực ực !
Hi Bối Kỳ thèm muốn, yết hầu di chuyển lên xuống. Món ăn ngon nhất đời này, như thế nào cô cũng phải nếm thử mới được. Đôi mắt màu vàng kim của Hi Bối Kỳ chuyển động một vòng, ngay tức khắc cô nghĩ đến một ý tưởng.
Cô nhỏ giọng nói:
- Không chừng ở thành Huyền Vũ cũng có tình báo của em gái ngươi.
Mễ Á hơi nhíu mày, suy nghĩ khả năng ấy.
- Mỗi khi thành Huyền Vũ đến một tòa thành lớn đều sẽ dừng lại giao dịch, ở đó có lẽ có rất nhiều thứ người muốn biết.
Hi Bối Tư khoanh tay trước ngực, nói:
- Có lẽ tình báo cũng sẽ rất lưu thông, nhỡ đâu có tin tức về em gái của ngươi thì sao?
Mễ Á giãn ra lông mày, xoay người đi tới bên ngoài đám đông.
- Này này! Ngươi đi đâu đấy?
Gương mặt xinh đẹp của Hi Bối Kỳ cứng lại, bản thân lại khuyên nhủ thất bại, khiến cho cô gái tai mèo tức giận bỏ đi.
- Đi kiếm chút tinh thạch hung thú.
Mễ Á nhàn nhạt nói.
Hi Bối Kỳ ngẩn ngơ, sau đó nhoẻn miệng cười.
Cô biết ngay cô gái tai mèo rất để ý đến em gái của cô ấy, dùng điều đó làm để khuyên nhủ, hiện tại thành công là chắc chắn.
- Thiếu lâu chủ, hiện tại nên làm gì?
Trình Mâu đi tới bên cạnh Y Lệ Y, hạ giọng hỏi:
- Cần tiếp tục hay không?
- Không cần, quá mức sẽ đưa tới hoài nghi.
Y Lệ Y lắc đầu.
Bước đầu trong kế hoạch mà Mục Lương giao cho cô đã hoàn thành, hiện tại tới bước thứ hai.
Thời gian chậm rãi trôi đi, khi trời tờ mờ sáng. Kẽo kẹt.
Cửa thành Thánh Dương mở ra.
- Đi mau, đi chiếm chỗ.
Y Lệ Y thuận theo dòng người lao ra thành Thánh Dương.
Cô dẫn theo một số gia thần chạy nhanh về hướng Rùa Đen, trong ánh mắt mờ mịt của đám người đằng sau, nhanh chân đứng trước cầu thang Thiên Môn Lâu.
Hành động ấy của Y Lệ Y chính là bước thứ hai trong kế hoạch, dẫn theo hơn trăm tên gia thần xếp hàng, tạo thành hiện tượng giả: rất nhiều người đi thành Huyền Vũ, dẫn đường mọi người cũng tới xếp hàng lên thành Huyền Vũ.
Xoàn soạt!
Dưới sự ảnh hưởng của tâm lý nghe theo đám đông, không ít người cũng nhanh nhẹn theo sau xếp hàng.
Trong đó có Mễ Á, Hi Bối Kỳ cũng đứng xếp hàng.
Hiện tại, hai cô gái đã thay đổi một dáng vẻ khác, mặc một bộ quần áo đen, chỉ lộ một đôi mắt ra bên ngoài.
- Ngươi có phát hiện ra người thú không?
Hi Bối Kỳ dùng ngón tay chọc sau lưng cô gái tai mèo.
- Không có, bọn chúng chắc ở phụ cận.
Mễ Á lắc đầu.
Đôi con ngươi màu ửng đỏ nhìn quét bốn phía, toàn thân cô căng chặt, sẵn sàng tùy thời ứng đối khi người thú tập kích.
Ở nơi xa, ba gã người thú đứng trên một cục đá.
- Thế nào? Truy tung được khí vị của hai kẻ trộm kia không?
Người thú đầu sư tử hỏi.
- Không có, người quá nhiều, mùi có chút tạp.
Người thú đầu sói nhẹ nhàng lắc đầu.
Hắn phải chậm rãi tách ra từng mùi, tìm kiếm mục tiêu trong đống mùi hỗn loạn.
Nếu không như vậy, ba người sẽ không luôn chậm hơn một bước, chính vì có quá nhiều mùi rối loạn dấu vết.
Người thú đầu gấu nhìn về đội ngũ thật dài xếp hàng phía dưới Man Thú Hoang Cổ, suy đoán nói:
- Có thể họ tránh ở bên trong đội ngũ xếp hàng, muốn đi lên thành Huyền Vũ?
- Có khả năng ấy.
Người thú đầu sư tử híp hai mắt, đánh giá đội ngũ xếp hàng dài dằng dặc.
Hắn cảm thấy hai kẻ ăn trộm kia, quả thật có khả năng sẽ đi lên thành Huyền Vũ tránh né bọn họ đuổi giết.
- Chúng ta có nên đi lên thành Huyền Vũ hay không?
Người thú đầu gấu trầm giọng nói.
Hắn có chút tò mò thành Huyền Vũ có dáng vẻ gì, lại có điểm gì khác với thành Vạn Yêu.
- Đi, đi xếp hàng.
Người thú đầu sư tử cảm thấy có thể thử xem. Chủ yếu, hắn cũng muốn thu thập một chút tình báo của thành Huyền Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận