Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2005: Long Cốc Chủ Tìm Đến (2)



Không biết nguyên nhân gì mà có hơn tám phần Rồng Bay mắc phải quái bệnh, cơ thể dần dần trở nên hư thối, đau đớn không thôi.

Hắn tìm rất nhiều biện pháp, cũng mua rất nhiều bí dược nhưng vẫn không thể chữa khỏi bầy Rồng Bay.

Rồng Bay là căn cơ của cốc Phi Long, không thể xảy ra biến cố, vì vậy sau khi biết thành Huyền Vũ xuất hiện ở kênh Sương Mù thì Long Chủ lập tức xuất phát tới đó không chút do dự.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay vỗ cánh thật mạnh, tốc độ bay nhanh hơn rất nhiều.

Những con Rồng Bay khác vội vàng đuổi theo, đây là một trong số ít Rồng Bay không mắc bệnh ở Cốc Phi Long.

Bầu trời trở nên âm trầm, có loại cảm giác khiến người ta thở không nổi.

- Ầm ầm ~~~

Phía xa xa truyền đến tiếng sấm chớp, mơ hồ có thể nhìn thấy điện quang.

- Sắp đến kênh Sương Mù rồi.

Long Chủ đứng lên và nhìn về phía trước.

Cốc Phi Long ở sâu bên trong Vùng Nước Mặn, không xa kênh Sương Mù.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay đập cánh mạnh hơn, bay nhanh tới trước.

Không bao lâu, Long Chủ thấy được bức tường sương mù cao ngất và vùng biển bão táp không thấy được bến bờ.

- Thành Huyền Vũ ở đâu?

Long Chủ chau mày, ánh mắt hắn tìm kiếm dọc theo vùng biển bão táp.

Vua Rồng Bay chậm rãi tới gần vùng biển nguy hiểm kia, cuồng phong thổi đến khiến cho bốn con Rồng Bay bình thường chao đảo.

Long Vệ vội vã nắm chặt dây cương giữ vững cơ thể, điều khiển Rồng Bay lui về phía sau một khoảng cách.

- Long Chủ đại nhân, làm sao bây giờ?

Long Vệ lớn tiếng hỏi.

Long Chủ nhíu mày, nhìn xung quanh một chút.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay gầm nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về phía bên trái.

- Ngươi cảm nhận được bên kia có khí tức kinh khủng, còn có chút quen thuộc?

Long Chủ nghe hiểu ý mà Vua Rồng Bay muốn truyền đạt.

Hắn trầm tư một chút, ra lệnh:

- Qua bên kia nhìn.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay lại tiếp tục vỗ cánh, bay sang bên trái vùng biển bão táp, nhóm Rồng Bay vội vàng đuổi theo.

Hơn hai mươi phút sau, tốc độ của Vua Rồng Bay chậm lại, đằng xa xuất hiện cổng ra vào lưu ly khổng lồ.

Long Vệ kinh ngạc thốt lên một tiếng:

- Long Chủ đại nhân, có một cánh cổng ở trong vùng biển bão táp!

Long Chủ cũng nhìn thấy cổng lưu ly, ai lại dư tiền xây cổng ở nơi đây chứ?

Vua Rồng Bay đến gần rồi lơ lửng ở bên ngoài cổng lưu ly, chờ đợi chỉ thị tiếp theo của chủ nhân.

Long Chủ nhìn chất liệu lưu ly quen thuộc, trong lòng có đáp án.

- Đi vào thôi.

Ánh mắt của hắn lóe lên.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay vỗ cánh bay vào trong cổng lưu ly, đi ngang qua vùng biển bão táp tiến vào làn sương mù dày đặc.

- Ầm ầm ~~~

Từng tia sấm sét đánh xuống cổng lưu ly rồi bị cột thu lôi hấp thu.

Long Vệ ngẩng đầu nhìn đỉnh chóp cổng ra vào, từng tia chớp đánh xuống khiến tim hắn như sắp ngừng đập.

Nếu như bị một tia chớp đánh trúng thì chắc chắn bọn hắn sẽ tiêu đời.

Vua Rồng Bay tiếp tục bay tới trước, thông đạo sương mù dày đặc dài ba cây số, có thể nhìn thấy ở cuối đường có tường thành cao vót.

- Thì ra thành Huyền Vũ ở chỗ này.

Trong mắt của Long Chủ lóe lên tia sáng.

- Hống hống hống ~~~

Khi Vua Rồng Bay tới gần Thiên Cức Quan khoảng năm trăm mét thì một sợi dây leo khổng lồ từ trên vách đá dựng đứng đột nhiên vung lên.

- Dừng lại.

Long Chủ vội vàng ra lệnh.

Vua Rồng Bay lập tức giương cánh, mượn lực cản của gió để ngừng lại.

Long Chủ nhìn chăm chú vào sợi dây leo thô to kia, bên trên có vô số gai nhọn sắc bén khiến người ta sởn tóc gáy.

Hắn hít một hơi thật sâu, hô to:

- Ta là Long Chủ của Cốc Phi Long, muốn gặp thành chủ đại nhân của các ngươi.

- Cốc chủ Cốc Phi Long?

Một giọng nói ngạc nhiên vang lên.

Nguyệt Phi Nhan nghe được câu nói kia thì nhẹ nhàng nhảy lên, đứng ở trên tường thành nhìn xuống, híp mắt lại, nhận ra Vua Rồng Bay.

- A, đúng là người của cốc Phi Long rồi.

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc nói, hô một tiếng:

- Long Chủ?

- Là ta.

Long Chủ vội vã lên tiếng.

Nguyệt Phi Nhan cúi đầu hô:

- Hoa Vạn Gai, để cho bọn họ đi qua đi.

- Rào rào ~~~

Nghe được mệnh lệnh, dây leo nâng lên chậm rãi hạ xuống, tiếp tục bám vào vách đá dựng đứng một lần nữa.

- Các ngươi đến đây đi.

Nguyệt Phi Nhan hô to một tiếng.

Vua Rồng Bay vỗ cánh tới gần Thiên Cức Quan, dưới chỉ thị của cô gái tóc đỏ, đáp xuống bãi đáp Hải Quan ở dưới Thiên Cức Quan.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay thu cánh, nhìn chăm chú vào cô gái tóc đỏ đang đi tới.

- Long Chủ các hạ, đã lâu không gặp.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy chào hỏi.

Long Chủ bước xuống người Vua Rồng Bay, nhìn cô gái tóc đỏ rồi bình tĩnh nói:

- Ta nhớ ngươi tên là Nguyệt Phi Nhan, đúng không?

- Đúng là ta.

Nguyệt Phi Nhan gật đầu đáp.

- Ta tới đây là vì muốn gặp Mục Lương.

Long Chủ trầm giọng nói.

- Ngươi tìm Mục Lương có chuyện gì à?

Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi.

Long Chủ nghiêm mặt nói:

- Đúng vậy, làm phiền ngươi thông báo một tiếng.

Nguyệt Phi Nhan nhìn thoáng qua Long Chủ, chậm rãi gật đầu nói:

- Được rồi, ngươi chờ một chút.

Cô xoay người vẫy tay gọi Tát Nhạc Phân tới gần, sau đó thì thầm vài câu ở bên tai đối phương.

- Vâng, ta biết rồi.

Tát Nhạc Phân cung kính gật đầu, xoay người vỗ cánh bay lên Thiên Cức Quan.

Nguyệt Phi Nhan xoay người lại nhìn về phía Long Chủ, tò mò hỏi:

- Long Chủ các hạ, làm thế nào mà ngươi biết thành Huyền Vũ ở chỗ này?

Long Chủ giải thích:

- Ta nghe được tin tức từ căn cứ trung chuyển.

Nguyệt Phi Nhan chợt bừng tỉnh, nói:

- Thảo nào! Vừa rồi ta còn thắc mắc ở Vùng Nước Mặn chỉ mỗi Tố Cẩm là có TV, làm sao ngươi biết được thành Huyền Vũ ở kênh Sương Mù mà đến đây.

Tin tức thành Huyền Vũ di chuyển đến kênh Sương Mù chỉ thông báo ở trên TV, mà TV chỉ bán ở đại lục mới, bên đại lục cũ chỉ có một chiếc ở chỗ Tố Cẩm.

Trừ cái đó ra thì cũng chỉ có thể biết được tin tức thông qua nhân viên trong căn cứ trung chuyển.

Long Chủ không nói lời nào, việc khẩn cấp cho nên hắn đành phải dùng chút thủ đoạn để lấy được thông tin.

- Sau này thành Huyền Vũ sẽ định cư ở chỗ này à?

Long Chủ hỏi.

Nguyệt Phi Nhan bình tĩnh trả lời:

- Có lẽ là vậy.

Qua hơn mười phút, Tát Nhạc Phân bay xuống từ Thiên Cức Quan, mang tới tin tức của cung điện.

Cô ghé vào tai cô gái tóc đỏ rồi thì thầm vài câu.

Nguyệt Phi Nhan hơi nhướng mày, gật đầu nói:

- Ta biết rồi, ngươi canh giữ chỗ này, ta dẫn bọn hắn đi khu Trung Ương.

- Vâng.

Tát Nhạc Phân chớp chớp đôi mắt đẹp.

Từ khi tiến vào Không Quân thì cô đã hoàn toàn yêu thích nơi này.

Nguyệt Phi Nhan nhìn về phía Long Chủ, hơi nâng cằm lên, nói:

- Đi theo ta, Mục Lương bằng lòng thấy ngươi.

- Ừ.

Đôi mắt của Long Chủ sáng lên.

Đôi cánh sau lưng Khôi Giáp Chu Tước của Nguyệt Phi Nhan giang rộng, cô bay lên không trung, hô to:

- Mang Rồng Bay của ngươi đi theo ta.

- Đuổi theo cô ấy.

Long Chủ nghe vậy nhanh chóng nhảy lên lưng Vua Rồng Bay.

- Hống hống hống ~~~

Vua Rồng Bay vỗ cánh bay lên trời, đuổi theo bóng dáng của cô gái tóc đỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận