Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2736: Sắp Kết Thúc Rồi.

Thành chủ im lặng, đúng là phải sống sót trước mới có thể bàn tới chuyện trả nợ, nếu như tòa thành thất thủ bị hủy diệt, vậy cũng không cần nhắc tới chuyện này nữa.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng sấm không ngừng vang lên, Cầm Vũ ngưng tụ ra một quả cầu sấm sét có đường kính năm mươi mét đập về phía khu vực Hư Quỷ dày đặc nhất.

Tiếng gầm rú vang vọng đất trời, sau khi tiếng vang biến mất, mặt đất còn lại một cái hố to với đường kính ba trăm mét, Hư Quỷ bị bao phủ ở bên trong đều biến mất không thấy tăm hơi.

- Phù phù ~~~

Cầm Vũ thở ra một hơi, vẻ mặt cô có hơi trắng bệch, chiêu vừa rồi tiêu hao không ít năng lượng của cô.

- Ngươi nghỉ ngơi đi, còn lại để ta.

Tân Tây xuất hiện ở bên cạnh cô.

- Được.

Cầm Vũ gật đầu một cái, xoay người đi trở về đại thành.

- Ông ~~~

Uy áp kinh khủng từ phía sau lưng cô truyền đến, Tân Tây phóng đại chiêu, khí tức cấp Thánh làm cho nhóm Hư Quỷ chỉ do dự một khoảnh khắc, cuối cùng vẫn chen chúc tiến tới.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Từng hàng Hư Quỷ ngã xuống, không con nào có thể chống nổi mười giây đồng hồ trước mặt Tân Tây.

Cầm Vũ nhẹ nhàng nhảy lên đứng trên tường thành cao ngất.

- Cộp cộp cộp ~~~

Thành chủ và phó thành chủ tiến lên nghênh đón, trên mặt lộ vẻ cảm kích và cung kính.

Cầm Vũ thanh lãnh hỏi:

- Các ngươi định làm thế nào?

Cô chỉ ở lại đây một ngày, sau khi giải quyết xong nhóm Hư Quỷ này thì cô sẽ mang theo nhóm binh lính rời đi.

Thành chủ nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Ta đã nghĩ kỹ rồi, nhất định phải xây dựng vòng bảo hộ thành.

- Tốt, vậy thì chờ giải quyết xong đàn Hư Quỷ này rồi lại bàn tiếp.

Cầm Vũ gật đầu một cái.

Cô xoay người lại nhìn ra ngoài thành, đã không thấy bóng dáng của Tân Tây đâu nhưng vô số Hư Quỷ lại liên tiếp ngã xuống.

- Sắp kết thúc rồi.

Cô nhẹ giọng lẩm bẩm.

Mỗi lần Tân Tây ra tay thì trận chiến đều sẽ kết thúc nhanh chóng.

Không có Vua Hư Quỷ, lấy thực lực của cô có thể giải quyết những Hư Quỷ khác đơn giản như là cắt cải trắng.

Quả nhiên ở nửa giờ sau, bên ngoài đại thành đã không còn bóng dáng Hư Quỷ mới nào xuất hiện.

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh hôi, còn có mùi khét sau khi thi thể của Hư Quỷ bị đốt cháy, tất cả đều là mùi khiến người thường phải nôn mửa.

…………..

Ở Trấn Đông Quân Doanh, trong phòng làm việc, Thái Căn đang lật xem ghi chép huấn luyện binh lính, suy nghĩ xem có nên điều chỉnh số lượng huấn luyện hay không.

- Không biết lúc nào đại nhân Cầm Vũ trở về đây?

Hắn có chút nhức đầu.

Hắn đã từng là Phó trợ lý của Cầm Vũ, hai tháng trước bởi vì biểu hiện tốt nên được tăng quân chức, tuy vẫn là Phó trợ thủ của Cầm Vũ nhưng địa vị cao hơn nhiều so với trước đây.

Mặt của trợ lý Thái Căn nghiêm túc nói:

- Đại nhân Cầm Vũ không trở về nhanh như vậy đâu, tình hình chiến đấu bên đại lục cũ rất kịch liệt.

- Cũng đúng.

Thái Căn thở dài một tiếng.

Hắn chỉnh sửa văn kiện trên mặt bàn, lại kéo qua một tấm giấy trắng, cầm bút lên bắt đầu viết bản kế hoạch huấn luyện mới.

Cầm Vũ không có ở đây, hắn chỉ có thể tự ra quyết định.

Thái Căn thở dài nói:

- Không biết trong khoảng thời gian này con gái đang bận rộn cái gì, đã gần một tháng con bé không đến thăm ta rồi.

- Nhiệm vụ huấn luyện của Không Quân cũng rất nặng nhọc.

Trợ lý trấn an nói.

Hắn biết con gái của Thái Căn là ai, cô bé đã từng tới Trấn Đông Quân Doanh, bởi vì ngứa tay nên đã luận bàn với hơn trăm tên binh lính, cuối cùng đánh ngã toàn bộ.

- Ừm, ta biết.

Ánh mắt của Thái Căn có chút u oán.

Hắn đang suy nghĩ chờ thêm hai ngày nữa được nghỉ lại đến căn cứ Không Quân thăm Thái Khả Khả.

Nhưng trước đó phải hoàn thành nhiệm vụ mà Cầm Vũ giao phó, làm cho thực lực tổng hợp của nhóm tân binh tăng lên.

- Cộp cộp cộp ~~~

Bên ngoài phòng làm việc truyền đến tiếng bước chân, nghe có vẻ rất gấp gáp, chẳng mấy chốc thì tiếng chân đã tới gần.

- Cộc cộc cộc ~~~

Vài giây sau cửa phòng bị gõ vang.

- Báo cáo!

Một giọng nam nghiêm túc vang lên.

- Vào đi.

Thái Căn trầm giọng đáp lại.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một người binh sĩ mặc quân phục đi vào.

Hắn giơ tay cúi chào, cung kính nói:

- Thái Căn phó thủ, người của đội duy trì trật tự tới rồi.

- Cái gì, nhanh như vậy sao!?

Thái Căn trợn tròn hai mắt.

Hắn đứng lên hỏi:

- Không phải binh sĩ duy trì trật tự nên đi xem những nơi khác trước, tại sao bây giờ lại tới chỗ của chúng ta?

Binh sĩ truyền lời giải thích:

- Đào Tuyết các hạ cảm thấy đại nhân Cầm Vũ không ở đây, Thái Căn là phó thủ của đại nhân, vì muốn có hiệu quả, cho nên muốn tới khu làm việc kiểm tra trước.

- ...

Thái Căn co giật khóe miệng.

Hắn vội vã kiểm tra quân phục trên người, tỉ mỉ nhìn từ đầu đến chân đều, sau khi xác định không có vấn đề mới chậm rãi thở phào một hơi.

- Vậy để bọn hắn đi vào đi.

Thái Căn ngồi xuống lần nữa.

Ngày thường hắn vẫn luôn chú trọng quân kỷ quân quy, chỉ là lần đầu tiên đối mặt với binh sĩ duy trì trật tự, trong lòng khó tránh khỏi khẩn trương.

Trợ lý của hắn đứng ở một bên nín cười, cảm nhận được ánh mắt của hắn, vội vã mắt nhìn mũi mũi nhìn tim không nói lời nào.

Thái Căn vừa dứt lời thì ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

- Kiểm tra theo thông lệ, xin mời tất cả mọi người phối hợp.

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, Đào Tuyết và Áo Nạp đi vào phòng làm việc.

Thái Căn chậm rì rì đứng lên, giơ tay nghiêm chào:

- Xin chào các hạ.

- Xin chào Thái Căn phó thủ.

Đào Tuyết và Áo Nạp giơ tay thi lễ.

Cô nghiêm túc nói:

- Lần này là kiểm tra theo thông lệ, hi vọng các ngươi phối hợp.

Thái Căn nặn ra một nụ cười, gật đầu nói:

- Chúng ta sẽ dốc toàn lực phối hợp.

Đào Tuyết và Áo Nạp liếc nhìn nhau, bắt đầu đi dạo trong phòng làm việc, mang bao tay trắng cầm bút và vở, biểu cảm trên mặt trang trọng và nghiêm túc.

Thái Căn và trợ lý liếc nhau, trong lòng vẫn có chút khẩn trương.

Đôi mắt của Đào Tuyết lấp lóe, cô vươn tay phất qua mặt bàn công tác rồi lại nâng lên liếc nhìn lòng bàn tay.

- Ừm, rất sạch sẽ.

Cô nhẹ giọng lẩm bẩm, tiếp tục kiểm tra địa phương khác.

- Ực ~~~

Yết hầu của Thái Căn nhấp nhô, trong lòng hắn có chút sợ sệt, may mà sáng sớm hắn bảo binh sĩ quét dọn vệ sinh phòng làm việc, nếu không thì không biết hiện tại sẽ thế nào.

Áo Nạp rất nghiêm túc, ngay cả cây xanh trồng ở bồn hoa cũng không chịu bỏ qua.

Sau khi hai người kiểm tra xong phòng làm việc thì mới đưa mắt về phía đám người đứng trong phòng.

- Thái Căn phó thủ.

Đào Tuyết nghiêm túc đi tới đứng trước mặt nam nhân, đôi mắt quét nhìn từ trên xuống dưới.

Yết hầu của Thái Căn lại nhấp nhô lần nữa, hắn cố giả bộ bình tĩnh hỏi:

- Làm sao vậy?

Đào Tuyết nghiêm mặt nói:

- Xin cởi mũ xuống.

- Được.

Thái Căn rất phối hợp, cởi mũ xuống, mái tóc lập tức rơi xuống.

Đào Tuyết hơi nhướng mày, vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy một đống tóc của nam nhân, nói:

- Thái Căn phó thủ đã lâu không cắt tóc phải không, đã vượt quá chiều dài tiêu chuẩn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận