Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3308: Đệ một cái đều cũng có ưu đãi. « 2 càng ». (length: 7787)

Vương quốc Huyền Vũ, bên trong cung điện.
"Vương Hậu nương nương, lại có người đến bái kiến bệ hạ."
Tiểu Tử vội vã chạy vào cung điện bẩm báo.
"Nói với bọn họ, bệ hạ không rảnh."
Nguyệt Thấm Lam nhức đầu nói.
Sau khi hội đấu giá kết thúc, Mục Lương vào phòng làm việc bận rộn hai ngày, trước sau có đến hơn 50 nhóm người đến bái kiến. Nguyệt Thấm Lam tiếp đón một phần trong số đó, toàn là Cổ Thần và Cổ Đế.
"Vương Hậu nương nương, người đến là Bạch Hạc Cổ Thần."
Tiểu Tử nhắc nhở.
"Bạch Hạc Cổ Thần?"
Ánh mắt Nguyệt Thấm Lam rời khỏi chiếc điện thoại ma thuật, nàng quay đầu hỏi: "Hắn có nói đến vì chuyện gì không?"
"Không có."
Tiểu Tử lắc đầu nói.
"Thôi vậy, mời hắn vào đi."
Nguyệt Thấm Lam thở dài một tiếng.
"Vâng."
Tiểu Tử vội vàng đáp lời, xoay người rời khỏi cung điện. Mấy phút sau, Bạch Hạc Cổ Thần bước vào cung điện.
Hắn mặc một thân áo bào trắng, trên tay áo thêu hình lông hạc, mái tóc bạc trắng xõa sau lưng.
Lông mày Bạch Hạc Cổ Thần màu trắng, đuôi lông mày rủ xuống mấy sợi lông trắng.
"Bạch Hạc tiền bối, mời ngồi."
Nguyệt Thấm Lam nhã nhặn nói.
Bạch Hạc Cổ Thần nhìn người phụ nữ nhã nhặn, gật đầu đáp lời: "Thấm Lam tiểu nha đầu, Mục Lương các hạ đâu?"
Mi mắt Nguyệt Thấm Lam khẽ run, gọi nàng là tiểu nha đầu, còn gọi Mục Lương là các hạ, rõ ràng tuổi tác lớn như nhau. Nguyệt Thấm Lam chớp đôi mắt màu xanh biển, hỏi: "Tiền bối có thể nói với ta là chuyện gì được không."
Nàng mỉm cười, không kiêu ngạo không nịnh bợ nói: "Tiền bối, bệ hạ của chúng ta đang bận, tạm thời không rảnh tiếp khách."
Bạch Hạc Cổ Thần cau mày, lên tiếng: "Ta có chuyện trọng yếu cần, một chút thời gian cũng không có sao?"
"Ngươi không phải hắn, không thể thay hắn quyết định."
Bạch Hạc Cổ Thần lắc đầu.
Nguyệt Thấm Lam gật đầu nói: "Những chuyện bình thường ta có thể quyết định, nhưng nếu là chuyện luyện chế Đế khí thì ta thật sự không quyết định được."
"Vậy ngươi không quyết định được."
Bạch Hạc Cổ Thần lạnh nhạt nói.
Nguyệt Thấm Lam nhã nhặn nói: "Tiền bối vậy có thể hai ngày nữa đến lại."
Bạch Hạc Cổ Thần nhíu mày, nhìn về phía phòng làm việc.
Nguyệt Thấm Lam không kiêu ngạo không nịnh bợ nói: "Tiền bối, Phi Hằng tiền bối bọn họ cũng đã đến, bệ hạ của chúng ta đều không rảnh gặp."
"Ta hiểu rồi."
Bạch Hạc Cổ Thần nhíu mày, thu hồi ánh mắt nhìn về phía phòng làm việc, xoay người chuẩn bị rời đi.
Bước chân hắn khựng lại, quay đầu nói: "Nhờ ngươi chuyển lời, chờ ta từ nơi xa xôi trong vũ trụ trở về sẽ đến thăm."
"Tiền bối hôm nay sẽ lên đường sao?"
Nguyệt Thấm Lam hỏi.
"Không sai."
Bạch Hạc Cổ Thần gật đầu.
Nguyệt Thấm Lam nhíu mày, Huyết Cô vẫn còn ở cao nguyên, hôm nay xuất phát, vậy Đế khí của Mục Lương có thể luyện chế xong không? Huyết Cô phải mang Đế khí đi nơi xa trong vũ trụ, cho nên đang chờ Mục Lương từ phòng làm việc đi ra.
Bạch Hạc Cổ Thần cất bước rời đi, cung điện trở nên yên tĩnh trở lại.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Huyết Cô từ Thiên Điện đi ra, cau mày hỏi: "Mục Lương vẫn chưa làm xong sao?"
Nguyệt Thấm Lam hỏi: "Chắc là sắp xong rồi, ngươi khi nào xuất phát?"
"Hy vọng Mục Lương có thể kịp."
Nguyệt Thấm Lam thở dài một tiếng: "Hai tiếng nữa."
Huyết Cô liếc nhìn thời gian.
Các Cổ Thần và Cổ Đế hẹn nhau cùng nhau đi tới nơi xa xôi trong vũ trụ, chờ khi tìm được tinh thể bạc rồi mới tự mình tranh giành, hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân.
Huyết Cô cau mày nói: "Không đúng, dựa vào tạo nghệ luyện khí của hắn, hai ngày cũng nên luyện chế xong rồi."
Nguyệt Thấm Lam phỏng đoán: "Có lẽ là gặp phải vấn đề khó khăn gì."
Huyết Cô bực bội nói: "Sớm biết bảo hắn giữ lại một kiện Đế khí, đừng vội bán, cho ta thì vừa hay."
"Ngươi sốt ruột vậy sao?"
Giọng nói lạnh nhạt vang lên, Mục Lương xuất hiện phía sau nàng.
Huyết Cô run tay, quay đầu nhìn gương mặt quen thuộc kia, mắng: "Tiểu tử, ngươi muốn hù chết ta à?"
Mục Lương chỉnh lại: "Phải gọi là bệ hạ."
"Vậy xét theo tuổi thì ngươi còn phải gọi ta là bà."
Huyết Cô nghênh ngang liếc mắt.
"Ngươi muốn ăn đòn hả?"
Mục Lương lườm nàng một cái.
Huyết Cô coi như không nghe thấy: "Đế khí của ta đâu?"
"Cho."
Mục Lương vung tay lên, một thanh trọng kiếm màu xanh lục bất ngờ xuất hiện.
Kiếm dài hai thước, bề ngang thân kiếm đạt tới ba mươi centimet, nhìn từ bên ngoài thì nó là một thanh trọng kiếm bản lớn, chuôi kiếm dài bốn mươi centimet, hai tay cầm kiếm rất dễ dàng. Mục Lương bình thản nói: "Đế khí này có thể song dụng, vừa là kiếm cũng vừa là khiên, là Đế khí tốt nhất ta luyện chế được bây giờ."
Nàng nghĩ đến điều gì đó, ngẩng đầu hỏi: "Vậy đây là thứ mà ngươi dùng hai ngày mới luyện chế xong?"
"Không phải."
Mục Lương lắc đầu.
"Lớn vậy sao?"
Huyết Cô ngạc nhiên lên tiếng.
Đôi mắt Huyết Cô sáng long lanh, thích thú vuốt ve món Đế khí mới.
Luyện chế trọng kiếm Đế khí chỉ tốn một ngày, còn một ngày kia hắn đang luyện chế trận bàn, trận bàn ma pháp cấp Đế khí, là để chuẩn bị cho việc tiến hóa Nham Giáp Quy sau này.
Huyết Cô lộ vẻ mong chờ hỏi: "Vậy ngươi đang bận chuyện gì, còn có Đế khí nào khác không?"
"Không có."
Mục Lương thản nhiên nói.
"Vậy được rồi."
Huyết Cô mím môi một cái, vốn tưởng rằng còn có thể lựa chọn, bây giờ xem ra trọng kiếm Đế khí này là lựa chọn duy nhất rồi.
Mục Lương liếc nàng một cái, nói: "Không muốn thì có thể trả lại cho ta, ta tin rằng rất nhiều người sẽ muốn."
"Không được, ai nói ta không muốn."
Huyết Cô nghe vậy lập tức nhỏ máu nhận chủ.
"Ông ~~~"
Đế khí sáng lên ánh sáng xanh biếc, lưu quang bốn phía cực kỳ xinh đẹp.
Quá trình nhận chủ kéo dài thêm vài phút, cho đến khi ánh sáng xanh biếc ẩn vào trong thân kiếm biến mất.
Huyết Cô thu lại Đế khí, vỗ tay nói: "Tốt rồi, ta nên tìm bọn họ tập hợp, chờ tin tốt của ta nhé."
"Cẩn thận nhé."
Mục Lương gật đầu.
Huyết Cô khoát tay nói: "Biết rồi, chờ ta mang thật nhiều tinh thể về cho ngươi nhé."
"Vậy thì quá tốt."
Mục Lương mỉm cười.
"Ngươi nghĩ hay thật."
Huyết Cô vênh mặt lên.
"Vậy ta tính chuyện nợ bốn ngàn năm sau nhé?"
Mục Lương miễn cưỡng nói.
"Đừng."
Huyết Cô trợn to mắt, cất bước đi ra bên ngoài.
Nàng và Mục Lương ký "Khế Ước Bán Thân" chỉ có một ngàn năm, so với Nguyệt Hi thiếu đến bốn ngàn năm.
Cái thứ nhất đều sẽ có ưu đãi.
Mục Lương buồn cười lắc đầu, nhìn theo bóng dáng Huyết Cô biến mất.
Giọng nói trong trẻo của Nguyệt Thấm Lam vang lên: "Mục Lương, hai ngày qua có rất nhiều người đến bái kiến, ta đều không gọi ngươi."
"Ta biết, dù sao cũng không có chuyện gì quan trọng."
Mục Lương không để ý nói.
Gần đây hắn đang phải bận tiến hóa Nham Giáp Quy, không có thời gian làm chuyện giao dịch khác.
Trong lòng Mục Lương mơ hồ có chút bất an, có lẽ tương lai sẽ xảy ra chuyện lớn, hắn phải nhanh chóng tăng cường thực lực lên, để ứng phó với những biến cố trong tương lai.
"Không gặp họ một chút sao?"
Nguyệt Thấm Lam hỏi.
Mục Lương bình thản nói: "Không gặp, chờ Tiểu Huyền Vũ tiến hóa xong rồi nói."
Bây giờ tăng thực lực lên là quan trọng nhất, thực lực cường đại có thể giải quyết phần lớn vấn đề.
"Cũng được."
Nguyệt Thấm Lam gật đầu.
"Hai ngày này có chuyện gì khác xảy ra không?"
Mục Lương ôn hòa hỏi.
"Không có, mọi thứ đều tốt."
Nguyệt Thấm Lam dịu dàng nói.
Mục Lương chậm rãi nói: "Vất vả rồi, ngày mai thông báo một chút đi, tám ngày nữa cả nước sẽ bước vào trạng thái tĩnh lặng."
Ps: «2 chương»: Cầu đánh giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận