Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2462: Nội tình chân chính của mỗi vương quốc lớn.

Mai Đặc đi nhanh vào chính điện, nhìn người ngồi trên chủ vị, trầm giọng nói:

- Cha, Trùng Cộng Hưởng mà vương quốc Huyền Vũ để ở chỗ này vừa mới vang lên.

Bạch Sương vội vàng buông râu của cha mình ra, đôi mắt vàng tím sáng lên, vội vàng nói:

- Mau lên, mau thành lập liên lạc đi.

Mai Đặc nhìn về phía cha, ánh mắt mang theo sự dò hỏi.

- Nghe một chút đi.

Quốc vương Hải Đinh phất tay.

Mai Đặc nghe vậy mới vươn tay đụng vào Trùng Cộng Hưởng trong ngực, khiến mấy đôi cánh trên lưng nó chấn động, tần suất từ từ ổn định lại.

Ngay sau đó, một giọng nữ trong trẻo và lạnh lùng vang lên:

- Nơi này là cung điện Khu Vực Trung Ương của vương quốc Huyền Vũ, ta là Nguyệt Thấm Lan.

- Chị Thấm Lan!

Bạch Sương vội vã lên tiếng đáp lại.

Sự lạnh lùng trong giọng nói của Nguyệt Thấm Lan giảm bớt một chút, lên tiếng hỏi:

- Bạch Sương à, cha ngươi có ở đó không?

Bạch Sương quay đầu nhìn về phía cha, thúc giục:

- Cha, ngươi nói chuyện đi.

- Các hạ có chuyện gì thì cứ nói.

Quốc vương Hải Đinh trầm giọng lên tiếng.

Kể từ khi biết tổ tiên là tội nhân của mảnh đại lục khác, hắn trở nên trầm mặc hơn rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói:

- Quốc vương Hải Đinh, ta có chuyện muốn nói với ngươi.

- Ta nghe đây.

Quốc vương Hải Đinh ôn tồn mở miệng.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng ôn hòa:

- Hai ngày trước bệ hạ chúng ta phát hiện Vùng Nước Mặn có dị động, đi vào tra xét thì phát hiện Hư Quỷ Vương đã đào thông đạo bên dưới Kênh Sương Mù -

- Sao cơ? Nói vậy là có ý gì?

Bạch Sương và Mai Đặc đồng thời sửng sốt.

Nguyệt Thấm Lan nói thẳng:

- Dưới nền đất Kênh Sương Mù bị Vua Hư Quỷ đả thông, đội quân Hư Tộc đã băng qua Kênh Sương Mù, Mục Lương suy đoán bọn họ đang đi về phía lục địa.

- Cái gì?!

Bạch Sương và Mai Đặc đồng thời kinh ngạc thốt lên.

- Hư Tộc đi qua đại lục mới, mục đích chỉ có một, chính là giết chóc và cắn nuốt nhân loại.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói.

- Tin tức này quá đáng sợ rồi!

Bạch Sương hoảng sợ lên tiếng.

- Tại sao lại đột nhiên như vậy chứ?

Đồng tử của quốc vương Hải Đinh co rút lại, có chút đứng ngồi không yên.

- Vua Hư Quỷ đều là thực lực cấp 12, tương đương với cường giả Thánh giai bên các ngươi.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói:

- Vua Hư Quỷ có tổng cộng mười hai con, Mục Lương đã giải quyết năm con, còn bảy con đã băng qua Kênh Sương Mù, điều này có ý nghĩa như thế nào, hẳn là các ngươi rất rõ ràng.

Giọng nói của quốc vương Hải Đinh run rẩy, đồng tử co rút lại, run rẩy nói:

- Bảy con Vua Hư Quỷ thực lực Thánh giai, cái này đã đủ san bằng rất nhiều vương quốc rồi.

- Trừ cái đó ra thì số lượng Hư Quỷ cấp cao cũng không thiếu, cấp 9, Vương giai, Chí Tôn đều có rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói:

- Ta nói cho các ngươi biết chuyện này là vì muốn các ngươi chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến.

- Cái này làm sao mà đánh chứ?

Mai Đặc nói với giọng điệu run rẩy, ai cũng nghe ra được hắn đang rất sợ hãi.

Sắc mặt của Bạch Sương trắng bệch, lẩm bẩm:

- Xong rồi, lần này xong thật rồi.

Mai Đặc nói với giọng khàn khàn:

- Nghiệp chướng của tiền nhân, hậu nhân gặp tao ương....

Nguyệt Thấm Lan im lặng một hồi, tiếp tục nói:

- Chúng ta có một kế hoạch, đó là liên hợp các vương quốc tại đại lục mới lại với nhau, ngăn chặn Hư Tộc ở rìa lục địa.

- Liên hợp các vương quốc là có thể ngăn cản thế tiến công của Hư Tộc sao?

Bạch Sương hỏi tới.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp lóe, nói:

- Nếu vậy thì phải xem các ngươi có cường giả thực lực Thánh giai hay không, nếu như không có thì rất có thể vương quốc Hải Đinh sẽ gặp nguy hiểm.

- Cường giả thực lực Thánh giai?

Ánh mắt của quốc vương Hải Đinh lóe lên, dường như nghĩ tới điều gì đó.

- Các ngươi có không?

Nguyệt Thấm Lan lại hỏi lần nữa.

Quốc vương Hải Đinh im lặng, cuối cùng cũng không có trả lời vấn đề của Nguyệt Thấm Lan.

Nguyệt Thấm Lan không có hỏi tới, chỉ là lạnh lùng nói:

- Tin tức ta đã mang tới rồi, có muốn liên hợp lại đối phó Hư Tộc hay không thì phải xem quyết định của các ngươi thôi.

- Ta sẽ cân nhắc.

Quốc vương Hải Đinh trầm giọng nói.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng, sau đó dứt khoát cắt đứt trò chuyện.

Bên trong chánh điện trở nên an tĩnh lại.

Sắc mặt của Bạch Sương và Mai Đặc tái nhợt, không hẹn mà cùng nhìn về phía chủ vị.

Mai Đặc nghiêm túc nói:

- Cha, nếu như các vương quốc lớn liên hợp lại với nhau, như vậy đối phó Hư Tộc sẽ giành phần thắng lớn hơn.

- Ta biết.

Quốc vương Hải Đinh khàn khàn mở miệng.

Bạch Sương khó hiểu hỏi:

- Vậy tại sao vừa rồi cha không đáp ứng chị Thấm Lan?

- Trong này liên quan đến quá nhiều vấn đề lợi ích, ta cần phải suy xét thật kỹ mới được.

Quốc vương Hải Đinh trầm giọng nói.

- Cái này thì có vấn đề lợi ích gì chứ?

Bạch Sương càng thêm khó hiểu.

Quốc vương Hải Đinh nhìn về phía con gái, thở dài nói:

- Ngươi quá ngây thơ rồi.

Bạch Sương hỏi tới:

- Cha, vậy ngươi nói cho ta biết trong đây có vấn đề lợi ích gì đi?

Quốc vương Hải Đinh kiên nhẫn giải thích:

- Bạch Sương, cường giả Thánh giai là nội tình của mỗi một vương quốc lớn, nếu như chúng ta vận dụng cường giả Thánh giai mà các vương quốc không có, vậy chờ sau khi chuyện này kết thúc thì vương quốc Hải Đinh sẽ trở nên yếu thế hơn những vương quốc khác.

Bạch Sương bất mãn nói:

- Cha à, Hư Tộc đã băng qua Kênh Sương Mù rồi, chẳng mấy chốc sẽ tiến công vào tất cả vương quốc, nếu như chết hết rồi thì thế yếu vẫn là thế mạnh còn quan trọng sao?

Lời của con gái khiến cho quốc vương Hải Đinh rơi vào trầm tư, hắn không thể không thừa nhận cô nói rất có lý.

Mai Đặc kinh ngạc hỏi:

- Cha, vương quốc Hải Đinh chúng ta có cường giả Thánh giai sao?

- Ừm.

Quốc vương Hải Đinh gật đầu một cái.

- Là ai?

Mai Đặc kích động hỏi.

- Là tổ gia gia của các ngươi.

Quốc vương Hải Đinh bình tĩnh trả lời.

Bạch Sương mở to hai mắt, thốt lên:

- A, tổ gia gia còn sống sao?

- Tổ gia gia là cường giả Thánh giai, năm mươi năm trước thọ mệnh gần chấm dứt, vì lưu một phần nội tình cho vương quốc Hải Đinh nên hắn đã uống ma dược đặc thù rơi vào trạng thái ngủ say.

Quốc vương Hải Đinh cảm thán:

- Đại giới là sau này chỉ có thể thức tỉnh một lần, sau khi tỉnh lại chỉ có thể sống năm ngày, sau đó sẽ hoàn toàn chết đi.

- Chỉ có thể sống năm ngày thôi?

Mai Đặc và Bạch Sương đều kinh ngạc thốt lên.

Bạch Sương vươn tay che miệng, không ngờ vương quốc Hải Đinh thật sự sẽ có cường giả Thánh giai, càng không nghĩ tới sẽ đoản mệnh như vậy.

- Đây cũng là nguyên nhân mà ta do dự.

Quốc vương Hải Đinh nói, vươn tay xoa xoa huyệt thái dương.

Bạch Sương nói với thần sắc kiên nghị:

- Cha, sống sót mới là điều quan trọng nhất.

- Ta hiểu được.

Ánh mắt của quốc vương Hải Đinh lấp lóe, trong lòng đã có lựa chọn.

Bên ngoài vương thành vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ, bên trong khu vực sơn dã tràn đầy lục thực, tại một khoảnh đất đầy cỏ dại đột nhiên mọc ra một cái gò đất nhỏ.

- Ầm ầm ~~~

Gò đất nứt ra, hai bóng dáng bị ánh sáng xanh bao quanh từ dưới đất chui lên.

- Rốt cuộc cũng được ra ngoài rồi, mệt chết ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận