Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 622: Báo Chí Thành Huyền Vũ

Có người khác cùng là tốt rồi, nếu không... Một người quản lý nhà lao lớn như vậy, sẽ rất buồn chán!

- Mục Lương, nhà tù này khả năng không giam giữ được Năng Lực Giả có năng lực đặc biệt.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở.

- Ừm, ta biết, nên cần Băng Minh Xà qua đây trấn thủ.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Anh dùng tâm linh ý niệm câu thông Băng Minh Xà trong kho lạnh, triệu hoán nó qua đây, bảo nó canh gác nơi đây.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con mắt màu xanh nước biển.

Mục Lương xoay người đi ra ngoài, hai cô gái vội vàng đuổi theo.

Ba người đi ra bên ngoài, anh dừng lại bước chân, một tòa nhà ba tầng đột ngột mọc lên từ mặt đất, che lấy cổng ra vào nhà ngục.

Nơi đây sẽ là chỗ làm việc của Giám Ngục và A Đát Trúc.

- Híz-khà zz hí-zzz ~~

Âm thanh quen thuộc truyền đến

Mục Lương nghiêng đầu nhìn lại, Băng Minh Xà khổng lồ đang bò đến gần với tốc độ rất nhanh, những nơi nó đi qua đều ngưng kết thành băng, phía sau lưu lại một đường băng hình chữ S.

- Hung thú cấp 7!

A Đát Trúc trừng lớn đôi mắt xinh đẹp.

Híz-khà zz hí-zzz,

Băng Minh Xà tới gần Mục Lương, thân mật cúi thấp đầu.

A Đát Trúc và Nguyệt Thấm Lan nhịn không được lui lại, hơi lạnh đập vào mặt hai người.

- Ngoan.

Mục Lương đưa tay xoa đầu nó.

Anh ôn hòa tiếng nói:

- Về sau ngươi cứ ở chỗ này, không cần tận lực khống chế hàn khí.

Còn bên kho lạnh, Mục Lương sẽ dùng nguồn năng lượng từ mảnh vảy mà Băng Minh Xà tiến hóa đến cấp 7 lột ra, làm cho kho lạnh tiếp tục duy trì nhiệt độ thấp.

Híz-khà zz hí-zzz ~~

Băng Minh Xà nghe vậy, dựng thẳng đầu lên, khuếch tán ra hàn khí với tốc độ nhanh hơn, nhất thời làm cho chu vi xung quanh biến thành thế giới băng.

Băng Minh Xà cấp 7, đã có thể ảnh hưởng đến cảnh vật xung quanh.

Cũng không lâu lắm, mặt đất trong phạm vi ba km đều kết băng, nhiệt độ chợt giảm xuống đến dưới 0.

- Lạnh quá.

A Đát Trúc rùng mình một cái, lông mi của cô đều kết ra băng sương.

Váy Lam Tinh trên người Nguyệt Thấm Lan toả ra ánh sáng xanh, chống đỡ khí lạnh.

- Khu vực này đã an toàn, nhưng phải tìm một vài biện pháp chống lạnh mới được.

Mục Lương nhỏ giọng lầm bầm.

Áo lông? Hệ thống sưởi ấm?

- Mục Lương, nơi đây quá lạnh.

Nguyệt Thấm Lan phun ra một ngụm khí màu trắng.

- Vậy thì đi đi.

Mục Lương giơ tay lên khoát lên trên người hai cô, phát động năng lực bay lên trời, bay về hướng Trung Ương

........

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan, A Đát Trúc trở lại khu Trung Ương.

- Thoải mái hơn rồi.

Nguyệt Thấm Lan rơi xuống đất, váy Lam Tinh trên người khôi phục sự bình thường.

- Quá lạnh.

A Đát Trúc thở ra một hơi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi cứ ở khu Trung Ương tạm thời hai ngày, chờ chế tạo ra áo lông, ngươi mặc vào có thể đến ở khu nhà giam.

- Được.

A Đát Trúc nghe vậy thở phào.

- Đúng rồi.

Mục Lương xoay người một cái, nhẹ giọng nói:

- Thấm Lan, cho người đi gọi Y Lệ Y tới.

- Ừ chờ tí.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp.

Mục Lương cất bước trở về Cung điện.

Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu nhìn phía thiếu nữ tóc trắng bạc nói:

- Ngươi đợi ta một cái, chờ một hồi dẫn ngươi đến chỗ ở.

- Ừm, cô cứ làm việc trước.

A Đát Trúc không thèm để ý nói.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng cười, cất bước đi vào Cung điện.

Cũng không lâu lắm, Vệ Ấu Lan mặc tạp dề bước ra từ trong Cung điện, bước vào thang vận chuyển.

Hai phút sau, thang vận chuyển quay lại tầng tám

Nguyệt Thấm Lan đi ra từ trong cung điện, ưu nhã nói:

- Đi theo ta.

- Ừm.

A Đát Trúc theo Nguyệt Thấm Lan rời khỏi tầng tám, cưỡi thang vận chuyển đi tới tầng sáu.

Tầng sáu Trung Ương là một dãy nhà độc lập, nơi hộ vệ Trung Ương ở.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười nói:

- Những căn nhà trước cửa không có treo bảng, đều có thể vào ở, ngươi chọn lựa một căn đi!

Nếu như nhà nào có người ở, trước cửa đều sẽ treo một tấm bảng gỗ họ tên của người đó.

- Ta chọn căn này!

A Đát Trúc dựa theo nguyên tắc xa gần, chọn một gian gần nhất.

- Ừm, số ba năm sáu.

Nguyệt Thấm Lan ghi lại số phòng, thuận tiện làm CMND.

Cọt kẹt,

A Đát Trúc đẩy cửa ra, bước vào nhà, diện tích không nhỏ, hai phòng ngủ một phòng khách một bếp một phòng vệ sinh, đồ dùng nội thất trong nhà đều có.

- Đây là 400 đồng Huyền Vũ, là tiền lương ứng trước cho ngươi.

Nguyệt Thấm Lan đưa ra bốn tấm một trăm đồng Huyền Vũ.

Cô giải thích:

- Sau này, mỗi tháng tiền lương đều sẽ khấu trừ 50 đồng Huyền Vũ cho đến khi trừ đủ 400 đồng, rồi mới có thể phát ra đủ số tiền lương theo ban đầu.

- Đã biết.

A Đát Trúc thu lại đồng Huyền Vũ xinh đẹp.

- Các phúc lợi khác, trước đó đã nói với ngươi, ngoại trừ nhà ăn, ngươi tiêu tiền ở Phố Buôn Bán, có thể hưởng thụ ưu đãi giảm bớt hai chục phần trăm.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã mở miệng nhắc lại.

A Đát Trúc nghe có chút sững sờ, đãi ngộ của thành Huyền Vũ thật quá tốt, tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với thành Tương Lai.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay lên vỗ bả vai thiếu nữ tóc trắng bạc, ý vị thâm sâu nói:

- Đúng rồi, nước có thể dùng tùy ý, hôm nay ngươi có thể tắm.

- À? O... Tốt.

A Đát Trúc trừng lớn đôi mắt xinh đẹp có chút ngây người.

Trước khi Nguyệt Thấm Lan rời đi, thuận miệng nói một câu:

- Bên phía khu dân cư Ngoại thành có siêu thị, bên trong có thể mua được đồ dùng thường ngày và một ít thức ăn. Ngươi có thể đi nhìn thử.

- Vâng, cảm ơn đại nhân Thấm Lam.

A Đát Trúc cảm ơn từ tận sâu trong đáy lòng, ánh mắt dõi theo Nguyệt Thấm Lan rời khỏi tầng sáu khu Trung Ương.

Chờ cô ấy đi rồi, thiếu nữ tóc trắng cúi đầu ngửi mùi quần áo, ngửi được mùi chua khó chịu.

- Đây cũng quá thúi, thảo nào cô ấy nhắc mình đi tắm.

Khuôn mặt của A Đát Trúc ửng đỏ, hồn vía bay xa.

Cô cúi đầu lại ngửi mùi trên người một cái, sau đó dứt khoát xoay người vào phòng tắm, tắm xa xỉ toàn thân một lần.

…………

Bên kia, Vệ Ấu Lan chạy vào trường học, tìm được Y Lệ Y mới vừa hết giờ lên lớp.

- Tiểu thư Y Lệ Y, thành chủ đại nhân tìm ngươi.

Vệ Ấu Lan yếu ớt nói.

- Ta biết rồi, sẽ đi ngay bây giờ.

Đôi mắt của Y Lệ Y lóe lên ánh sáng, ôm sách rời khỏi trường học theo tiểu hầu gái.

Ngày hôm nay, cô không có lớp, buổi chiều cần phải đi Nhà Sách và Xưởng In.

Cũng chính vì cô quản lý Nhà Sách với Xưởng In, giờ dạy mỗi ngày mới có thể tương đối ít.

Y Lệ Y hiếu kỳ hỏi:

- Tiểu Lan, biết đại nhân Mục Lương tìm ta có chuyện gì sao?

- Không rõ lắm.

Vệ Ấu Lan lắc cái đầu nhỏ.

Y Lệ Y chậm rãi gật đầu, chẳng lẽ là hỏi tình hình công tác sao?

Hai người cưỡi xe đạp đi tới khu Trung Ương, dừng xe đạp ở bên trong bức tường Trung Ương, sau đó dùng thang vận chuyển đi tới trước Cung điện.

Hai người đi vào Cung điện, đi về phía thư phòng

Cộc cộc cộc,

Vệ Ấu Lan gõ cửa thư phòng, ôn nhu nói:

- Đại nhân, tiểu thư Y Lệ Y tới.

- Vào đi.

Âm thanh của Mục Lương được truyền ra

Cọt kẹt,

Tiểu hầu gái đẩy cửa ra, nghiêng người sang nhường cho Y Lệ Y đi vào, sau đó lại khép cửa phòng lại.

- Đại nhân.

Y Lệ Y cung kính khom lưng hành lễ.

- Ngươi xem một chút cái này.

Mục Lương đưa một trang giấy cho cô.

Y Lệ Y cảm thấy tò mò, tiếp nhận trang giấy chăm chú nhìn, kinh ngạc lên tiếng hỏi:

- Báo Chí Thành Huyền Vũ?

Đây là cái gì?

Trang giấy lớn hơn một chút so với giấy bình thường, mới đầu là năm ký tự khổng lồ, viết là Báo Chí Thành Huyền Vũ, sau đó, phía dưới có viết từng hàng chữ nhỏ, khung có hoa văn trang trí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận