Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1295: Hư Quỷ Cấp Mười Một



Trịnh An biến sắc, lớn tiếng hô lên:

- Tất cả mọi người, toàn bộ đi vào hầm trú ẩn.

Sắc mặt của Na An trắng bệt, gấp giọng thúc giục:

- Tộc trưởng, ngươi cũng nhanh vào đi.

- Không, ta muốn ở lại để ngăn cản Hư Quỷ, ngươi mau vào đi.

Trịnh An nghiêm túc nói. Lão là tộc trưởng của tộc Người Cá, còn là người quản lí của Vệ thành số một, lúc này không thể lùi bước.

- Vậy ta ở lại hỗ trợ.

Na An bướng bỉnh nói.

Trịnh An nhăn mày lại, nghiêm túc nói:

- Năng lực giác tỉnh của ngươi không thích hợp để chiến đấu, vẫn nên đi tránh nạn thì hơn.

Na An dùng sức lắc đầu, cố chấp nói:

- Ta rất mạnh đó.

Trịnh An giơ cây gậy trong tay lên, dưới tình huống cô gái người cá vẫn chưa kịp phản ứng, đập một gậy vào sau gáy của nàng.

- Tộc trưởng...

Na An mở to đôi mắt xinh đẹp, trợn to hai mắt sau đó hôn mê bất tỉnh.

- Aiz~ đợi ngươi tỉnh lại thì triều Hư Quỷ đã đi qua rồi.

Trịnh An thở dài một hơi, quay đầu lại hô:

- Người đâu, đưa con bé xuống hầm trú ẩn.

- Vâng.

Một nữ nhân người cá nhanh chóng chạy đến, ôm lấy Na An xoay người rời khỏi.

Trịnh An quay đầu lại, nhìn chăm chí vào Hư Quỷ đang ở trên bầu trời, giọng điệu lạnh lẽo:

- Đến đây, xem ai lợi hại hơn ai.

- Nhanh, đóng cửa hầm trú ẩn lại, Hư Quỷ đến rồi!!

Ầm ầm...

Hầm trú ẩn dưới vệ thành, Cường Hóa Giả giữ cửa bắt đầu khởi động cơ quan, tổ hợp bánh răng kéo ròng rọc phức tạp, làm cho cánh cửa Lưu Ly vừa dày vừa nặng chậm rãi đóng lại, tránh cho Hư Quỷ xâm nhập vào hầm trú ẩn.

Ở phía bên kia, nơi có trang trại, Nhện Quỷ Ảnh bắt đầu phun tơ nhện lên, bao trùm toàn bộ trang trại chăn nuôi, tạo thành một tấm mạng nhện to lớn, bảo vệ phía dưới của nông trại...

....

Nhện Quỷ Ảnh đứng trên mạng nhện, mặt nhăn nhó kỳ quái trên bụng của nó rất sống động, giống như nó sắp sống lại. Nó nhận được mệnh lệnh của Mục Lương, phải bảo vệ tốt cho trang trại, đồng thời giết những con Hư Quỷ lại gần.

Kiệt kiệt kiệt~~~

Hư Quỷ phát hiện Nhện Quỷ Ảnh, liều mạng lao xuống.

Tê tê tê~~~

Nhện Quỷ Ảnh ngẩng đầu lên, mắt nhện phát ra màu xanh lá cây, thi triển năng lực thiên phú Tơ nhện Thiên Ảnh, đáp xuống những thân thể cứng đờ của nhóm Hư Quỷ, thân thể trở nên không bị khống chết, thẳng tắp ném đến mặt đến.

Ầm ầm...

Mặt đất bị đập ra những cái hố sâu, vừa định bò lên, cơ thể đã bị tơ nhện quấn thành kén tơ nhện.

Nhện Quỷ Ảnh nâng đôi chân sắc nhọn lên, giống như trường mâu mà xuyên thủng thân thể của Hư Quỷ, khiến cho thi thể cắt lìa.

Càng ngày càng nhiều Hư Quỷ xuất hiện, lao xuống phía Nhện Quỷ Ảnh.

Nó nâng nửa người lên, tơ nhện phụt mà ra, bao trùm bầu trời của trại chăn nuôi, bao phủ hơn một trăm con Hư Quỷ ở bên trong. Tính dính của tơ nhện rất mạnh, những Hư Quỷ bị trói lại không thể thoát ra, cuối cùng đều biến thành kén tơ nhện chất đống trên mặt đất.

Cạc cạc cạc~~~

Âm thanh tức giận ở cách đó không xa vang lên, Vịt Chạy Nhanh màu vàng xuất hiện.

-....

Nó tranh giành công kích với Nhện Quỷ Ảnh.

Vịt Chạy Nhanh giương cánh ra, dùng sức xông thẳng lên trời, dựa vào cực tốc tám lần, khiến cho Hư Quỷ không thể bắt được nó.

Cạc cạc cạc~~~

Nó mở miệng rộng ra, ung dung cắn vào đầu của một con Hư Quỷ, chán ghét phun cái đầu của Hư Quỷ từ trong miệng ra, tiếp tục công kích những con Hư Quỷ khác.

-....

Nhện Quỷ Ảnh ngoẹo đầu, bị phương thức công kích của Vịt Chạy Nhanh thu hút.

Nó chỉ sửng sốt một chút, ngay sau đó lại phun ra càng nhiều tơ nhện hơn, bắt lại toàn bộ những con Hư Quỷ đi qua trang trại.

Chưa đến mười phút, phía trước của trang trại đã chất đầy rất nhiều kén tơ nhện, số lượng đạt đến mấy ngàn kén.

Cạc cạc cạc~~~

Vịt Chạy Nhanh bay mệt rồi, liền rơi vào mạng nhện bên cạnh để nghỉ ngơi, dùng cánh lau đi vết máu của Hư Quỷ ở trên miệng, nó rất chán ghét mùi vị của Hư Quỷ.

Nghỉ ngơi xong, nó lại công kích về hướng của Hư Quỷ, mặc dù không mạnh mẽ nhưng cũng không nhàn rỗi.

………….

Rầm rầm...

Người khổng lồ đất không ngừng dùng bàn tay đánh ra, đập chết từng mảng từng mảng hư quỷ trong không trung.

Tuy rằng người khổng lồ đất rất lớn, nhưng nó không đủ linh hoạt, vẫn có hư quỷ tránh né được công kích của nó, sau đó chúng lao tới thành Huyền Vũ

Bùm bùm...

Mục Lương ra tay, tia chớp màu tím ngang trời xuất hiện, biến thuỷ vực trước mặt thành đại dương sấm sét.

Khặc khặc…

Hư quỷ kêu thảm, chúng bị dày đặc tia chớp màu tím nuốt hết, từng mảng lớn hư quỷ bị cháy sém chìm vào đáy biển.

- Hừ!

Mục Lương hừ lạnh một tiếng.

Anh không hề lưu thủ, phải giải quyết hư quỷ trước mắt nhanh hơn một chút, để giảm bớt mức độ thương vong và tổn thất cho người dân thành Huyền Vũ.

Hưm ưm...

Mục Lương phát hiện gì đó, nên lập tức ngẩng đầu nhìn lên.

Một con hư quỷ có hình thể khổng lồ lao ra khỏi cái khe thật lớn trên mặt biển xa xa, những con hư quỷ khác đều né tránh nó, giống như chúng thực sự e ngại con hư quỷ khổng lồ đó.

- Cấp mười một!

Sắc mặt Mục Lương ngưng trọng, anh cảm nhận được trên người hư quỷ có hình thể cao tới ba mươi mét kia, phát ra khí tức cấp mười một. Hư quỷ kia có tám cánh tay tráng kiện, con mắt thật dài, ba đôi cánh sau lưng che kín bởi những cái vảy màu đỏ sậm, lấp lánh ánh sáng dưới mặt trăng màu máu.

Trên tường thành, sắc mặt đám người Hồ Tiên cũng ngưng trọng lên.

Bố Vi Nhân kinh hô:

- Đây là hư quỷ gì? Ta chưa từng gặp qua!

Cô đã gặp hư quỷ cấp tám và cấp chín, nhưng chưa bao giờ gặp hư quỷ cấp mười một.

Sắc mặt đại trưởng lão Ốc Đảo đại biến, lão run giọng suy đoán:

- Nó là cấp mười hoặc cấp mười một?

- Khí tức này chắc không phải cấp mười...

Con ngươi màu đỏ hồng của Hồ Tiên co rút lại, trong lòng tràn ngập lo lắng.

- Không phải cấp mười, vậy là cấp… Mười một?

Sắc mặt đám người Đại An Ti trở nên vô cùng khó coi, Mục Lương đánh thắng được hư quỷ cấp mười một sao?

Cầm Vũ trầm giọng nói:

- Giao cho Mục Lương đi, chúng ta cứ bảo vệ tốt Sơn Hải Quan là được.

Nếu ngay cả Mục Lương cũng không trụ nổi, các cô đi lên chỉ có chịu chết.

- Đúng, bảo vệ Sơn Hải Quan.

Đại An Ti cắn chặt răng, hô một tiếng rồi lao về phía hư quỷ, động tác trên tay càng thêm hung hãn.

- Đều đi tìm chết, chết đi!

Nguyệt Phi Nhan nghiến răng nghiến lợi.

Cô vỗ cánh của khôi giáp Chu Tước phóng lên cao, dùng sức quơ quạt Chu Tước trong tay, quả cầu lửa thật lớn bị quạt ra, bay về hướng đàn hư quỷ.

Cô gái tóc hồng dùng sức quơ quạt Chu Tước, từng quả cầu lửa bay ra, giống như không cần tiền hạ xuống, trúng vào mảng lớn hư quỷ cấp thấp bên dưới.

Cô muốn mau chóng giải quyết hư quỷ trước mặt, rồi đi giúp Mục Lương, có điều hư quỷ trước mắt giống vô cùng vô tận, chúng cứ xông tới đen kịt một khoảng trời.

Trên không trung, Mục Lương đang chống lại hư quỷ cấp mười một, anh đã giao quyền khống chế người cát khổng lồ cho Tiểu Huyền Vũ.

- Cấp mười một sao, vừa vặn có thể kiểm nghiệm một chút thực lực của ta.

Mục Lương nhấc lên khóe miệng, thân thể cực nhanh lao ra, hướng tới hư quỷ cấp mười một.

Luyện khặc khặc...

Hư quỷ cấp mười một rít gào một tiếng, thân thể nó biến mất ở tại chỗ, tới khi xuất hiện trở lại đã ở trước mặt Mục Lương, tốc độ nhanh tới kinh người.

- Thú vị.

Con ngươi màu đen của Mục Lương ước chừng tốc độ của hư quỷ cấp mười một, không kém hơn tốc độ của anh khi thi triển Chạy Nhanh Gấp Tám Lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận