Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2782: Ta Không Ngại Đổi Quốc Vương Khác

- Hai trăm người còn chưa đủ sao?

Lý Cách Tư nhìn lại đôi mắt của Mục Lương.

Hồ Tiên lạnh lùng cười trào phúng một tiếng:

- Thật không ngờ vương quốc Lý Cách Tư rộng lớn mà chỉ phái ra hai trăm người trợ giúp, nói ra cũng không sợ bị mất mặt.

Lý Cách Tư nói với vẻ mặt không thay đổi:

- Chẳng phải những vương quốc khác cũng như vậy sao?

Hắn ta đã phái người đi nghe ngóng tin tức, rất nhiều vương quốc đều chỉ phái một tới hai trăm người, thậm chí chỉ có mấy chục người.

Hồ Tiên lại hỏi lần nữa:

- Đại lục cũ diệt vong có chỗ tốt gì đối với vương quốc Lý Cách Tư à?

Lý Cách Tư trầm mặc, trong lòng hắn ta rõ ràng ý của cô gái đuôi Hồ Ly, cũng biết nếu như đại lục cũ bị Hư Tộc phá huỷ thì kế tiếp sẽ đến lượt đại lục mới.

Hồ Tiên lạnh nhạt nói:

- Vương quốc Tạp Lặc Phu đã bằng lòng gia tăng số cường giả đi trợ giúp, nhóm người tiếp viện tiếp theo có ít nhất sáu ngàn người.

- Thật sao?

Lý Cách Tư không khỏi chau mày.

Vương quốc Tạp Lặc Phu thật sự phải gia tăng số người đi trợ giúp đại lục cũ?

………….

Hồ Tiên nói:

- Đương nhiên, không chỉ riêng vương quốc Tạp Lặc Phu, ngay cả vương quốc Lan Lư Ba cũng giống như vậy, bọn hắn đã đồng ý gia tăng số cường giả đi trợ giúp đại lục cũ.

Lý Cách Tư im lặng không nói lời nào, nghiền ngẫm ý trong lời của cô gái đuôi Hồ Ly.

Mục Lương nói với giọng điệu nhàn nhạt:

- Lần này, chúng ta tới đây là cần các hạ cho một câu trả lời rõ ràng, lần sau ngươi định tăng bao nhiêu cường giả tới trợ giúp đại lục cũ?

Lý Cách Tư suy nghĩ một chút, cân nhắc lợi và hại một hồi rồi nói:

- Trong vòng một tháng, ta sẽ lại phái hai ngàn người đi qua.

- Quá ít.

Mục Lương lạnh lùng nói.

- Hai ngàn còn chê ít à?

Vẻ mặt của Lý Cách Tư trầm xuống.

Mục Lương gằn từng chữ:

- 10 ngàn người, ta cho ngươi thời gian mười ngày.

Đôi mắt của Lý Cách Tư trừng lớn, trầm giọng nói:

- Không thể nào.

Ánh mắt của Mục Lương đạm mạc, nói:

- Không có gì không thể, nhân khẩu của vương quốc Lý Cách Tư hơn tám triệu, làm sao không tìm được 10 ngàn cường giả chứ.

Lý Cách Tư tức quá hóa cười, hỏi:

- Vì sao ta phải nghe theo sắp xếp của ngươi chứ?

- Ngươi đã đồng ý ở trong Hội Nghị Thánh Địa, hiện tại muốn đổi ý sao?

Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên hơi nheo lại.

- Ta chỉ là bằng lòng phái người tới trợ giúp, chưa nói cụ thể là sẽ phái bao nhiêu người đi qua đó.

Lý Cách Tư chống chế.

Hồ Tiên nhìn đối phương phản bác hùng hồn, tia lạnh lẽo trong đôi mắt đỏ rực càng sâu, rất muốn bóp chết nam nhân trước mắt.

- Ngươi sẽ đồng ý, không chỉ là ngươi, những vương quốc còn lại cũng sẽ đồng ý.

Mục Lương đột nhiên lên tiếng.

Lý Cách Tư phì cười một tiếng, ánh mắt mang theo sự trào phúng, hỏi:

- Là nguyên nhân gì làm cho các hạ tự tin như vậy, cảm thấy ta sẽ bằng lòng?

- Đại khái là thực lực tuyệt đối nghiền ép.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương lóe lên u quang.

Uy áp kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ cung điện.

- Phốc ~~~

Ngay sau đó, toàn bộ người trong cung điện biến sắc, vẻ mặt trắng bệch tê liệt ngã xuống trên mặt đất, ý thức tiến vào trạng thái hắc ám, ngất xỉu ngay tại chỗ.

Trong cung điện, ngoại trừ Lý Cách Tư và đám người Mục Lương thì không còn ai đứng.

Lúc này ngay cả Lý Cách Tư cũng run rẩy toàn thân, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ nhìn Mục Lương, không hề sinh ra một chút ý niệm phản kháng, sự sợ hãi chiếm cứ tâm thần.

Đó là thực lực tuyệt đối nghiền ép, Lý Cách Tư cảm nhận được cái chết đang đến gần, hiểu rõ Mục Lương muốn giết hắn ta rất dễ dàng, căn bản sẽ không cố sức.

- Ông ~~~

Không gian trong cung điện đều vặn vẹo, trụ chống đỡ nóc nhà xuất hiện vết rách tinh mịn, giống như ngay sau đó sẽ hoàn toàn sụp đổ.

- Răng rắc ~~~

Đá phiến trên mặt đất cũng xuất hiện từng mảng vết rách lớn, mỗi một khe nứt đều nhìn thấy mà giật mình.

Mục Lương nhìn Lý Cách Tư, biểu cảm hờ hững không gì sánh được.

- Khụ khụ ~~~

Lý Cách Tư không khỏi mở miệng phun ra mấy búng máu lớn, khí tức lập tức trở nên uể oải, trạng thái tinh thần như là người sắp chết.

Mục Lương nói với giọng điệu nhàn nhạt:

- Vương quốc nào không phối hợp đối phó với Hư Tộc thì ta không ngại hỗ trợ thay đổi quốc vương khác, việc này ta rất có kinh nghiệm.

Kết quả này là cách làm cuối cùng, hắn căn bản không muốn như vậy, nhưng Lý Cách Tư không phối hợp, hắn lại không nguyện ý lãng phí thời gian ở đây nhiều, còn có rất nhiều vương quốc chưa đến.

Yết hầu của Lý Cách Tư nhấp nhô, khiêng uy áp nuốt máu trở vào trong cổ họng, vẻ mặt trắng bệch như tờ giấy.

Hắn ta nhìn Mục Lương, đáy mắt hiện lên vài tia khuất nhục, khàn khàn nói:

- Ta đồng ý với ngươi.

Mục Lương hơi nhướng mày, ngay sau đó toàn bộ uy áp thả ra ngoài biến mất trong nháy mắt, giống như chưa từng xuất hiện, cảm thán nói:

- Sớm biết dễ dàng như vậy thì ta hẳn là nên khuất phục ngươi ngay từ đầu?!

- ...

Lý Cách Tư câm miệng không nói, hoàn toàn không ngờ lại Mục Lương sẽ áp dụng biện pháp mạnh như vậy, trầm giọng bảo:

- Trong vòng mười ngày, ta sẽ triệu tập 10 ngàn cường giả.

Mục Lương nói:

- Ừm, đến tháng sau lại tiếp tục đưa 10 ngàn cường giả đến trợ giúp đại lục cũ, cho đến khi dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ Hư Quỷ mới thôi.

- Ngươi...

Đôi mắt của Lý Cách Tư trợn to.

- Ta thế nào?

Mục Lương lạnh lùng nhìn hắn.

- Không có gì, ta biết rồi.

Lý Cách Tư hít sâu một hơi, đè xuống lửa giận trong lòng.

- Đừng nói là ta ép ngươi, điều này là vì sự tồn vong của toàn bộ nhân loại, ngươi cũng không muốn Hư Tộc thắng lợi đúng không, đến lúc đó thứ bị hủy diệt chính là nhân loại.

Mục Lương ngước mắt lên, lạnh lùng nói:

- Coi như ngươi may mắn sống sót thì cũng sẽ bởi vì chuyện này mà bị thế nhân thóa mạ, danh xấu truyền lưu thiên cổ.

- ....

Lý Cách Tư trầm mặc.

Hắn ta thừa nhận mình ích kỷ, suy nghĩ với vị trí là vua của một nước đương nhiên là không muốn cường giả trong vương quốc tử thương nhiều, như vậy sẽ ảnh hưởng tới thực lực tổng hợp của vương quốc.

Nhưng đứng ở góc độ toàn bộ loài người, hắn ta làm như vậy là không đúng, trong thời khắc tồn vong của chủng tộc, không thể tồn tại tâm tư riêng, chí ít là không thể quá mức.

Mục Lương khẽ hất hàm, nói trắng ra:

- Những gì cần nói thì ta đã nói xong rồi, nếu như bởi vì chuyện này mà để ta tới thăm lần nữa, như vậy những lời ta nói trước đó sẽ biến thành sự thật.

- Ngài yên tâm đi, ta biết phải làm thế nào?!

Lý Cách Tư hít sâu một hơi, vịn ghế ngồi dậy.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, vung tay lấy ra một quả Tinh Thần từ trong không gian tùy thân rồi đưa tới trước mặt Lý Cách Tư.

- Đây là...

Lý Cách Tư nhìn quả Tinh Thần lơ lửng trước mặt, cau mày nhìn anh.

- Nó có thể trị thương thế của ngươi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Anh vẫn là hiểu đạo lý cho một gậy rồi lại cho quả táo ngọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận