Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1901: Sân Bay Nhộn Nhịp



- Được rồi.

Mục Lương bất đắc dĩ lên tiếng.

Thật ra anh cũng chuyện phải làm, tháp tín hiệu còn chưa làm hết, còn phải đi ra ngoài xây dựng thêm tháp tín hiệu.

- Ta đi đây.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã phất tay, uốn éo bước ra thư phòng.

Cô gái ưu nhã đi rồi, Mục Lương lấy ra túi da thú mà thống lĩnh Huyền Điểu đưa tới, chuyển hóa tinh thạch ma thú bên trong thành điểm tiến hóa.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, nhìn thấy hơn một trăm tỷ năm trăm triệu điểm tiến hóa, khóe môi không nhịn được giơ lên lần thứ hai.

- Điểm tiến hóa để tiến hóa Trà Thụ Sinh Mệnh đã gom góp được một nửa rồi, nhanh thật đấy.

Mục Lương nói với tâm trạng vui mừng.

Anh tin tưởng, chỉ cần thêm một tháng nữa thì sẽ góp đủ điểm tiến hóa cho Trà Thụ Sinh Mệnh.

- Phải nỗ lực hơn mới được.

Mục Lương đứng lên, cất bước rời đi thư phòng, trở lại phòng làm việc, tiếp tục chế tác tháp tín hiệu.

Anh chuẩn bị mắc bốn tòa tháp tín hiệu ở Đại Lục Mới, sau đó trở về đại lục cũ mắc thêm bốn tòa tháp tín hiệu, như vậy tín hiệu sẽ bao trùm phần lớn vương quốc và đại thành.

Khi sắc trời dần sập tối thì Mục Lương mới đi ra phòng làm việc.

Anh gọi Vệ Ấu Lan tới rồi dặn dò:

- Tiểu Lan, ta đi ra ngoài một chuyến, có thể ngày mai mới trở về, các ngươi không cần chờ ta ăn cơm tối.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương dặn dò xong rồi rời đi khu Trung Ương, thi triển năng lực Nhảy Vọt Ám Ảnh, lấy tốc độ nhanh nhất rời đi thành Huyền Vũ, đi về phía trong đất liền.

Sau khi màn đêm buông xuống, Nhảy Vọt Ám Ảnh không cần phải mượn bóng đen, nơi mà tầm mắt đạt tới đều là điểm dừng chân.

Mục Lương sử dụng năng lực đi trong bóng đêm ba giờ mới dừng lại, cơ thể lơ lửng ở trên không trung.

- Ở nơi này đi.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, thi triển năng lực ngưng tự một mảnh mây mù ở dưới chân.

Ông ~~~

Mục Lương lấy ra tháp tín hiệu, bắt đầu lắp ghép và xây dựng, lại dùng lưu ly cố định ở trên bãi đáp mây mù.

- Lại gia cố thêm một chút nữa.

Tay anh vừa nhấc lên, lưu ly ngưng tụ thành một bức tường bao phủ toàn bộ tháp tín hiệu.

Vì lý do an toàn, anh còn treo một kiện ma cụ ở trên bức tường lưu ly, đó là một kiện ma cụ có vẽ ma pháp trận hệ lôi.

Khi có người công kích bức tường lưu ly thì ma cụ sẽ bị kích hoạt và bắn ra hàng ngàn tia sấm sét, cắn giết kẻ công kích.

Đây là một ma pháp trận hệ lôi cấp 8, phối hợp với ma cụ còn có thể tạo thành uy hiếp với cả cường giả cấp 9.

Vì để giảm bớt việc bảo trì sau này cho nên Mục Lương mới quyết định làm như vậy.

- Lại lập một biển cảnh cáo là được rồi.

Mục Lương suy nghĩ một chút, sau đó khắc mấy dòng chữ ở trên bức tường lưu ly.

- Tháp tín hiệu TV, xin đừng phá hoại hay công kích, bằng không tự gánh hậu quả.

Mục Lương nhìn dòng cảnh cáo trên bức tường lưu ly, hài lòng vỗ tay một cái, rồi xoay người rời đi, cơ thể lại chìm vào trong bóng tối một lần nữa, chạy tới địa điểm tiếp theo.

Tối nay, anh muốn dựng xong toàn bộ bốn tòa tháp tín hiệu.

Mỗi tòa tháp tín hiệu đều cách nhau rất xa, lấy tốc độ của anh cũng cần mất mấy giờ mới có thể đến địa điểm tiếp theo.

Khi Mục Lương xây dựng xong bốn tòa tháp tín hiệu trở lại thành Huyền Vũ thì đã là mười giờ sáng ngày hôm sau.

……….

Sân bay thành Huyền Vũ.

Trên quảng trường rộng rãi có mười chiếc phi thuyền vận chuyển đang an tĩnh đậu cùng một chỗ, đây là toàn bộ phi thuyền được đưa vào sử dụng của thành Huyền Vũ.

Trong đó có ba chiếc phi thuyền cỡ lớn, bốn chiếc phi thuyền cỡ trung và bốn chiếc phi thuyền cỡ nhỏ.

Hôm nay, sân bay rất náo nhiệt, rất nhiều xe thú từ xa lái tới, tháo xuống từng rương, từng túi hàng hóa.

Những hàng hóa này sẽ do nhóm Kiến Thợ vận chuyển vào buồng nhỏ trên tàu.

Hôm nay là thời gian giao hàng cho mỗi người của các vương quốc lớn, chuẩn bị gần nửa tháng mới gom góp đủ số lượng hàng hóa đã đặt.

Nếu như nhìn từ trên không trung xuống thì có thể nhìn thấy xung quanh từng chiếc phi thuyền vận chuyển đều có rất nhiều Kiến Thợ, bọn chúng không ngừng bận rộn ra ra vào vào.

Hồ Tiên đi qua từng chiếc phi thuyền, nghiêm túc nói:

- Mọi người phải kiểm kê số lượng kỹ càng, không được đánh rơi hàng hóa, như vậy sẽ ảnh hưởng danh dự của thành Huyền Vũ.

- Vâng.

Các nhân viên phục vụ đang nhận nhiệm vụ giám sát cung kính đáp lại.

Cộp cộp cộp ~~~

Xa xa lại có xe thú mới lái tới, cuối cùng dừng ở bên ngoài sân bay.

Cửa buồng xe được mở ra, người của các quốc gia nội lục bước xuống.

Bọn họ quan sát hoàn cảnh xung quanh sau đó há hốc miệng không khép lại được, không khỏi “Oa” một tiếng tỏ vẻ thán phục.

Ngày hôm nay, mọi người sẽ phải rời đi thành Huyền Vũ, lên phi thuyền trở về vương quốc của mình.

Hồ Tiên hơi nhướng mày, ưu nhã nói:

- Không ngờ mọi người tới sớm như vậy.

- Chúng ta không có chuyện gì làm cho nên đến sớm một chút ấy mà.

Người của vương quốc Hoa Rây giải thích.

- Thì ra là như vậy.

Hồ Tiên mỉm cười.

Nhóm người của vương quốc trong đất liền đi lên trước, ngẩng đầu nhìn từng chiếc phi thuyền vận chuyển khổng lồ, lại bắt đầu kinh thán không thôi.

- Hồ Tiên các hạ, chiếc phi thuyền nào sẽ đến vương quốc Hoa Rây?

Người của vương quốc Hoa Rây hỏi.

- Là con thuyền đằng kia.

Hồ Tiên chỉ vào chiếc phi thuyền cỡ lớn đang đậu ở bên trái.

Người của vương quốc Hoa Rây hỏi:

- Ta có thể đi lên xem một chút sao?

- Đương nhiên là được.

Hồ Tiên mỉm cười gật đầu.

Cô giơ tay lên ra hiệu cho nhân viên công tác đi tới, sau khi dặn dò vài câu thì bảo hắn mang người của vương quốc Hoa Rây đi vào tham quan phi thuyền vận chuyển.

- Hồ Tiên các hạ, đâu là phi thuyền đến.....

Người của các vương quốc còn lại dồn dập lên tiếng, nhìn chằm chằm cô gái đuôi hồ ly với ánh mắt sáng quắc.

Hồ Tiên hiểu ý nên gọi các nhân viên công tác phụ trách mỗi phi thuyền tới, phân phó bọn họ dẫn các vị khách đi thăm bên trong.

Người của vương quốc Đạt Tư ngẩng đầu nhìn phi thuyền cỡ nhỏ trước mặt, da mặt co rút một chút.

Hắn bất mãn quay đầu nhìn về phía Hồ Tiên, chất vấn:

- Hồ Tiên các hạ, vì sao phi thuyền đến vương quốc Đạt Tư lại nhỏ như vậy?

Hồ Tiên bình tĩnh giải thích:

- Vương quốc Đạt Tư ở gần đây, hai chiếc phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ đã đủ dùng, có thể chứa đủ tất cả hàng hóa trong đơn đặt hàng của các hạ.

Người của vương quốc Đạt Tư miễn cưỡng tiếp nhận lý do này, chỉ là khi nhìn thấy những phi thuyền khác vẫn sẽ cảm thấy không cân bằng.

Hồ Tiên vẫn lộ ra thần sắc bình tĩnh, còn lâu cô mới thừa nhận là phi thuyền vận chuyển cỡ lớn chỉ có ba chiếc, cho nên mới dùng phi thuyền cỡ nhỏ để chở hàng.

Hơn nữa đơn đặt hàng của vương quốc Đạt Tư nhỏ nhất trong nhóm đơn đặt hàng lần này, dùng chiếc cỡ nhỏ thật sự đủ dùng rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận