Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2276: Dịch Chuyển Phi Thuyền Vận Chuyển.

Khi Mục Lương xuất hiện lần nữa thì đã tới bãi đáp phi thuyền vận chuyển, ngừng lại trước hai chiếc phi thuyền mà nhóm Hổ Tây vừa sử dụng trước đó.

- Bệ hạ.

Các nhân viên đang tiến hành kiểm tra và bảo trì thấy quốc vương nhà mình tới nên vội vàng hành lễ.

Anh gật đầu một cái, ra lệnh:

- Tất cả mọi người trên phi thuyền đi xuống dưới.

- Vâng.

Các nhân viên không hỏi nhiều, vội vã chấp hành mệnh lệnh của Mục Lương.

Hơn mười phút sau, toàn bộ nhân viên trên phi thuyền đều đi xuống dưới, đứng một bên tò mò nhìn Mục Lương.

Anh bay lên và đáp xuống đầu phi thuyền vận chuyển, sau đó thả tinh thạch ma thú có vẽ ma pháp trận trong tay ra.

- Bệ hạ muốn làm cái gì vậy?

Các nhân viên tò mò châu đầu ghé tai thảo luận.

- Không biết, đây không phải là việc mà chúng ta nên hỏi.

Các nhân viên xì xào bàn tán, chợt cảm nhận được một cổ dao động vô hình xuất hiện và bao phủ toàn bộ phi thuyền vận chuyển.

Sau mấy hơi thở, ở trong ánh mắt khiếp sợ của bọn hắn, phi thuyền vận chuyển biến mất không thấy tăm hơi.

- A?

Có nhân viên dụi mắt liên tục, có nhân viên nỗ lực mở mắt thật to, bọn họ hoài nghi mình quá mệt mỏi nên bị hoa mắt.

- Phi thuyền biến mất rồi!

Tiếng thốt kinh ngạc và khiếp sợ vang lên liên tiếp.

Một nhân viên phục vụ lớn tuổi nói:

- Mọi người đừng hoảng hốt, có lẽ là phi thuyền đang mở ra trạng thái ẩn hình.

- Nếu ẩn hình thì chỉ cần vươn tay ra là có thể sờ được, ai đi thử xem?

Có người nhắc nhở.

- Ta đi lên thử.

Một nhân viên lớn tuổi kia đi tới trước, vươn tay tới trước thử dò xét.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hắn đi mấy bước, không chạm được thứ gì.

- Có thấy phi thuyền không?

Có người lớn tiếng hỏi.

- Không có.

Nhân viên lớn tuổi toát mồ hôi đầy đầu.

Một nhân viên khác hô to:

- Ngươi đi thêm mấy bước nữa, có lẽ là còn chưa đụng tới.

- Ừ!

Nhân viên lớn tuổi hít một hơi thật sâu, chậm rãi bước tới trước.

Hắn đi một mạch hơn trăm mét mà không hề bị cản trở, bàn tay vẫn chưa đụng vào thứ gì, lúc này những người khác mới tin tưởng phi thuyền đã thật sự biến mất.

- Xong rồi, xong rồi, phi thuyền vận chuyển thật sự không thấy đâu nữa!

Các nhân viên lo lắng không thôi, có người đã lộ ra vẻ mặt trắng bệch.

………

- Rào rào ~

Bên ngoài kênh Sương Mù, mặt biển vốn dĩ bình tĩnh bị vật nặng đánh vỡ, một chiếc phi thuyền vận chuyển khổng lồ đột nhiên xuất hiện rồi rơi xuống ngoài khơi.

Mục Lương đứng ở đầu thuyền, cơ thể lay động vài cái theo thân thuyền.

- Chậc, không khống chế tốt địa điểm hạ cánh.

Anh bĩu môi, hơi chuyển động suy nghĩ, ngoài khơi lập tức bình tĩnh trở lại, phi thuyền không còn lắc lư.

Trong lòng anh tính toán khoảng cách, một lần truyền tống có thể đi qua hơn phân nửa vương quốc Huyền Vũ, đồng thời sẽ khiến người ở trên thuyền sẽ cảm thấy choáng váng, nhưng chuyện này đối với anh mà nói thì có thể bỏ qua.

- Không dễ khống chế nơi rơi xuống, không ổn định.

Mục Lương ghi lại tệ đoan của ma pháp trận không gian truyền tống, cũng đã rõ tại sao khi Lưu Tâm đi tới vương quốc Huyền Vũ thì lại xuất hiện ở không trung.

Anh đè xuống tinh thạch ma thú trước mặt, làm cho phi thuyền tiến hành truyền tống lần nữa.

- Ông ~~~

Gợn sóng vô hình bao phủ toàn bộ phi thuyền vận chuyển, ngay sau đó, phi thuyền biến mất tại chỗ, ngoài khơi chỉ còn lại từng vòng gợn sóng.

Hơn mười giây sau, nó xuất hiện ở một chỗ khác ngoài khơi, thân thuyền vẫn lay động kịch liệt như trước.

Mục Lương khống chế phi thuyền vận chuyển bình ổn trở lại, quay đầu nhìn bốn phía, đã không còn nhìn thấy kênh Sương Mù, xung quanh chỉ có biển cả mênh mông vô bờ.

- Ừm, chỗ rơi lần này khá hơn một chút.

Anh hài lòng gật đầu.

Mục Lương lại thử mấy lần, sau khi xác định ma pháp trận không gian truyền tống không có vấn đề lớn mới yên tâm dừng thí nghiệm.

Nửa giờ sau, anh mang theo phi thuyền trở lại vương quốc Huyền Vũ, một lần nữa xuất hiện bên trong bãi đáp.

- Trở về rồi!

Các nhân viên mừng rỡ kêu to.

Bọn hắn lo lắng hãi hùng gần hai giờ đồng hồ, khi nhìn thấy phi thuyền trở về mới thở phào nhẹ nhàng.

Mục Lương bước xuống phi thuyền vận chuyển, nhàn nhạt ra lệnh:

- Kiểm tra và bảo trì toàn diện phi thuyền vận chuyển.

- Vâng.

Các nhân viên đồng thanh cung kính đáp lại.

Mục Lương rời đi chợt dừng lại, quay đầu lạnh lùng nói:

- Chuyện xảy ra hôm nay nhớ phải giữ bí mật, không được phép truyền ra ngoài.

- Vâng!

Mọi người chấn động tinh thần, vội vã cung kính lên tiếng đảm bảo.

Mục Lương hài lòng gật đầu, xoay người rời đi, chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.

Anh trở lại cung điện khu Trung Ương, Tân Tây và những người khác vẫn còn ở tại chỗ, Nguyệt Thấm Lan vừa trở về từ Cục Quản Lý.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Mục Lương, ngươi vừa đi đâu thế?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ta đi thực nghiệm ma pháp trận không gian truyền tống.

- Vậy kết quả thế nào rồi?

Nguyệt Thấm Lan quan tâm hỏi.

Anh cười đáp:

- Có thể mang theo một chiếc phi thuyền, khoảng cách một lần truyền tống bằng phân nửa vương quốc Huyền Vũ, nếu như chỉ mang theo người thì có thể đi đến đại lục mới.

Tân Tây cả kinh nói:

- Có thể truyền tống cả phi thuyền vận chuyển, lại còn đi với khoảng cách bằng nửa vương quốc Huyền Vũ?

- Ừm.

Mục Lương nhìn qua Tân Tây rồi gật đầu.

Phi thuyền vận chuyển cỡ lớn có thể tích quá lớn, có thể băng qua hơn phân nửa vương quốc Huyền Vũ đã đủ khiến người khác kinh ngạc đến quai hàm rớt xuống đất.

Mục Lương đột nhiên nói thêm:

- Nhưng khi rời đi kênh Sương Mù thì khoảng cách truyền tống có thể tăng lên gấp hai.

- Là do bị ảnh hưởng bởi Kênh Sương Mù sao?

Nguyệt Thấm Lan trầm tư suy đoán.

- Ừm, kênh Sương Mù rất đặc biệt, có thể ảnh hưởng không gian.

Mục Lương gật đầu nói.

Tân Tây đột nhiên lên tiếng:

- Ngươi có thể đưa ta một cái không?

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Để sau này đi, hiện giờ ta cần phải phân phối cho phi thuyền trước.

- Vẽ ma pháp trận như vậy sẽ rất hao tâm tốn sức phải không?

Nguyệt Thấm Lan hỏi.

Mục Lương gật đầu, đáp:

- Hai ngày mới có thể vẽ được một cái, hơn nữa còn cần dùng đến tinh thạch ma thú cấp 9 hoặc phẩm cấp cao hơn nữa.

Tân Tây kinh ngạc hỏi:

- Tinh thạch ma thú cấp 7 hoặc cấp 8 không thể dùng sao?

Mục Lương giải thích:

- Có thể, nhưng như vậy hiệu quả truyền tống sẽ kém hơn, khoảng cách cũng sẽ ngắn lại rất nhiều, hơn nữa không cách nào truyền tống phi thuyền cỡ lớn được.

- Hóa ra là như vậy...

Tân Tây chậm rãi gật đầu.

- Lần này ra ngoài thế nào rồi, ta muốn nghe tường tận.

Mục Lương trở tay một cái, thu hồi tinh thạch ma thú.

- Không có gì bất ngờ, tất cả đều rất thuận lợi...

Tân Tây thuật lại kỹ càng những chuyện đã xảy ra cho Mục Lương nghe.

- Rất tốt, ngươi trở về nghỉ ngơi đi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Ừm.

Tân Tây lên tiếng, nghĩ tới điều gì đó, lại hỏi:

- Có thể đưa ta vài bình Rượu Hoa không?

Mục Lương xoay cổ tay một cái, lấy ra hai bình Rượu Hoa từ trong không gian tùy thân rồi đưa cho Tân Tây, đối phương lập tức vui mừng tiếp nhận.

- Uống tiết kiệm một chút, cơ thể cần thời gian để hấp thu năng lượng trong rượu.

Mục Lương nhắc nhở.

- Tốt, tốt, ta biết rồi.

Tân Tây đáp một cách qua loa lấy lệ, vội vã xoay người rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận