Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 788: Vùng Biển Mênh Mông, Thủy Hung Thú



Không khó tưởng tượng, nếu như bị xúc tua như vậy đánh vào người, nhất định là chỉ có đường chết.

- Còn lớn hơn so với Ốc Đảo!

Con ngươi của Tứ Trưởng Lão mở lớn, nhịn không được lui ra phía sau hai bước.

- Nếu như bị xúc tua của nó đánh hai cái, Ốc Đảo đều sẽ toàn bộ vỡ nát!

Nhị Trưởng Lão hít sâu một hơi, cảm thấy tim đập nhanh.

Ốc Đảo đang dâng lên nhanh chóng, dùng hết khả năng cách xa mặt nước.

Hống hống hống ~~

Thủy hung thú nổi giận gầm lên một tiếng, mấy chục cái xúc tua lần nữa bay lên trời, cùng nhau quất về phía Ốc Đảo.

Nhưng, Ốc Đảo đã bay lên rất cao, râu của thủy hung thú không cách nào chạm đến.

- An toàn rồi!

Tứ Trưởng Lão thở dài một hơi.

Hống hống hống ~~

Thủy hung thú phẫn nộ gầm to, ngay sau đó cái đầu khổng lồ của nó to dâng lên khỏi mặt nước, nước biển bị nó hút vào trong cơ thể một lượng lớn.

Ào ào...

Cột nước khổng lồ bị xì ra, bắn thẳng về hướng Ốc Đảo.

- Đáng chết!

Nhị Trưởng Lão biến sắc.

Năng lực của lão không cách nào ngăn cản công kích cột nước này, dù là giác tỉnh giả có năng lực bảo hộ.

- Đại Trưởng Lão, nhờ vào ngươi.

Sắc mặt của Tứ Trưởng Lão trắng bệch, nghiêng đầu nhìn về phía Đại Trưởng Lão Ốc Đảo.

- Không có cách nào khác hoàn toàn ngăn trở.

Hai tay của Đại Trưởng Lão mở ra, không khí dưới Ốc Đảo bị áp súc cực nhanh.

Trước khi cột nước tấn công đến Ốc Đảo, không khí bị tụ lại thành một tấm khiêng.

Phanh!!

Tiếng nổ vang lên bên tai mấy người Ốc Đảo, Ốc Đảo bắt đầu đung đưa kịch liệt, mang đến cho người ta một loại cảm giác Ốc Đảo có thể bị vỡ nát bất cứ lúc nào.

Tứ Trưởng Lão cố gắng duy trì ở thân hình, nín thở ngưng thần, thi triển năng lực thức tỉnh.

Hắn ngồi xổm người xuống, hai tay dán vào trên tường thành, thi triển năng lực làm cho Ốc Đảo nối liền lại với nhau, tránh cho nơi này bị vỡ thành mảnh nhỏ dưới đòn công kích kia.

Rung chuyển dần dần biến mất, cột nước công kích đã được ngăn cản, Ốc Đảo dần khôi phục lại sự yên tĩnh, đồng thời cũng cách xa mặt nước, đang rời khỏi cực nhanh.

Đạp đạp đạp...

Tiếng bước chân vội vã truyền đến.

Sắc mặt hộ vệ tái nhợt, gấp giọng bẩm báo:

- Đại Trưởng Lão, trong thành đã sụp đổ gần hết.

- Vẫn bị ảnh hưởng, tạo thành hư tổn.

Sắc mặt của Tứ Trưởng Lão khó coi thở dài.

- Trung tâm thành không có sao chứ?

Đại Trưởng Lão khẩn trương hỏi.

Hộ vệ vội vã đáp lại nói:

- Khu trung tâm không sao, vô cùng hoàn hảo.

- Hô...

Đại Trưởng Lão nghe tiếng mới thở dài một hơi, nếu như Vẫn Thạch bị hư hao, như vậy Ốc Đảo sẽ phải đối mặt với nguy hiểm rơi xuống.

- Để ta đi kiểm tra một chút!

Nhị Trưởng Lão trầm giọng nói.

Đại Trưởng Lão gật đầu, khuôn mặt lão nghiêm túc dặn dò:

- Đi thôi, cần phải cam đoan hạch tâm an toàn.

- Được, yên tâm đi.

Nhị Trưởng Lão gật đầu, theo hộ vệ rời khỉ, chạy tới phía dưới thành.

- Đều động tất cả mọi người, trước tiên tu sửa lại tường thành.

Đại Trưởng Lão nghiêm giọng hạ lệnh.

- Vâng.

Dân trong thành sống sót sau tai nạn đều đồng thanh đáp.

Đám người cầm búa đá và tấm ván gỗ chạy về tầng một khu trung tâm.

Thần sắc Tứ Trưởng Lão nghiêm túc, mở miệng nhìn Đại Trưởng Lão, hỏi:

- Chúng ta vì muốn trao đổi Thủy Tinh Ngư với thành Huyền Vũ, như vậy có thể quá mạo hiểm hay không rồi hả?

Lần này, bọn họ đi Cốc Phi Long, chủ yếu chính là vì Rồng Bay, chỉ cần có thể giao dịch được một con rồng, tuyệt đối có thể đổi được một con Thủy Tinh Ngư với thành Huyền Vũ.

- Không trả giá, làm sao đạt được?

Đại Trưởng Lão giọng bình thản mở miệng đáp.

-...

Tứ Trưởng Lão há miệng.

Ốc Đảo vô cùng thiếu nước, mà Thủy Tinh Ngư có thể ngưng tụ ra nước, nước đó có thể dùng để uống. Đó chính là thứ Ốc Đảo cần.

- Thế giới này, nước càng ngày càng ít.

Thần sắc Đại Trưởng Lão ngưng trọng thở dài

Ốc Đảo trôi nổi trên bầu trời, tuy là đều có thể đi khắp nơi, nhưng rất khó cam đoan mỗi lần đều có thể tìm được nước.

Nước là một trong những thứ vô cùng cần cho sự sống của con người.

- Ta hiểu rồi...

Tứ Trưởng Lão thở dài.

...........

- Ta đã kiểm tra qua, Vẫn Thạch không có việc gì.

Nhị Trưởng Lão trở lại trên tường thành, thần thái trên mặt lão ung dung hơn rất nhiều.

- Không có việc gì là tốt rồi.

Đại Trưởng Lão hoàn toàn yên lòng.

Lão quay người lại, nhìn dân trong thành ôm đầu gỗ và sợi dây, chạy tới chạy lui ở trong thành, tu sửa và củng cố tường thành.

- Ốc Đảo phải tiến hành một lần trình tu chân chính mới được.

Đại Trưởng Lão khàn khàn nói.

- Đã nhiều năm không có tu sửa cẩn thận.

Nhị Trưởng Lão chắp tay sau lưng nói.

Đại Trưởng Lão gật đầu nói:

- Rất nhiều điểm nổi với đầu gỗ cũng đã nứt ra, có thể sẽ không chịu nổi mấy lần gió lớn nữa, sẽ bị thổi tan tành.

- Chờ Hội nghị Thánh Địa kết thúc, lại tìm một chỗ dừng lại, tu sửa lại Ốc Đảo một lần.

Nhị Trưởng Lão đề nghị.

- Ừm.

Đại Trưởng Lão gật đầu một cái.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Ốc Đảo đón lấy gió tiếp tục đi tới.

Đại Trưởng Lão nhìn về phía xa xa, có thể nhìn thấy một hòn đảo nhỏ.

- Đã đến Cốc Phi Long.

Nhị Trưởng Lão nửa hí mắt, nhận ra đó là Cốc Phi Long.

Đại Trưởng Lão phất tay ra lệnh:

- Giảm xuống độ cao, thả chậm tốc độ tiến tới.

- Vâng.

Hộ vệ đồng thanh đáp lại

Cũng không lâu lắm, Ốc Đảo bắt đầu giảm xuống độ cao

Tứ Trưởng Lão ngưng thần quan sát mặt nước, tim đập nhanh nói:

- Sẽ không lại xuất hiện thủy hung thú chứ?

- Sẽ không, nơi này rất gần Cốc Phi Long, Long Vương và khí tức Cốc chủ Long sẽ khiến những thủy hung thú cấp cao kia kiêng kỵ.

Nhị Trưởng Lão giải thích.

- Ra là như vậy...

Tứ Trưởng Lão nghe vậy thì yên lòng.

Khi Ốc Đảo ngừng lại ở một vị trí cách mặt nước trăm mét, sau đó tiếp tục thong thả di chuyển về phía trước.

- Tốc độ chậm thêm chút nữa.

Đại Trưởng Lão trầm giọng hạ lệnh.

Mệnh lệnh được chấp hành rất nhanh, tốc độ Ốc Đảo di chuyển lần thứ hai chậm lại, tốc độ gần như so với rùa bò.

Đại Trưởng Lão ngưng thần nhìn về phương hướng Cốc Phi Long, dường như đang đợi cái gì.

- Tại sao tuần tra Long Vệ còn chưa xuất hiện?

Nhị Trưởng Lão không hiểu nói

Bên ngoài phạm vi 5km trong Cốc Phi Long, mỗi ngày đều sẽ có Long Vệ tiến hành tuần tra.

Long Vệ, chính là hộ vệ cưỡi Phi Long tuần tra, bọn họ là phòng tuyến thứ hai bên ngoài Cốc Phi Long.

Đạo phòng tuyến thứ nhất, chính là vùng nước biển mênh mông vô bờ.

- Sẽ không phải là lười biếng chứ?

Tứ Trưởng Lão bĩu môi.

Bọn họ đều có thể nhìn thấy Cốc Phi Long, nhưng Long Vệ lại vẫn không có phát hiện Ốc Đảo.

- Có khả năng này.

Nhị Trưởng Lão nhìn quét một vòng mặt đất, vẫn như cũ không thấy được bóng dáng của Long Vệ, nhưng Cốc Phi Long ở trong mắt bọn họ càng ngày càng rõ ràng.

Còn chưa tới gần, đã có thể cảm nhận được sự cường đại của Cốc Phi Long.

Diện tích hòn đảo này đã to bằng Rùa Đèn bây giờ.

- Thật to!

Tứ Trưởng Lão cảm thán một tiếng

Cốc Phi Long bị một màu tối bao trùm, từ bên ngoài nhìn lại, không có một chút màu xanh nào.

Đại Trưởng Lão đột nhiên nói:

- Không biết Long quả đã chín chưa...

- Sẽ không nhanh như vậy, ta nhớ được, thời gian ít nhất còn cần một tháng, Long quả mới có thể chín .

Nhị Trưởng Lão lắc đầu nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận