Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 315: Gặp Mặt Bốn Đại Trưởng Lão

- Vù vù !
Gió ở tầng thứ ba rất lớn, vì thế kiến trúc nơi này đều được gia cố qua, chỉ phát ra âm thanh “Kẽo kẹt” nhỏ nhẹ.
- Cộc cộc cộc !
Mễ Á gõ vang cửa phòng, cung kính lên tiếng:
- Sư phụ, ta trở về rồi.
Yên tĩnh, trong phòng không ai đáp lại.
- Cộc cộc cộc !
Mễ Á lại lần nữa gõ hai cái, vẫn như cũ không có âm thanh vọng ra.
Nghe được tiếng vang, hộ vệ tuần tra đi tới lên tiếng nhắc nhở:
- Tam trưởng lão đã đi ra ngoài, các trưởng lão đều đi đang họp ở Nhà Chính.
- Ra là như vậy.
Mễ Á chậm rãi gật đầu.
- Nếu không thì chờ một chút, ta không muốn đi gặp Đại Trưởng Lão đâu.
Lỵ Lỵ xệ mặt xuống, trong đôi mắt phượng có chút chống cự.
- Ta cũng không muốn.
Mễ Á cười khổ một tiếng.
Đại Trưởng Lão, hắn là người mạnh nhất trên Ốc Đảo, đồng thời cũng là người nghiêm khắc nhất, tính cách cứng ngắc nhất, khó ở chung nhất.
- Nếu để cho Đại Trưởng Lão biết, các ngươi sẽ bị răn dạy.
Lan Đế yên lặng nhắc nhở một câu.
Đại Trưởng Lão coi trọng nhất chính là lễ nghi và quy củ.
Mễ Á với Lỵ Lỵ liếc nhau, khuôn mặt của hai người đều cúi xuống.
- Đi thôi.
Trong con ngươi màu hổ phách của Lan Đế có ý cười, cất bước đi về phía Nhà Chính.
Nhà Chính ở nơi sâu nhất trong tầng thứ ba Ốc Đảo, là phòng họp của các trưởng lão.
Hi Bối Kỳ tiến đến bên cạnh cô gái tai mèo, nói nhỏ ở bên tai:
- Ngươi nói Đại Trưởng Lão rất đáng sợ sao?
- Ừm, rất đáng sợ, sẽ một ngụm ăn hết ngươi.
Mễ Á xụ mặt nghiêm túc nói.
- ...... Ta mới không tin, coi ta là trẻ con à.
Hi Bối Kỳ cho cô ấy một cái liếc mắt.
Cô lại không tự chủ được tưởng tượng ra Đại Trưởng Lão, không biết nghĩ tới điều gì, làm cho cơ thể của cô bé Ma Cà Rồng lắc một cái, rồi vội lắc lắc đầu.
Sau bảy tám phút, bốn cô gái đi tới nơi sâu nhất ở tầng thứ ba, dừng lại phía trước một tòa nhà cao tầng xây bằng gỗ.
Phía trên bảng hiệu có viết có viết hai chữ “Nhà Chính”, ở cửa ra vào, có hộ vệ canh gác.
- Làm phiền thông báo một tiếng, chúng ta muốn gặp mặt trưởng lão.
Lỵ Lỵ đi lên trước nói một tiếng.
Hộ vệ nhìn các cô gái vài lần, nhìn thấy Mễ Á, nhận ra cô là đồ đệ Tam trưởng lão, thế là gật đầu đồng ý.
- Chờ một chút.
Hộ vệ quay người tiến vào Nhà Chính.
Một lát sau.
Hộ vệ trở về, khuôn mặt của hắn bình tĩnh nói:
- Đi vào đi.
Mễ Á gật đầu chào hỏi một cái, cất bước đi vào Nhà Chính.
- Cót két !
Mấy người đi trên ván gỗ phát ra tiếng két vang.
Hi Bối Kỳ chợt cảm thấy rất hồi hộp, nhìn ngó xung quanh.
Lỵ Lỵ lườm cô ấy bằng một mắt, nhếch miệng lên, trong con mắt màu xanh sẫm của cô hiện lên ý cười.
- Bên này.
Mễ Á mang theo các cô gái đi tới bên ngoài cửa một căn phòng, bên trong có âm thanh nói chuyện truyền ra, đây là phòng họp của Nhà Chính.
- Hô...
Lỵ Lina, Lan Đế cùng nhau thở sâu, chợt có cảm giác rất khẩn trương.
- Cộc cộc cộc !
Mễ Á đưa tay lên gõ vang cửa phòng.
Âm thanh nói chuyện trong phòng chợt dừng lại, sau một lúc lâu, vang lên một giọng già nua.
- Vào đi.
- Vâng.
Mễ Á cũng bắt đầu khẩn trương, đẩy cửa gỗ ra đi vào phòng họp.
Phòng họp cũng không quá lớn, ở giữa đặt một chiếc bàn dài hình bầu dục, có 4 người đang ngồi xung quanh bên cạnh bàn.
Người ngồi ở vị trí trung tâm là là một ông lão tóc trắng bạc phơ, lão là Đại Trưởng Lão của Ốc Đảo, cường giả cấp 8 đỉnh phong.
Bên tay trái của Đại Trưởng Lão chính là Nhị Trưởng Lão, tuổi của lão cũng rất lớn, là Giác Tỉnh Giả có năng lực đặc biệt hiếm thấy, ảo ảnh bảo vệ Ốc Đảo chính là bản lãnh của lão.
Bên tay phải của Đại Trưởng Lão, là Tam Trưởng Lão, cũng là người phụ nữ duy nhất trong bốn vị trưởng lão.
Khuôn mặt của cô trông rất hiền lành, tuổi không lớn không thấp, chừng trên dưới năm mươi tuổi, là cường giả cấp 7.
Tứ Trưởng Lão ngồi ở phía dưới Tam Trưởng Lão, mái tóc dài màu xám được chải tỉ mỉ tém sau ót, là người trẻ tuổi nhất trong bốn vị trưởng lão, khoảng trên dưới bốn mươi tuổi.
- Mễ Á, Lỵ Lỵ, Lan Đế gặp qua bốn vị trưởng lão.
Ngoại trừ Hi Bối Kỳ, ba cô gái còn lại đều cung kính khom lưng hành lễ.
Thiếu nữ Ma Cà Rồng biểu cảm ngẩn ngơ, sau đó vô thức khom lưng hành lễ theo ba cô gái kia.
- Ừ.
Đại Trưởng Lão ngước mắt gật đầu, ba vị trưởng lão còn lại cũng gật đầu theo, xem như đáp lại.
- Mễ Á, mau tới đây.
Tam Trưởng Lão dễ gần, vẫy tay nói.
- Sư phụ.
Mễ Á khôn khéo đi về phía trước.
Tam Trưởng Lão quan sát cô một chút, ôn hòa nói:
- Chào mừng ngươi về nhà, ở bên ngoài sống rất khó khăn đúng không?
Cô dưới gối không có con cái, kể từ sau khi cứu được Mễ Á, cô quan tâm chăm sóc cô bé này như con gái.
Khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng của Mễ Á trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, liền kéo tay của Tam Trưởng Lão nói:
- Sư phụ, ta rất khỏe.
Đại Trưởng Lão lườm mấy người Lan Đế bằng một mắt, bình tĩnh nói:
- Các ngươi có chuyện gì, nói đi.
- Ngươi cần gì vội như thế?
Tam Trưởng Lão tức giận trừng một mắt với Đại Trưởng Lão.
Người khác sợ Đại Trưởng Lão, còn cô hết lần này tới lần khác là không sợ.
Da mặt của Đại Trưởng Lão run lên một cái, im lặng ngưng nghẹn.
- Sư phụ, để chúng ta báo cáo nhiệm vụ trước.
Mễ Á vỗ vào mu bàn tay của Tam Trưởng Lão.
- Đi, báo cáo xong ta sẽ cho ngươi bày tiệc mời khách.
Sắc mặt của Tam Trưởng Lão rất dịu hiền.
Mễ Á mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn về phía ba vị trưởng lão khác, bắt đầu báo cáo nhiệm vụ hơn một năm nay đến nay.
Các trưởng lão lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu xem như đáp lại, cũng rất ngạc nhiên về hành động của thiếu nữ Ma Cà Rồng, cũng hoan nghênh Hi Bối Kỳ ở lại.
- Còn có...
Mễ Á nói xong lời cuối cùng, âm thanh dừng lại một chút.
Giọng của cô trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều:
- Các vị trưởng lão, cuối cùng chúng ta đến một nơi tên là Thành Huyền Vũ.
- Thành Huyền Vũ có gì đặc biệt?
Tam Trưởng Lão kinh ngạc, nghe ra trong giọng nói của đồ đệ có chút khác.
- Rất đặc biệt, đây là một tòa thành lớn xây dựng sau lưng Man Thú Hoang Cổ.
Mễ Á nói khẽ.
- Thành lớn xây dựng sau lưng Man Thú Hoang Cổ!
Bốn vị trưởng lão liếc nhau, cảm thấy kinh ngạc nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.
Ốc Đảo đều có thể trôi nổi trên bầu trời, vì sao một tòa thành khác không thể xây dựng sau lưng Man Thú Hoang Cổ?
- Tiếp tục nói.
Đại Trưởng Lão trầm giọng nói.
- Trong thành Huyền Vũ có rất nhiều thực vật xanh, nhiều gấp mấy lần so với Ốc Đảo chúng ta, hơn nữa đều sống rất tốt.
Mễ Á miêu tả tất cả mọi việc mình biết về Thành Huyền Vũ.
- Có rất nhiều cây xanh còn sống, còn gấp mấy lần Ốc Đảo?
Biểu cảm của Đại Trưởng Lão nghiêm túc lên.
- Thật sự, ta tận mắt nhìn thấy.
Mễ Á nhíu mày.
Tam Trưởng Lão kinh ngạc lên tiếng:
- Làm sao có thể như thế? Chẳng lẽ nơi đó nắm giữ phương pháp trồng thực vật xanh?
- Điểm ấy... Ta không biết.
Mễ Á hé miệng chậm rãi lắc đầu.
- Thành Huyền Vũ ở đâu?
Nhị Trưởng Lão trầm giọng hỏi.
Mễ Á cung kính đáp lại:
- Trước khi chúng ta rời đi, Thành Huyền Vũ còn ở thành Phi Điểu.
- Thành Phi Điểu sao...?
Đôi mắt của Nhị Trưởng Lão như có điều suy nghĩ.
Phòng họp an tĩnh lại, các trưởng lão cau mày như đang nghĩ đến điều gì.
- Các vị trưởng lão, ta còn mang theo thực vật xanh trở về.
Mễ Á cởi xuống cái túi trên đầu vai, mở ra để lộ ra mầm cây non.
Bốn vị trưởng lão cùng nhau nhìn lại, rõ ràng phát hiện những loài cây này, thật sự xanh hơn và có sức sống hơn so với các loài cây được trồng trên Ốc Đảo, thân cây và phiến lá còn lớn hơn gấp đôi.
- Đây đều là mang về từ Thành Huyền Vũ?
Tứ Trưởng Lão trầm giọng kinh ngạc hỏi.
- Ừm, là bỏ ra tinh thạch hung thú mua về.
Mễ Á mím môi một cái, giọng của cô nhấn mạnh bốn chữ “Tinh Thạch Hung Thú”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận