Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2305: Đại Hội Kết Thúc. Tại sao hệ thống phòng ngự lại bị kích phát rồi?

- Thật tốt quá, một tháng nay mình không có phí công luyện tập.

Sau khi nghe được tên mình, Lưu Tâm giống như không còn sức lực, ngồi sụp xuống, hai mắt hơi ửng hồng.

Không chỉ là nhảy cầu bệ, cô gái tóc cam đất còn giành cả hạng nhất ở hạng mục nhảy cầu ván, đây mới điều khiến cho tất cả mọi người giật mình.

Giọng nói của người dẫn chương trình vang lên:

- Phần thi đấu buổi sáng kết thúc, hai giờ chiều bắt đầu thi đấu bơi tự do năm trăm mét.

Giọng nói của hắn vừa dứt, toàn trường vang lên từng tiếng kêu rên, hiển nhiên là vẫn chưa thỏa mãn, sau đó dân chúng sôi nổi đứng dậy, lần lượt rời đi sân vận động.

- Kết thúc rồi.

Ngôn Băng đứng lên, cất bước đi về phía hậu đài.

Hi Bối Kỳ và những người khác cũng vội vàng đứng lên và đi về phía khu vực nghỉ ngơi cho các tuyển thủ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khi mọi người đi tới hậu trường, Lưu Tâm đã tắm rửa và thay quần áo sạch, trên vai vác một cái túi da thú chuẩn bị rời đi.

Ny Cát Sa đi từ xa hô to:

- Lưu Tâm, chúc mừng ngươi!

- A, các ngươi đều tới sao?

Đôi mắt đẹp của Lưu Tâm bỗng nhiên sáng lên.

- Đúng vậy, tất cả mọi người đều tới cỗ vũ ngươi nha.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Lưu Tâm nghe vậy đôi mắt đẹp cong lên, nhỏ giọng nói:

- Ta không khiến các ngươi thất vọng.

Nguyệt Phi Nhan vươn tay ôm lấy cô gái tóc cam đất rồi xoay vài vòng, cười đùa nói:

- Ừ ừ, ngươi lợi hại nhất, hạng nhất toàn trường.

- Được rồi, ngươi đừng xoay nữa, coi chừng Lưu Tâm chóng mặt đấy.

Ny Cát Sa vội vã chặn lại.

Nguyệt Thấm Lan đi vào hậu trường, trên mặt hiện ra ý cười, ưu nhã nói:

- Mọi người về cung điện thôi, Cầm Phi Nhi và các tiểu hầu gái khác chuẩn bị rất nhiều món ngon, ngươi phải ăn nhiều vào đấy.

- Vâng!

Lưu Tâm cười tươi như hoa gật đầu.

- Đi thôi, đi thôi, ta cũng đói bụng rồi!

Hi Bối Kỳ lôi kéo tay của Lưu Tâm chạy ra bên ngoài.

Các cô gái nhìn nhau rồi bật cười, vừa trò chuyện rôm rả vừa bước ra nhà thi đấu thể dục.

……….

Bên ngoài thành Phi Điểu, Rừng Vạn Khô.

- Vù vù vù ~~~

Bão cát đầy trời, giống như vĩnh viễn không dừng lại.

Hiện tại là ban ngày, nhưng bên trong Rừng Vạn Khô vẫn không thể thấy được ánh mặt trời, tầm nhìn chỉ có ngắn ngủn hơn mười mét.

Trong bão cát, các cột đá khổng lồ sừng sững không ngã, đây là đặc sắc của Rừng Vạn Khô.

- Cộp cộp cộp ~~~

Bên ngoài Thành Phi Điểu, Vua Hư Quỷ cải trang thành nữ nhân dừng bước lại, lạnh lùng nhìn chăm chú vào thành Phi Điểu xa xa.

Nó giẫm lên hạt cát xốp, gió cát che phủ thân hình nên không bị Kỵ Sĩ Phi Điểu canh giữ phát hiện.

Nó đang nghĩ biện pháp làm thế nào để tiến vào thành Phi Điểu mà không bị phát hiện.

Vua Hư Quỷ hơi híp mắt quan sát bốn phía, thành Phi Điểu và căn cứ trung chuyển đều bị bức tường lưu ly kiên cố bao phủ, muốn tiến vào từ không trung sẽ có chút khó khăn.

Trên bức tường lưu ly có lỗ hổng, nơi đó dành cho Kỵ Sĩ Phi Điểu ra vào, ngày thường sẽ có Kỵ Sĩ Phi Điểu thay phiên canh gác, một con ruồi cũng không lọt vào được.

Vua Hư Quỷ đã thử qua, suýt nữa thì bị Kỵ Sĩ Phi Điểu phát hiện, không cách nào lặng lẽ tiến vào thành Phi Điểu được.

Nó còn cảm nhận được trong thành có sự tồn tại uy hiếp mình, còn lại hoàn toàn mù tịt.

Ánh mắt của Vua Hư Quỷ lóe lên, lấy ra một tấm da người khác, đó là tấm da của một trong ba chị em đạo tặc.

- Ục ục ục ~~~

Nó chạm một ngón tay vào phần trán tấm da, rót năng lượng màu đen vào trong khiến da người dần dần phồng lên, từ bên ngoài nhìn vào, ngoại trừ trên mặt không có cảm xúc thì những nơi khác đều không khác gì người sống.

- Đi thôi.

Vua Hư Quỷ hơi chuyển động suy nghĩ, khống chế con rối đi về phía thành Phi Điểu.

Hơn mười phút sau, linh khí trên cửa thành Phi Điểu bị kích hoạt, mấy cột ánh sáng lập tức bao phủ con rối.

- Ầm ầm ~~~

Ở trong từng tiếng ầm ầm kịch liệt, mặt đất bị bắn ra một cái hố to, con rối bị đánh thành tro bụi.

Con ngươi của Vua Hư Quỷ co rút lại, hoàn toàn bị cắt đứt liên lạc với con rối.

Nó cau mày lùi lại một bước, trầm tư hồi lâu:

- Da người vẫn không cách nào che đậy hơi thở sao?

- Hừ!

Vua Hư Quỷ hừ lạnh một tiếng, cuối cùng nó đã biết đám Hư Quỷ bị phái đi chết như thế nào.

Nó trầm tư, chuẩn bị buông tha thành Phi Điểu làm nơi đột phá, chuẩn bị đi sang căn cứ trung chuyển thử xem.

Khi Vua Hư Quỷ chuẩn bị rời đi thì trong bão cát truyền ra tiếng ông ông vang dội.

Nó ngẩng đầu nhìn lại, một bóng đen khổng lồ xuất hiện, qua mấy hơi thở, vật thể trong bão cát dần dần trở lên rõ ràng.

Phi thuyền khổng lồ tiến vào trong tầm mắt của Vua Hư Quỷ, chậm rãi bay về phía thành Phi Điểu.

Vua Hư Quỷ hơi híp mắt lại, trong lòng dâng lên một kế hoạch.

Nó bay lên bầu trời, hướng về phía phi thuyền vận chuyển.

Vị trí nó bay là ở góc chết phía sau phi thuyền.

Vua Hư Quỷ tăng tốc, tại chỗ chỉ lưu lại tàn ảnh, cộng thêm có gió cát che đậy, nó nhanh chóng bám vào thân phi thuyền.

- Vù vù vù ~

Bão cát rất lớn, nó ôm sát phi thuyền vận chuyển rồi di chuyển từng chút một, chậm rãi tới gần tua-bin quạt gió đang xoay tròn, muốn mượn nơi này để ẩn núp.

Gió mạnh từ tua-bin quạt gió vẫn không khiến nó lùi lại mảy may.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Vua Hư Quỷ ẩn giấu thân hình, an tĩnh chờ đợi phi thuyền tiến vào thành Phi Điểu.

- Vù vù vù ~

Phi thuyền từ từ giảm độ cao, chuẩn bị đáp xuống thành Phi Điểu.

- Đến thành Phi Điểu rồi, mở cửa thành!

Kỵ Sĩ Phi Điểu canh gác hô to.

- Ầm ầm ~~~

Cửa thành từ từ mở ra, phi thuyền vận chuyển bay về phía cửa thành.

- Ông~

Đột nhiên, mấy kiện linh khí trong bộ Hệ Thống Phòng Ngự bên trên bức tường lưu ly khởi động, nhắm ngay tua-bin quạt gió trên phi thuyền.

Mười ngày trước, thành Phi Điểu vừa được trang bị Hệ Thống Phòng Ngự mới.

Không chỉ là thành Phi Điểu, các căn cứ trung chuyển ở thành Tấn Nguyên, thành Phượng và Vùng Nước Mặn đều được trang bị hệ thống phòng ngự mới.

- A, chuyện gì xảy ra, vậy tại sao hệ thống phòng ngự lại bị kích phát rồi?

Kỵ Sĩ Phi Điểu canh gác kinh ngạc thốt lên.

- Vù vù vù ~~~

Hạ Khoa Phu xuất hiện ở cửa thành, cau mày nhìn về phía phi thuyền vận chuyển.

- Dừng lại!

Hắn la to một tiếng.

Phi thuyền chậm rãi dừng lại, chưa hoàn toàn tiến vào thành Phi Điểu.

Kỵ Sĩ Phi Điểu nghi ngờ hỏi:

- Thành chủ đại nhân, có phải là hệ thống phòng ngự xảy ra vấn đề không?

Hạ Khoa Phu trầm giọng nói:

- E rằng là trên phi thuyền có Hư Quỷ trà trộn vào.

Ánh mắt của hắn lấp lóe, vỗ cánh bay về phía phi thuyền vận chuyển.

Bên trên phi thuyền, Hạ Hạ lộ ra sắc mặt nghiêm túc, cao giọng ra lệnh:

- Cho phi thuyền hạ cánh bên ngoài thành Phi Điểu.

Lần này, cô phụ trách nhiệm vụ vận chuyển hàng hóa, mọi người ở đây đều đã được kiểm tra trước khi lên thuyền, linh khí kiểm tra đo lường Hư Quỷ không có phát hiện sự khác thường.

Chính vì thế mà lúc này toàn bộ lông tơ trên người nàng dựng đứng, chẳng lẽ linh khí do bệ hạ chế luyện mất hiệu lực?

Ánh mắt của Hạ Hạ lấp lóe, lạnh nhạt nói:

- Chẳng lẽ là có Hư Quỷ trà trộn vào đây sao...?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận