Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1827: Đại Nhân Trước Sau Như Một Đều Lợi Hại...



- Kiệt kiệt kiệt.

Hai con Hư Quỷ cấp chín đều thức tỉnh, chúng nó đánh về phía Mục Lương đầu tiên.

Mục Lương thi triển ba loại năng lực cùng lúc, đầu tiên là không gian vặn vẹo, lại để cho trọng lực của không gian dưới nền đất tăng thêm hơn trăm lần, đồng thời tia chớp lóe lên như mưa bắn xuống từ trên đỉnh, bao trùm tất cả Hư Quỷ.

Đôi mắt Trinh Hoán tỏa sáng, kinh ngạc và thán phục không thôi:

- Đây chính là thực lực chân chính của cường giả Chí Tôn sao?

……….

Ầm ầm.

Vua Cá Chuồn bay cách ngoài khơi năm mươi mét.

Hổ Tây ghé sát vào đầu của Vua Các Chuồn, cô nhìn chằm chằm vào động tĩnh phía dưới nước biển.

Ùng ùng.

Cô nhìn thấy sấm sét nhảy lên từ dưới biển sâu, nước biển chảy cuồn cuộn tạo thành từng đợt sóng biển ở xung quanh.

- Dường như đang đánh rất kịch liệt.

Giọng Na An nhẹ nhàng thốt lên.

- Hy vọng thành chủ đại nhân không có việc gì!

Hổ Tây cầu nguyện.

Na An kiên định nói:

- Sẽ không có chuyện gì, Mục Lương là người mạnh mẽ nhất thế giới.

-...

Chi Lê vốn định nói một vài câu chỉ trích hai người, nhưng nghĩ đến thực lực của hai người, lại thức thời im lặng.

- Hư Quỷ đều rất xấu sao?

Hắn mở miệng hỏi.

- Đương nhiên, Hư Quỷ rất ghê tởm.

Giọng của Hổ Tây trở nên hung ác đáp.

- Không sai, Hư Quỷ phải chết.

Na An quơ nắm đấm nhỏ, khuôn mặt cô đầy sự căm thù đến tận xương tuỷ.

- Như vậy sao...?!

Chi Lê mím môi.

Hổ Tây nghiêm túc nói:

- Hư Quỷ lấy giết chóc làm thú vui, người bị nó cắn, đều sẽ bị cảm nhiễm, chúng ta gọi là Cảm Nhiễm Hư Quỷ

- Nếu như không chữa trị, vài năm sau sẽ biến thành Hư Quỷ.

Tay Chi Lê run lên, hắn vội vàng hỏi:

- Vậy phải chữa như thế nào?

Hổ Tây hồi đáp:

- Dùng Nước Mắt Thiên Sứ, Nước Mắt Thiên Sứ cấp mười có thể chữa trị hết hoàn toàn Cảm Nhiễm Hư Quỷ.

- Nước Mắt Thiên Sứ cấp mười?

Vẻ mặt Chi Lê hiện lên sự nghi hoặc.

Hổ Tây tiếp tục giải thích:

- Nước Mắt Thiên Sứ là sản vật của Đôi Cánh Thiên Sứ, muốn đạt tới cáp mười, không cần ta nói ngươi cũng biết rằng nó rất ít.

- Vậy thì căn bản đều phải chết.

Chi Lê kinh ngạc nói.

Hổ Tây hất cằm ngạo nghễ nói:

- Vậy cũng không phải, thành Huyền Vũ đã nghiên cứu ra ma dược có thể hóa giải Cảm Nhiễm Hư Quỷ, khiến người ta có thể sống lâu vài chục năm.

- Vậy sau mười mấy năm thì sao?

Chi Lê lại hỏi.

Hổ Tây dùng lời thề son sắt nói:

- Mười mấy năm sau, nhất định sẽ nghiên cứu ra ma dược chữa trị triệt để Cảm Nhiễm Hư Quỷ.

- Không sai, thành Huyền Vũ có thực lực này.

Na An tự tin nói.

Chi Lê nhếch mép một cái, trong lòng lại không tin.

Hắn càng thêm cẩn thận, tuyệt đối không để mình bị nhiễm Cảm Nhiễm Hư Quỷ.

Ầm ầm.

Đột nhiên, ngoài khơi có đợt sóng nhô cao trăm mét, xung quanh các đảo xuất hiện vòng xoáy to.

- Có chuyện gì vậy?

Hổ Tây hoảng sợ đứng dậy.

Không đợi mọi người biết đã xảy ra chuyện gì, thì đã nhận thấy sự chấn động ở ngoài khơi tựa như một cái bát chứa đầy nước bị người dùng lực gõ vào.

Chấn động được duy trì liên tục thêm vài phút mới chậm rãi dịu lại, nhưng đưa tới sóng to ở bốn phương tám hướng.

Vài phút sau, vòng xoáy to lớn biến mất, ngoài khơi khôi phục lại sự yên tĩnh.

Rắc...rắc...

Mục Lương mang theo Trinh Hoá chưa tỉnh hồn bay ra mặt biển, đáp xuống đầu Vua Cá Chuồn.

- Thật đáng sợ...

Tay Trinh Hoán run lên, giọng nàng cũng run rẩy theo.

- Các ngươi không sao chứ?

Đám người Hổ Tây vội vã xúm lại.

- Không sao, đã giải quyết xong.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Chi Lê nghe vậy thở dài, đồng thời thầm khiếp sợ, rốt cuộc thực lực của Mục Lương mạnh mẽ bao nhiêu, nhiều Hư Quỷ như vậy mà hắn nói giải quyết liền giải quyết hết toàn bộ rồi?

- Vậy đại nhân Trinh Hoán đây là...?

Hổ Tây kinh ngạc nhìn Trinh Hoán.

- Bị giật mình.

Mục Lương liếc nàng.

Hổ Tây đi tới trước mặt Trinh Hoán, giơ tay lên quơ quơ ở trước mặt cô ấy:

- Đại nhân Trinh Hoán, đã không sao rồi, hoàn hồn thôi.

- Rốt cuộc Hư Quỷ đáng sợ đến dường nào mới làm cô ấy sợ đến như vậy?

Chi Lê líu lưỡi hỏi.

- Ta không sao.

Trinh Hoán chậm rãi bình tĩnh lại.

Lúc này trong đầu cô đều là hình ảnh không gian dưới đất, Mục Lương treo Hư Quỷ cấp chín lên đánh như thế nào, rồi làm sao giết chết gần mười vạn Hư Quỷ.

Một đợt cuối cùng, Mục Lương trực tiếp lấp đầy không gian dưới đất, mai táng tất cả Hư Quỷ, đồng thời thi triển năng lực Trấn Thiên Địa, triệt để trấn áp toàn bộ khu vực đó.

Cô không bị Hư Quỷ dọa sợ, mà hoàn toàn là bị chấn động bởi năng lực của Mục Lương mà cô không cùng đẳng cấp, và thực lực của anh ấy có thể khiến thế tục kinh hãi.

- Thật sự không có chuyện gì sao?

Hổ Tây vẫn có hơi lo lắng.

- Thật sự, toàn bộ hành trình ta đều không ra tay, chỉ đứng nhìn mà thôi.

Trinh Hoán cười khổ vài tiếng, nàng chịu chấn động quá lớn.

Mục Lương ngắt lời nói:

- Tốt lắm, các ngươi ở chỗ này chờ ta một lát, ta còn có việc.

- Thành chủ đại nhân còn muốn làm gì?

Na An vô thức hỏi một câu, chỉ là hỏi xong liền hối hận, đây không phải là câu

có thể hỏi.

- Kiểm tra tình huống xung quanh, e rằng không chỉ có một cái sào huyệt Hư Quỷ.

Mục Lương thuận miệng giải thích.

- Không chỉ có một cái sào huyệt Hư Quỷ!

Đám người hoảng sợ hô to.

- Suy đoán của ta mà thôi, e rằng chỉ là suy nghĩ nhiều.

Mục Lương liếc đám người, sau đó cơ thể biến mất tại chỗ.

Anh vừa đi khỏi, mọi người liền yên tĩnh lại.

Na An hiếu kỳ hỏi:

- Đại nhân Trinh Hoán, đã có chuyện gì xảy ra dưới đáy biển?

- Tự các ngươi coi đi...

Trinh Hoán hữu khí vô lực khoát tay áo, cô lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu nhét vào trong miệng.

Ông.

Cô chuyển động ý nghĩ, toàn bộ hồi ức dưới đáy biển dựa vào năng lực Ý Thức Cụ Hiện mà Phú Năng Trân Châu ban cho, một lần nữa hiện ra.

Mục Lương cho cô một viên Phú Năng Trân Châu có nhiều năng lực vì để ngừa một phần trăm có thể dùng.

Đám người Hổ Tây ngửa mặt lên nhìn, trên mặt đều bị sự kinh ngạc và khiếp sợ thay thế.

Chi Lê càng kinh ngạc hô liên tục, giống như thấy thần minh.

- Đại nhân trước sau như một đều lợi hại...

Hổ Tây tán thưởng không ngớt.

Sau khi mọi người nhìn xong toàn bộ quá trình đều bị rung động tột độ, trong lúc nhất thời đều trầm mặc.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Mục Lương đã trở về từ đáy biển, cơ thể anh vẫn khô ráo như trước.

Anh hơi nhăn mày, nhìn đám người đang im lặng, hỏi:

- Các ngươi bị sao vậy?

- Chúng ta không có việc gì.

Mọi người vội vàng phục hồi tinh thần.

Na An quan tâm hỏi:

- Đại nhân, còn có sào huyệt Hư Quỷ khác không?

- Gần đây không có, chỗ xa hơn cũng không biết.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu.

- Phải tiếp tục dò xét sao?

Trinh Hoán nghiêm túc hỏi.

Sau khi cô đã biết sự khủng bố của Hư Quỷ thì giống với đám người Hổ Tây là đều cho rằng Hư Quỷ phải chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận