Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 609: Thí Nghiệm Linh Khí Cơ Thể Người Đã Bước Vào Giai Đoạn Cuối

Cùng thời gian, bên trong, bên ngoài thành Tương Lai và nơi dừng chân của thương nhân hành hoang đều xuất hiện thông báo này.

Tin tức thành Huyền Vũ sắp rời đi kích thích quần chúng, khiến cho mọi người vội vàng tràn vào thành Huyền Vũ để giao dịch.

Bên trong thành Tương Lai, trong Phủ Thành Chủ.

Đạp đạp đạp......

A Đát Trúc cất bước vào chính sảnh, trưởng lão Chí và trưởng lão Phong ngồi ngay ngắn ở chủ vị, đang thảo luận kế hoạch Thí Nghiệm Linh Khí Cơ Thể Người.

- Thí nghiệm đã tiến vào thời kỳ mấu chốt, nhất thiết phải thành công.

Trưởng lão Phong lên tiếng, ánh mắt hiện lên sự cuồng nhiệt.

Từ giờ cho đến Huyết Nguyệt Hư quỷ triều còn bảy tháng, thời gian cấp bách, nhất thiết phải hoàn thành thí nghiệm trước khi Huyết Nguyệt Hư quỷ triều tới, gia tăng lợi thế đối kháng với hư quỷ.

- Hai vị trưởng lão, ta vừa nhận được tin tức, ngày mai thành Huyền Vũ sẽ rời đi.

A Đát Trúc đi vào chính sảnh, cung kính hành lễ.

- Tốt, tốt! Cuối cùng cũng chịu đi rồi!

Trưởng lão Chí hưng phấn vỗ mặt bàn, vui vẻ đến mức nếp nhăn nơi khóe mắt cũng giãn ra.

- Đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, bọn họ cũng nên rời đi.

Trưởng lão Phong liếc nhìn trưởng lão Chí.

-.....

Chí Hải yên lặng, trong lòng phiền muộn.

- Hai vị trưởng lão, thành Huyền Vũ vẫn còn muốn giao dịch tài liệu thú Lục Phù.

A Đát Trúc nói.

- Còn muốn?

Chí Hải cau mày.

Phong Vũ cũng trở nên nghiêm túc, khàn khàn nói:

- Bọn họ muốn tài liệu thú Lục Phù để làm cái gì?

- Tạm thời vẫn chưa biết.

A Đát Trúc chậm rãi lắc đầu.

- Trong kho hàng đã hết sạch tài liệu thú Lục Phù rồi.

Chí Hải trầm giọng nói.

Phong Vũ chớp mắt, nói:

- Trong kho hàng đã hết, nhưng bên Pháp Luân vẫn còn, tài liệu thú Lục Phù là do hắn đưa tới.

- Pháp Luân, thợ săn thám hiểm cấp 7?

Chí Hải nhướng mày.

- Ừ, chắc mấy ngày nữa hắn sẽ tới đây giao dịch.

Phong Vũ chậm rãi gật đầu.

Cố định mấy ngày mỗi tháng, Pháp Luân đều sẽ tới thành Tương Lai giao dịch con mồi mình săn được, phần lớn tài liệu tốt đều sẽ chảy vào kho hàng của Phủ Thành Chủ.

- Nhưng đợi hắn tới thì thành Huyền Vũ đã đi mất rồi.

Chí Hải bĩu môi nói.

- Hai vị trưởng lão, thành Huyền Vũ còn có Máy Bay, bọn họ muốn mở chỗ bán vé ở thành Tương Lai, sau này có thể tiếp tục hợp tác giao dịch bằng Máy Bay.

A Đát Trúc lên tiếng nhắc nhở.

Mấy ngày trước, cô ta đã truyền lời của thành Huyền Vũ cho hai vị trưởng lão, chỉ là các trưởng lão đều không để ở trong lòng.

Phong Vũ trầm tư suy nghĩ một chút, thành Huyền Vũ mở chỗ bán vé ở thành Tương Lai, chuyện này sẽ không ảnh hưởng quá lớn đối với bọn họ.

Không những thế bọn họ còn có thể giao dịch trái cây, trà tinh thần và nhiều thứ khác trong thành Huyền Vũ.

Lão gật đầu nói:

- Ừ, chuyện này thì được, ngươi đi nói cho bọn họ rằng chúng ta đồng ý.

- Vâng.

A Đát Trúc cung kính đáp.

Phong Vũ lại nói:

- Còn nữa...... Ngươi đi nói cho bọn họ, khi nào Máy Bay tới thì lại tiến hành giao dịch tài liệu thú Lục Phù.

- Vâng.

A Đát Trúc lại gật đầu lần nữa.

- Đi thôi, thuận tiện giao dịch một ít trái cây đem về đây.

Phong Vũ đột ngột nói một câu.

-... Vâng.

Đáy mắt của A Đát Trúc thoáng qua sự khinh bỉ.

Vừa hy vọng thành Huyền Vũ nhanh chóng rời đi, vừa nhớ thương trái cây và hàng hóa của người ta, vả mặt tới thật nhanh.

Cô gái tóc trắng quay người rời đi chính sảnh, vừa bước ra Phủ Thành Chủ thì gặp Giả Lỗ ở ngoài cửa.

- Ngươi muốn đi đâu?

Giả Lỗ tò mò hỏi.

- Đi thành Huyền Vũ.

A Đát Trúc thuận miệng đáp.

- Ngươi muốn rời đi?

Giả Lỗ trợn to hai mắt, cất bước đuổi theo cô gái tóc trắng.

- Ta chỉ đi truyền lời giúp trưởng lão thôi.

A Đát Trúc giải thích.

- Thì ra là vậy......

Giả Lỗ chớp mắt, sau đó bày ra dáng vẻ muốn nói lại thôi.

A Đát Trúc trừng Giả Lỗ một cái, tức giận nói:

- Có chuyện gì thì nói thẳng.

-.....

Giả Lỗ co giật khóe mắt, rốt cuộc thì ai mới là đội trưởng?

Hắn phiền muộn mở miệng:

- Nghe nói Thí Nghiệm Linh Khí Cơ Thể Người đã đến thời kỳ mấu chốt, chẳng mấy chốc sẽ thành công.

- Ừ, ta biết.

A Đát Trúc tỉnh táo đáp.

- Các trưởng lão còn nói, sau khi thí nghiệm thành công thì chúng ta sẽ là những người đầu tiên được chuyển biến thành trạng thái Linh khí.

Giả Lỗ vô ý thức hạ giọng.

Ánh mắt hắn lập loè, nói khẽ:

- Bọn họ nói đây là phần thưởng tối cao cho chúng ta.

- Tin tức này...... Là thật sao?

A Đát Trúc hơi khựng lại.

- Đương nhiên là thật, nguồn tin tức rất đáng tin cậy.

Giả Lỗ nói với sắc mặt nghiêm túc.

- Cái này đối với ngươi mà nói là chuyện tốt.

A Đát Trúc liếc nhìn tay trái của Giả Lỗ.

Trưởng lão không có đồng ý thay đổi linh khí tay giả có cấp bậc cao hơn cho hắn.

- Ta chỉ cần linh khí tay giả, không có ý định để cả người bị cải tạo thành Linh khí.

Giả Lỗ thấp giọng phản bác.

Hắn nhớ tới dáng vẻ khi trưởng lão Phong từ chối chế tác linh khí tay giả cho mình, không khỏi tức giận đến nghiến răng.

- Ta cũng không muốn.

A Đát Trúc rũ mắt nhìn xuống.

Cô ta là người, không muốn biến thành linh khí không có cảm tình.

Cô ta đã nhìn thấy quá nhiều thi thể chết trong lúc thí nghiệm, cho nên có chút lo sợ và kháng cự kế hoạch này.

- Làm sao bây giờ?

Giả Lỗ lộ vẻ mặt u sầu.

- Đi thành Huyền Vũ.

A Đát Trúc đột nhiên nói.

- Hả?

Giả Lỗ sửng sốt một chút, sau đó cảnh giác nhìn bốn phía.

Sau khi xác định không có nhân vật khả nghi, hắn mới thấp giọng nói:

- Ngươi nghiêm túc sao?

- Đương nhiên là nghiêm túc rồi.

A Đát Trúc cất bước đi về phía trước.

- Ngươi nói là đi nhờ vả thành Huyền Vũ hay chỉ đơn giản là muốn sống ở thành Huyền Vũ thôi?

Giả Lỗ nhanh chóng đuổi theo.

Nếu như là đi nhờ vả, tiền đề là thành Huyền Vũ sẽ che chở bọn họ hay không?

Mà nếu chỉ sống ở thành Huyền Vũ, như vậy thành Tương Lai sẽ có biện pháp bắt bọn họ trở về.

A Đát Trúc thuận miệng đáp:

- Gì cũng được, bây giờ ta phải đi hoàn thành nhiệm vụ của trưởng lão.

- Ta đi với ngươi.

Giả Lỗ không muốn từ bỏ cơ hội này.

Biến thành Linh khí, sau này làm sao nhấm nháp trái cây được?

Làm sao có thể trở nên mạnh hơn?

Hắn không cần nghĩ cũng biết, mọi việc đều sẽ bị hạn chế.

………..

Thành Phi Điểu.

Bên ngoài tầng hai trong thành, vẫn cát vàng đầy trời như trước, tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều.

Trong một căn nhà cách xa Phủ Thành Chủ, thiếu nữ tóc xanh ngồi dựa vào ngưỡng cửa, hai con ngươi của cô ấy nhìn chằm chằm cửa nhà có hơi tồi tàn.

- Vì sao anh mình vẫn chưa trở lại?

Vũ Mộng cau mày nói thầm một câu

Cô đã ngồi hơn mười phút, cảm thấy không yên tâm, liền đứng dậy đi vòng quanh trong sân.

- Không lẽ anh mình gặp phải nguy hiểm à?

Vũ Mộng càng suy nghĩ càng thấy rất có khả năng.

Cô chợt đứng yên, cau mày phân tích:

- Không thể nào, anh hai có năng lực ẩn thân, có rất ít người có thể phát hiện hắn.

- Đừng lẩm bẩm nữa, ta đã trở về rồi.

Một âm thanh cười khổ vang lên.

Tiếp theo cửa nhà bị đẩy ra, nhưng không thấy có người tiến vào.

- Anh, ngươi không sao chứ?

Đôi mắt xinh đẹp của Vũ Mộng nhất thời sáng lên.

- Ta không sao, rất tốt.

Vũ Điền giải trừ ẩn thân năng lực, hiện thân ra.

Thực lực của hắn đã đạt tới cấp 6, thức tỉnh năng lực ẩn thân, là anh trai ruột của Vũ Mộng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận