Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1879: Vương Quốc Người Thú Đến



Rắc...rắc... ~~~

Thống Lĩnh Đầu Chó nhìn về phía thuyền trưởng, hỏi:

- Vì sao không có thuyền lớn?

Thuyền trưởng giải thích:

- Các hạ nhìn một cái đã biết không phải là người thành Y Lê, thuỷ vực nơi đây quá cạn, thuyền lớn vào không được, nên chỉ có thể dùng thuyền nhỏ.

- Thì ra là vậy!

Thống Lĩnh Đầu Chó gật đầu một cái.

Thống Lĩnh Huyền Điểu lạnh nhạt hỏi - Làm ăn khá sao?

- Tốt, mỗi ngày đều có rất nhiều người đến thành Huyền Vũ, qua lại cũng nhiều, có thể kiếm được nhiều tiền.

Thuyền trưởng nhếch miệng cười nói.

- Rất nhiều người đến thành Huyền Vũ?

Thống Lĩnh Huyền Điểu ngẩng đầu hỏi.

- Thành Huyền Vũ có nhiều đồ tốt như vậy, người đi nhiều vô số.

Thuyền trưởng khen ngợi khoát tay áo.

- Ra là thế...

Ánh mắt của Thống Lĩnh Huyền Điểu lóe sáng, lại hỏi:

- Có người nói thành Huyền Vũ không ghét Người Thú đúng không?

- Đúng vậy, không những không ghét, còn có pháp luật pháp quy bảo vệ Người Thú

Thuyền trưởng rất hay nói, nói được những tin tức nghe được ở thành Huyền Vũ.

Từ món ăn ở thành Huyền Vũ đến các loại đồ dùng, ăn, mặc, ở, đi lại đều nói một lần, khiến người ta nghe xong đều không ngớt.

Thống Lĩnh Huyền Điểu với Thống Lĩnh Đầu Chó liếc nhau, sự lo lắng trong lòng tiêu tán hơn phân nửa.

Rắc...rắc... ~~~

Sau đó không lâu, thuyền nhỏ chậm rãi tới gần bến tàu nơi cập bến của thành Huyền Vũ.

- Đến rồi.

Thuyền trưởng khống chế tốt đầu thuyền.

Hắn tốt bụng nhắc nhở:

- Đúng rồi, vào thành là không cho phép mang theo vũ khí, trong rương chứa đồ các ngươi, chắc không phải chứ?

- Không phải.

Thống Lĩnh Đầu Chó khoát tay áo.

Thuyền trưởng chậm rãi gật đầu, lại nhắc nhở:

- Vào thành cũng không thể che đầu che mặt.

- Thật là phiền phức...!

Thống Lĩnh Đầu Chó đen lấy mặt.

- Chúng ta biết, cám ơn ngươi.

Thống Lĩnh Huyền Điểu lấy ra hai viên tinh thạch Ma Thú vứt cho thuyền trưởng. Cô xoay người, mang theo kỵ sĩ Người Thú nâng lên rương gỗ, đi về phía Huyền Không Các.

- Hắc, thuyền trưởng này làm người cũng không tệ lắm.

Tên Đầu Chó xoa tay nói.

Thống Lĩnh Huyền Điểu lạnh lùng nói:

- Ngươi trước tiên cởi ra áo choàng cho hắn xem, lại nói những lời này.

-..... Ngươi, người này.

Thống Lĩnh Đầu Chó kiềm chế nói thầm một câu.

- Thì ra đây là thành Huyền Vũ...

Thống Lĩnh Huyền Điểu ngửa mặt lên, đánh giá pháo đài Huyền Không Các hùng vĩ.

- Thật lớn.

Thống Lĩnh Đầu Chó thầm nghĩ không thốt nên lời.

Thống Lĩnh Huyền Điểu lạnh nhạt bảo:

- Vào thành.

Cô đi về phía trước, vén lên mũ trùm trên đầu, cất bước đi tới Huyền Không Các. Thống Lĩnh Đầu Chó thấy thế cũng vén lên mũ trùm.

Phía sau hắn, kỵ sĩ Người Thú đều như vậy, lộ ra từng cái đầu thú, người thú đầu rắn, người thú đầu trâu, người thú đầu trâu, từng người đều có vóc người cường tráng, sức mạnh mạnh mẽ.

Xôn xao ~~~

Dân chúng trước Huyền Không Các náo động một mảnh, có người vô ý thức cách xa mấy bước.

- Nhiều người thú như vậy, tới thành Huyền Vũ làm cái gì?

- Dáng dấp thật là đáng sợ, không nên đi gần ta như vậy!

Không ít người mở miệng nói lời ác độc.

Sắc mặt Tán Viêm không đổi sắc, nhìn rương gỗ bên cạnh đoàn Người Thú, do dự một chút, vì muốn duy trì trật tự Huyền Không Các, vì vậy cất bước đi ra phía trước.

Hắn mở miệng hỏi:

- Chào các ngươi, muốn vào thành?

- Đúng vậy, chúng ta từ vương quốc Người Thú tới, muốn từ mua sắm vật tư thành Huyền Vũ các ngươi.

Thống Lĩnh Huyền Điểu lạnh nhạt lên tiếng.

Cô đang quan sát biểu cảm của Tán Viêm, nếu có tia chán ghét, cô sẽ lựa chọn rời đi.

- Hiểu rồi, đi theo ta.

Sắc mặt của Tán Viêm rất tự nhiên.

Hắn nhớ lại đại nhân Đại An Ti đã nói, trong khoảng thời gian này sẽ có rất nhiều vương quốc đến, đều là “Khách hàng lớn”, phải đối đãi cẩn thận.

…………..

Tán Viêm nhìn về phía thống lĩnh Huyền Điểu, hỏi:

- Ta nhớ vương quốc Người Thú cách nơi này rất xa, các ngươi đi bao lâu mới đến nơi đây?

- Hơn một tháng.

Thống lĩnh Huyền Điểu bình tĩnh trả lời.

- Thật là xa xôi.

Tán Viêm âm thầm líu lưỡi.

Hắn lộ ra biểu cảm nghiêm túc, nói:

- Vào thành cần Văn Điệp Thông Quan, phải đóng phí vào thành, không thể mang vũ khí vào thành, các ngươi có thể gửi ở nơi đây, khi nào rời đi có thể đến lấy lại...

- Không thành vấn đề.

Thống lĩnh Huyền Điểu không thèm để ý mà khẽ gật đầu.

- Mời sang quầy bên đây.

Tán Viêm giơ tay ra hiệu, mang theo các người thú đến quầy hàng ở phía cuối.

Các Người Thú đứng xếp hàng, dưới sự chỉ thị của nhân viên phục vụ, chẳng mấy chốc đã làm xong Văn Điệp Thông Quan, toàn bộ vũ khí đều được gửi lại.

Tán Viêm nhìn đống rương chồng chất bên cạnh người thú, hỏi:

- Trong rương là thứ gì?

- Tinh thạch ma thú.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhàn nhạt đáp.

- Toàn bộ?

Hai mắt của Tán Viêm trừng lớn.

Rương gỗ có bốn mươi cái, mỗi cái đều cao khoảng một mét năm, rộng một mét, thoạt nhìn rất nặng.

- Đúng vậy.

Thống lĩnh Huyền Điểu giơ tay ra hiệu.

Người Thú Kỵ Sĩ hiểu ý, nhanh chóng mở rương gỗ, lộ ra tinh thạch ma thú ở bên trong.

Ực ~~~

Cổ họng của Tán Viêm nhấp nhô, nếu như đại nhân Hồ Tiên ở chỗ này thì nhất định hai mắt sẽ sáng rực.

- Tốt lắm, mọi người theo ta vào thành, ta sẽ mang các ngươi đến gặp đại nhân Hồ Tiên.

Tán Viêm nghiêm mặt nói.

- Đại nhân Hồ Tiên? Đó là thành chủ của các ngươi à?

Thống lĩnh Huyền Điểu nhíu mày hỏi.

Tán Viêm lắc đầu trả lời:

- Không phải, ngài ấy là người quản lý Phố Buôn Bán, phụ trách việc buôn bán của toàn thành Huyền Vũ.

Thống lĩnh Huyền Điểu nói với giọng điệu chân thành và nghiêm túc:

- Ta muốn gặp thành chủ của các ngươi, ta muốn bàn chuyện giao dịch với ngài ấy.

Tán Viêm đáp mà mặt không đổi sắc:

- Đại nhân Hồ Tiên sẽ sắp xếp chuyện này, ngươi có thể nói với cô ấy.

- Được, ta cảm ơn.

Thống lĩnh Huyền Điểu gật đầu một cái.

- Đi theo ta.

Tán Viêm ngước mắt ra hiệu.

- Đuổi theo.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhìn nhóm người thú Kỵ Sĩ.

- Vâng.

Kỵ sĩ Người Thú vươn tay ôm lấy từng cái rương gỗ, chậm rãi đi vào Huyền Không Các.

Đoàn Người Thú đi theo Tán Viêm, xuyên qua Huyền Không Các và Sơn Hải Quan, thuận lợi tiến vào Phố Buôn Bán.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhìn thấy đường phố sạch sẽ và gọn gàng, trong mắt đẹp hiện lên một tia khó mà tin được.

- Nơi đây thật sạch sẽ!

Thống lĩnh Đầu Chó kinh ngạc cảm thán.

- Đại nhân Hồ Tiên chắc ở Trân Bảo Lâu, chúng ta đi bên này.

Giọng nói của Tán Viêm đánh thức các Người Thú đang thất thần.

Thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó lấy lại tinh thần, tiếp tục đi theo Tán Viêm về phía Trân Bảo Lâu, dọc theo đường đi có thể thấy phố xá tấp nập, các loại mùi thơm mê người tỏa ra khắp nơi, khiến người ta thèm nhỏ dãi.

- Đại nhân Hồ Tiên có ở đây không?

Tán Viêm đi vào Trân Bảo Lâu rồi hô to.

- Chuyện gì thế?

Một giọng nói trong trẻo và lạnh lùng từ lầu hai truyền đến.

Cộp cộp cộp ~~~

Hồ Tiên bước xuống lầu, tám cái đuôi hồ ly sau lưng lắc lư, đôi mắt đỏ rực nâng lên, ánh mắt dừng ở trên nhóm người thống lĩnh Huyền Điểu.

Tán Viêm cung kính nói:

- Đại nhân, những người này bảo rằng mình đến từ vương quốc Người Thú, muốn mua vật tư.

- Ta biết rồi, ngươi trở về đi.

Hồ Tiên bình tĩnh nói.

- Vâng.

Tán Viêm giơ tay lên chào sau đó xoay người rời đi Trân Bảo Lâu.

Các Người Thú nhìn chằm chằm cô gái đuôi hồ ly, vẻ mặt ai nấy đều hiện lên sự kinh ngạc, đại nhân Hồ Tiên trong miệng bọn họ là nửa người thú?

Bạn cần đăng nhập để bình luận