Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3262: Ban ngày không muốn nói lời như vậy. « 1 càng ». (length: 8025)

Trong thư phòng của cung điện Vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương cầm bút viết gì đó trên giấy, chỉ trong ba canh giờ đã viết kín hai mươi mấy trang giấy.
"Cộc cộc cộc~~~"
Cửa thư phòng bị gõ, giọng Nguyệt Thấm Lam vang lên: "Mục Lương, huynh đang bận à?"
"Vào đi."
Mục Lương không ngẩng đầu, đáp lại.
"Cọt kẹt~~~"
Nguyệt Thấm Lam đẩy cửa bước vào, giày cao gót lộc cộc tiến đến bàn làm việc, thấy đầy bàn giấy tờ, nàng có chút nghi hoặc.
Nàng cầm một tờ lên xem, trên đó viết rất nhiều tên dược thảo, còn có các công thức tính toán khó hiểu.
"Ngồi đi."
Mục Lương ôn nhu lên tiếng.
Nguyệt Thấm Lam gật đầu, khom người nhặt mấy tờ giấy rơi dưới đất, sau đó đứng dậy, tiện tay thu dọn mặt bàn.
Nàng ngồi xuống, tò mò hỏi: "Huynh đang bận gì vậy?"
"Trường Sinh Dược gặp chút vấn đề, ta muốn tính toán lại tỷ lệ các loại dược thảo."
Mục Lương ngắn gọn giải thích.
"Từ từ thôi cũng được."
Đáy mắt Nguyệt Thấm Lam ánh lên vẻ dịu dàng, nàng biết Mục Lương nghiên cứu Trường Sinh Dược là vì bọn nàng.
Mục Lương nghe vậy ôn nhu đáp: "Dù sao bây giờ cũng không có chuyện gì."
Môi đỏ mọng của Nguyệt Thấm Lam khẽ mấp máy, giơ tay lên búng trán Mục Lương, giọng mang theo ý cười: "Huynh còn không biết ngại, gần đây văn kiện đều do ta xử lý đó."
Mục Lương cười khẽ, khoảng thời gian này hắn luôn bận bịu công việc, cứ bận một mạch mười ngày, mãi đến sáng nay mới ra khỏi phòng làm việc.
"Nàng vất vả rồi, tối ta thưởng cho nàng."
Hắn kéo người phụ nữ ưu nhã vào lòng.
"Ban ngày, không được nói lời này."
Khuôn mặt Nguyệt Thấm Lam đỏ lên, liếc xéo người đàn ông đầy phong tình.
Mục Lương khẽ nhíu mày, hỏi: "Vậy khi nào thì được nói?"
Nguyệt Thấm Lam vành tai phiếm hồng, nhẹ nhàng nói: "Chuyện này không nói nữa, gần đây trong vương quốc xảy ra chuyện, huynh nên biết chút ít."
"Nàng nói đi, ta nghe đây."
Mục Lương cười gật đầu.
Nguyệt Thấm Lam lấy ra quyển sổ, nhẹ giọng nói: "Chuyện thứ nhất, là về điện thoại Ma Huyễn đời thứ hai, hiện tại số lượng bán ra đã đạt năm chục ngàn cái."
"Năm chục ngàn cái, tốt đấy."
Mắt Mục Lương sáng lên.
Nguyệt Thấm Lam nói thêm: "Ngoài ra, còn có tám vạn cái đơn đặt trước, bên công xưởng đang gấp rút sản xuất."
Từ khi điện thoại Ma Huyễn đời thứ hai áp dụng hệ thống thao tác ma pháp mới, công nghệ sản xuất so với đời thứ nhất đã trở nên đơn giản hơn, tốc độ sản xuất tăng gấp đôi, đồng thời kỹ thuật chống phá giải và đạo nhái cũng tăng lên gấp mười lần.
Mục Lương mỉm cười nói: "Ừm, chờ tung ra điện thoại Ma Huyễn đời thứ ba, hãy giảm giá đời thứ hai, để nhiều người hơn có thể sử dụng điện thoại Ma Huyễn."
"Huynh đã có kế hoạch thiết kế điện thoại Ma Huyễn đời thứ ba rồi sao?"
Nguyệt Thấm Lam kinh ngạc hỏi.
Nàng hiểu rõ mục đích giảm giá điện thoại Ma Huyễn, chỉ khi nhiều người sử dụng điện thoại Ma Huyễn thì mới có thể mang lại nhiều lợi ích hơn cho các ngành công nghiệp khác, ví dụ như điện ảnh, mua sắm trực tuyến, doanh thu hội viên,...
"Có dự định, nhưng không nhanh như vậy."
Mục Lương gật đầu.
Theo kế hoạch của hắn, điện thoại Ma Huyễn đời thứ ba so với đời thứ hai sẽ không nâng cấp quá nhiều, các chức năng cơ bản là giống nhau, chỉ thêm một số chức năng cao cấp hơn.
"Huynh có kế hoạch là được, ta nói chuyện thứ hai với huynh."
Nguyệt Thấm Lam nhẹ nhàng gật đầu.
Nàng lật sổ, tiếp tục nói: "Từ khi ra mắt chức năng thanh toán Huyền Vũ, doanh số của mỗi cửa hàng đã tăng gần gấp đôi."
"Đây là chuyện tốt."
Khóe môi Mục Lương cong lên.
Khi tiền tệ Huyền Vũ từ chỗ có thể sờ và cảm nhận được trở thành một chuỗi số trên mạng, sẽ khiến người ta vô thức tiêu nhiều tiền hơn, dù sao đây chỉ là một chuỗi số, không sờ không cảm nhận được.
Đồng thời, điều này cũng có thể nâng cao tốc độ các Tiền Trang thu thập tinh thạch Ma Thú.
Thử nghĩ xem, khi tiền trong tài khoản Tiền Trang ngày càng ít đi, muốn tiếp tục sử dụng thanh toán Huyền Vũ thì cần nạp thêm tiền hoặc dùng tinh thạch Ma Thú để đổi.
Sau khi Mục Lương triển khai thanh toán Huyền Vũ, hắn cũng đã nâng cấp Tiền Trang, trang bị các loại linh khí, độ an toàn tăng lên gấp mấy chục lần so với trước đây.
Nguyệt Thấm Lam nghĩ đến điều gì đó, nghiêm nghị nói: "Chuyện thứ ba, là về bên Thần Chi Đại Lục, không thể liên lạc được với Heatherfin."
Mục Lương nhíu mày, hỏi: "Chuyện này xảy ra khi nào?"
"Hôm qua."
Nguyệt Thấm Lam trả lời.
"Dùng điện thoại Ma Huyễn cũng không liên lạc được?"
Mục Lương trầm giọng hỏi.
Nguyệt Thấm Lam gật đầu nói: "Đúng vậy, không liên lạc được với bất kỳ ai."
Mục Lương gõ ngón tay xuống bàn, hỏi: "Cho người qua Thần Chi Đại Lục tìm hiểu tình hình?"
Nguyệt Thấm Lam thở dài: "Ừ, Elina và Ngôn Băng đã qua đó rồi, chỉ là người bộ lạc Rothen không biết tình hình, không dám để các nàng tùy tiện đi tìm."
"Bọn họ hiện giờ chắc không gặp nguy hiểm đến tính mạng, bào tử phục sinh không bị kích hoạt."
Mục Lương chậm rãi nói.
Heatherfin và Sicily trước khi đến Thần Chi Đại Lục đều đã dùng qua bào tử phục sinh, đó là mạng thứ hai của họ: ...
Nguyệt Thấm Lam thở phào nói: "Vậy thì tốt rồi."
"Vẫn phải phái người đến tìm bọn họ."
Mục Lương trầm tư, trong đầu hiện lên từng gương mặt.
Hắn vốn muốn để Mộc Phân Thân đi Thần Chi Đại Lục một chuyến, nhưng Cựu Đại Lục vẫn cần hắn, Tân Tây lại không ở Vương Quốc Huyền Vũ, hiện tại có thể dùng người vẫn còn quá ít.
"Huynh muốn đi một chuyến sao?"
Nguyệt Thấm Lam hỏi.
Mục Lương lắc đầu, lên tiếng: "Để Linh Nhi đi một chuyến đi."
"Linh Nhi à, dạo gần đây hình như nàng cũng không có chuyện gì."
Nguyệt Thấm Lam nhẹ nhàng nói.
"Ừ."
Mục Lương nghe vậy khẽ suy nghĩ một chút.
Sau vài nhịp thở, trong thư phòng xuất hiện ánh sáng vàng, sau đó một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trước mặt hai người.
"Phụ thân, tìm Linh Nhi có chuyện gì?"
Linh Nhi cười tươi như hoa, tiến lên ôm tay nam nhân.
"Hai ngày này có chuyện gì không?"
Mục Lương ôn nhu hỏi.
Linh Nhi vui vẻ nói: "Không có nha, Lăng Hương và Linh Vận đều về rồi, mấy ngày nay con rất buồn chán."
Mấy ngày trước, Lăng Hương và Linh Vận đã rời khỏi Vương Quốc Huyền Vũ, trở về Vương Quốc Tề Nhĩ Đa Li.
"Vậy à."
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
Hắn nghiêng đầu, ôn nhu nói: "Hiffany đến Thần Chi Đại Lục lịch luyện mà không liên lạc được, ta muốn con đi tìm họ."
Linh Nhi đáp lời: "Được, con sẽ đi ngay bây giờ."
"Con qua đó cũng phải chú ý an toàn."
Nguyệt Thấm Lam dặn dò.
"Yên tâm, con rất mạnh mà."
Linh Nhi ngạo kiều nói.
"Cẩn thận chút vẫn tốt hơn."
Mục Lương khẽ búng trán cô bé Tinh Linh.
Linh Nhi bĩu môi, gật đầu: "Biết rồi, phụ thân."
Mục Lương cười xoa đầu cô bé, dặn: "Đi đi, nếu gặp được dị thú thú vị nào thì nhớ mang về cho cha nhé."
"Dạ."
Linh Nhi ngoan ngoãn đồng ý.
Mục Lương ôn nhu nói: "Đợi Linh Nhi về, phụ thân sẽ làm ốc xào bột cho con ăn."
"Ốc xào bột à, nghe có vẻ ngon."
Linh Nhi chớp chớp đôi mắt vàng.
"Thích thú lắm đấy, con không thích sao."
Mục Lương mỉm cười.
"Phụ thân, huynh lại nói linh tinh rồi."
Linh Nhi liếc mắt đầy ngạo kiều, sau đó thân thể hóa thành một mảnh kim quang rồi biến mất.
"Cái nha đầu này."
Mục Lương dở khóc dở cười.
Ps: « 1 chương »: Đang viết tiếp chương 2...
Bạn cần đăng nhập để bình luận