Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 542: Sắp Đến Thành Tương Lai

Mục Lương nhấp một ngụm cháo lúa mì, thuận miệng hỏi:
- Tiểu Nặc, ban nhạc tập luyện thế nào rồi?
- Vẫn ổn, còn cần rèn luyện thêm.
Mễ Nặc hồn nhiên đáp.
- Cảm giác ở chung với bọn họ ổn không?
Mục Lương quan tâm hỏi.
- Vẫn tốt...
Con mắt màu xanh lam của Mễ Nặc lóe sáng.
Dàn nhạc có tất cả năm người, đều là con gái, có người thú cũng có Ma Cà Rồng.
Thiếu nữ tai thỏ với các cô ấy đã tiếp xúc được gần ba ngày, đã có thể thuận lợi diễn tấu xong một bản nhạc.
Mục Lương vỗ vào tay cô gái tai thỏ, ôn nhu trấn an nói:
- Không có việc gì, từ từ sẽ quen.
Anh biết tình huống của thiếu nữ tai thỏ vẫn chưa quá quen thuộc với bốn thành viên còn lại của dàn nhạc.
- Ừm, ta có thể.
Mễ Nặc nghiêm túc gật đầu.
Hai ngày sau, Viện Ca Kịch sẽ khai trương, cô sẽ phải lên sân khấu biểu diễn.
- Viện Ca Kịch các ngươi nói là nơi nào á?
Âm thanh của Lan Đế nho nhỏ hỏi.
Nguyệt Thấm Lan thuận miệng giải thích một câu:
- Là nơi xem kịch, xem biểu diễn.
Lan Đế chớp chớp đôi mắt mờ mịt, xem kịch lại là cái gì?
Nguyệt Thấm Lan cười khanh khách nói:
- Chờ tập luyện xong, trình diễn ngươi sẽ biết.
Vở Công chúa Bạch Tuyết đã trải qua mấy lần tập luyện, sau đó sẽ được trình diễn ở Viện Ca Kịch, vì để cho diễn viên thích ứng hoàn cảnh mới, sân khấu mới.
- Ừ.
Cái đầu nhỏ của Lan Đế hơi gật.
Sau bốn mươi phút, mọi người đều dùng xong bữa sáng.
Mục Lương đứng lên, nhẹ nhàng dặn dò:
- Chuẩn bị sẵn sàng, lúc giữa trưa sẽ đến thành Tương Lai .
- Vâng.
Các cô gái đồng thanh đáp lại.
Mục Lương đứng dậy đi về hướng thư phòng.
- Mục Lương.
Hồ Tiên đuổi theo, đưa túi da thú trong tay cho Mục Lương:
- Đây là tinh thạch hung thú của đợt giao dịch vừa rồi với Ốc Đảo tất cả có hơn 5,500 viên.
- Tốt.
Mục Lương cầm túi da thú, ước lượng thử rồi quay người trở về phòng làm việc.
Anh ngồi xuống, đưa tay mở ra túi da thú, hơi chuyển động ý nghĩ một chút:
- Hệ thống, chuyển toàn bộ tinh thạch hung thú thành điểm tiến hóa.
Thuần dưỡng sư: Mục lương.
Thể lực: 791.2.
Tốc độ: 749.6.
Sức mạnh: 712.6.
Tinh thần: 768.3.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 7489 năm.
Điểm thuần dưỡng: 1070.
Điểm tiến hóa: 6098,570.
Năng lực: Khống Chế Nguyên Tố Nước, cấp 8.
Động vật thuần dưỡng:
Rùa Đen.
Thiên phú: Khống Chế Trọng Lực, cấp 9.
Thực vật thuần dưỡng:
Cây cao su.
Thiên phú: Co Dãn Biến Hình, cấp 7.
Cơ thể của Mục Lương hơi dựa vào phía sau, cảm thán một tiếng:
- Mới có hơn sáu triệu điểm tiến hóa, muốn tiến hóa thêm một con động vật lên cấp 9 còn rất xa.
Bây giờ, anh chỉ hi vọng sau khi đến thành Tương Lai, có thể kiếm nhiều tinh thạch hung thú một chút.
- Phương diện tuổi thọ lại sắp gần vạn năm, xem ra cần phải tìm một loại bí dược tăng trưởng tuổi thọ mới được.
Mục Lương nhìn vào mục tuổi thọ trên bảng thuộc tính hơn 7000.
Anh cũng không muốn trăm năm sau, nhóm hồng nhan bên người đều chết già hết, đến lúc đó chỉ còn lại một mình anh cũng quá thê lương.
Đạp đạp đạp…
Trong cánh đồng hoang, có một nhóm thương nhân hành hoang trăm người đang đi về phía trước, mục tiêu của bọn hắn là đi tới thành Tương Lai.
Trên mỗi người đều cõng túi da thú hoặc hòm gỗ, bên trong đều chứa hàng hóa.
Gào gào.
Trong đội ngũ còn có vài con hung thú, miệng chúng bị trói lại bởi dây thừng làm từ da thú, chỉ có thể phát ra tiếng thống khổ và phẫn nộ thảm thiết.
Ba!
- Câm miệng.
Thương nhân hành hoang vung roi dài trong tay, làm cho hung thú sợ hãi nghe lời.
Đội trưởng thương đội trầm giọng nói:
- Được rồi, đừng làm da lông bị thương, đợi lát nữa ảnh hưởng tới giao dịch.
Những hung thú này sẽ giao dịch ở ngoài thành Tương Lai.
- Vâng, đội trưởng.
Đội viên thương đội cười cười rồi thu lại roi dài, dùng chân xua đuổi hung thú để bọn chúng đi nhanh hơn.
Đội viên khác tiến lên trước hỏi:
- Đội trưởng, hàng hóa và hung thú lần này chắc đủ giao dịch một bộ Linh khí Trung cấp nhỉ?
Trên mặt đội trưởng nhiều thêm một nụ cười, gật đầu nói:
- Chắc đủ, chắc còn có thể giao dịch hai thanh Linh khí Sơ cấp.
- Hắc hắc… Đến lúc đó lại mang linh khí giao dịch cho Mã Đề, có thể kiếm được gấp đôi.
Đội viên cười hưng phấn.
Mã Đề là một bộ lạc lớn, cách thành Tương Lai quãng đường cỡ 15 ngày.
- Dốc sức kiếm một khoản.
Đội trưởng nhếch miệng lên.
Hắn chuyển giọng hô to:
- Đi nhanh một chút, thời gian một đống lửa trại nữa là có thể đến thành Tương Lai.
- Vâng.
Những người khác trong thương đội hứng thú ngẩng cao đáp lại.
Phó đội trưởng cau mày, cúi đầu nhìn dưới chân, giọng điệu ngưng trọng nói:
- Đội trưởng, có phải mặt đất đang chấn động đúng không?
Đội trưởng nghe vậy thì dừng bước lại, cẩn thận cảm nhận biến hóa dưới mặt đất.
Ầm ầm…
Mặt đất đang chấn động, cường độ càng ngày càng cao, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
- Gào gào…
Hung thú bị trói lại lo sợ vùng vẫy mạnh, có con trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, không dám nhúc nhích.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Thương nhân hành hoang hoảng loạn, ngắm nhìn bốn phía muốn tìm nguyên nhân.
- Ầm ầm…
Bên tai đám người truyền đến tiếng vang trầm đục, qua mấy giây, tiếng vang lại trở nên càng lớn hơn.
Mặt đất chấn động càng ngày càng kịch liệt, hòn đá lớn chừng nắm tay bởi vì chấn động mà nhảy lên nhiều lần.
- Đội trưởng, ta nghĩ ta biết là cái gì rồi.
Phó đội trưởng nói lắp.
Hắn hoảng sợ chỉ tay về phía sau thương đội, cơ thể run như cầy sấy.
- Cái gì?
Những người khác quay đầu nhìn về phía sau, tất cả bọn hắn cũng bị dọa đến ngốc.
Xa xa, một ngọn 'núi lớn' đang di chuyển, trong bụi mù hình dáng dần dần rõ ràng, mỗi bước đi về phía trước sẽ khiến mặt đất rung lên ba lần.
- Man Thú Hoang Cổ!
Phó đội trưởng kinh hô thành tiếng, hai tròng mắt trợn tròn.
- Man Thú Hoang Cổ này thật là quá lớn.
Sắc mặt của tên đội trưởng trắng bệch, tim đang run rẩy.
Đội viên hoảng sợ đứng lên kêu to:
- Đội trưởng, mau chạy đi, Man Thú Hoang Cổ đang đi về phía chúng ta đó.
- Chạy, chạy về hướng thành Tương Lai.
Đội trưởng nghiêng đầu mà chạy, bất chấp chú ý tới trật tự của thương đội, hắn chỉ muốn mạng sống.
- Chạy mau, muốn chết à?
Những người còn lại hốt hoảng chạy trốn, đuổi sát đội trưởng rời đi.
Trong khi chạy trốn, rất nhiều thương nhân đã bỏ lại hàng hoá trên người, lúc này tính mạng quan trọng hơn.
Ầm ầm…
Một lát sau, tốc độ Man Thú Hoang Cổ dần chậm lại.
Ở nơi mà nhóm thương nhân hành hoang đi ngang qua, mặt đất dâng lên giống như thang máy, chuyển những hàng hóa kia lên Thiên Môn Lâu.
- Nhiều đồ tốt như thế, nói bỏ là bỏ.
Cao Thao toét miệng cười nói.
Hắn hạ lệnh cho Thành Phòng Quân chuyển bao lớn bao nhỏ túi da thú về pháo đài, sau đó sẽ đưa đến Phủ Thành Chủ.
- Đội trưởng, tại sao Tiểu Huyền Vũ lại trở nên chậm như vậy?
Thành Phòng Quân hiếu kỳ hỏi.
- Sắp đến thành Tương Lai, tốc độ tất nhiên phải chậm lại.
Cao Thao nghiêm mặt nói:
- Nếu không với hình thể bây giờ của Rùa Đen, không cẩn thận sẽ làm thành Tương Lai sập xuống.
- Hoá ra là như vậy.
Thành Phòng Quân như được khai sáng.
- Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, chẳng mấy chốc sẽ đến thành Tương Lai.
Cao Thao cất giọng hạ lệnh.
- Vâng.
Nhóm Thành Phòng Quân đồng thanh đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận