Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 410: Mở Rộng Kho Lạnh

Thành Huyền Vũ, trong phòng làm việc trong cung điện trên Khu vực Trung ương.
Mục Lương đang nghiên cứu linh khí cao cấp mới, anh đang chuẩn bị dùng miếng vảy của Kỳ Lân để chế tác một bộ khôi giáp, như Khôi Giáp U Linh và Khôi Giáp Chu Tước.
Cộc cộc cộc !
Cửa phòng làm việc bị gõ vang.
Vệ Ấu Lan đẩy cửa đi vào, ôn nhu nói:
- Đại nhân Mục Lương, người phụ trách ở kho lạnh tới.
- Có chuyện gì không?
Mục Lương nhướng mày, hôm nay là lần thứ hai bị gián đoạn công việc.
- Hắn chưa nói.
Vệ Ấu Lan cúi đầu.
- Quên đi, ngày mai lại nghiên cứu!
Mục Lương bỏ lại miếng vảy màu tím trong tay, xoay người đi ra phòng làm việc.
Anh đi tới sảnh chính, người phụ trách của kho lạnh là Lôi Nạp đang nhìn quanh cung điện, hắn bị vẻ trang hoàng tuyệt đẹp làm cho hấp dẫn.
- Có chuyện gì?
Mục Lương bình tĩnh mở miệng.
- A, Thành Chủ Đại Nhân.
Lôi Nạp bị dọa cho giật mình, vội vã khom lưng hành lễ.
Năm nay, hắn 38 tuổi, từng là gia thần của Y Lệ Y.
- Nói đi.
Mục Lương đạm nhiên gật đầu.
Lôi Nạp hơi khom người nói:
- Thành Chủ Đại Nhân, hai ngày này vật tư được đưa tới kho lạnh ngày càng nhiều, kho lạnh đã sắp không chứa nổi rồi.
- Nhanh như vậy?
Mục Lương cảm thấy kinh ngạc, sau đó lại chợt nhớ ra.
Từ khi đồng ruộng được mở rộng, Trà Thụ Tinh Thần phát động Lĩnh Vực Tinh Thần, mỗi ngày đều thu hoạch được rất nhiều rau xanh.
Vì để giữ cho tươi, rau xanh đều sẽ vận chuyển vào kho lạnh để tồn trữ, trong đó phần lớn là cà chua và rau xanh.
Trừ cái đó ra, mỗi lần đàn Sói Mặt Trăng đi ra ngoài săn bắn, mang thi thể hung thú về, sau khi xử lý cũng sẽ bỏ vào kho lạnh.
- Thành Chủ Đại Nhân, sản lượng của đồng ruộng tăng lớn, kho lạnh đã không đủ chỗ chứa.
Lôi Nạp cười khổ một tiếng.
- Đã biết, ta sẽ giải quyết.
Mục Lương bình tĩnh nói.
Anh liền cất bước đi ra ngoài, chuẩn bị đến kho lạnh.
Lôi Nạp hơi sửng sốt, vội vã cất bước đuổi theo.
Chỉ là chờ đến khi hắn đi ra bên ngoài, Mục Lương đã bay lên trời, phía sau có thêm một đôi cánh chim cuồn cuộn ngọn lửa, mang theo hắn bay về phía kho lạnh.
Đây là Cánh Lửa là năng lực Mục Lương kế thừa từ Ưng Lửa khi nó tiến hóa đến cấp 5.
- Thành Chủ Đại Nhân chờ ta một chút.
Lôi Nạp cười khổ một tiếng.
Hắn vội vã chạy xuống phía dưới Khu vực Trung ương, rồi lượn quanh một vòng trở về kho lạnh ở phía sau nơi này.
Chỉ là một lát sau, Mục Lương thu lại Cánh Lửa, đáp xuống phía sau Khu vực Trung ương, kho lạnh đang ở trước mặt.
Cửa lớn của kho lạnh được mở ra từ giữa, Băng Minh Xà hào hứng xuất hiện, thân thể dài tám mét để lại vết băng hình chữ ‘S’ trên mặt đất.
- Đã lâu rồi không tới thăm ngươi.
Mục Lương áy náy nói.
Băng Minh Xà lè lưỡi ra, thân mật dùng đầu cọ Mục Lương.
- Ha ha... Ngoan.
Mục Lương cười sang sảng, anh liền ra lệnh trong lòng:
- Hệ thống, tiến hóa Băng Minh Xà lên cấp 7.
- Keng! Tiến hóa từ cấp 5 lên cấp 7, khấu trừ 1100000 điểm tiến hóa.
- Đinh! Băng Minh Xà cấp 7 đã tiến hóa thành công.
- Đinh! Có muốn kế thừa thiên phú của Băng Minh Xà: Điều Khiển Hàn Băng.
- Điều Khiển Hàn Băng?
Con ngươi màu đen của Mục Lương lóe lóe.
- Kế thừa.
Anh không chút do dự nói.
- Đinh! Điều Khiển Hàn Băng đang trong quá trình thay đổi… Đang thích ứng… Tiếp nhận hoàn tất.
Mục Lương an tĩnh cảm thụ biến hóa của thân thể, trong cơ thể xuất hiện một dòng khí lạnh, chảy khắp toàn thân.
Loại cảm giác này kéo dài bốn năm giây, sau đó mới khôi phục bình thường.
Anh vươn tay ra, khí lạnh phả ra không gian, lòng bàn tay xuất hiện một Khúc Côn Cầu to bằng trái bóng.
Anh hơi chuyển động suy nghĩ một chút, Khúc Côn Cầu xảy ra biến hóa, biến thành cánh chim băng rung rung.
- Đây chính là Điều khiển Hàn băng sao?
Mục Lương nhếch miệng lên, rất hài lòng về năng lực mới.
Tiếng rống thống khổ vang lên khiến Mục Lương lấy lại tinh thần.
Anh ngước mắt nhìn về phía Băng Minh Xà, toàn thân nó đều đang phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, bên ngoài thân thể xuất hiện một cái khe, từ đầu lan tràn đến cuối bộ phận.
- Đây là muốn lột da rồi hả?
Đầu ngón chân của Mục Lương chạm nhẹ trên mặt đất, nhẹ nhàng lùi về phía sau xa chừng hai mươi thước.
Băng Minh Xà phát ra tiếng thống khổ, thân thể lăn lộn trên mặt đất, vết rạn của miếng vảy trên cơ thể càng lúc càng lớn.
Theo sự lăn lộn của nó, có nhiều miếng vảy rớt xuống đất.
Rất nhanh, lấy Băng Minh Xà làm trung tâm, trong phạm vi đường kính ba mươi thước đều xuất ra khí lạnh.
Băng Minh Xà thống khổ dùng dằng, miếng vảy rơi xuống ngày càng nhiều.
Mục Lương bình tĩnh tiếng nói:
- Chịu đựng chút rồi ngươi sẽ là linh thú cấp 7.
Biên độ thân thể Băng Minh Xà giãy giụa càng lúc càng lớn.
- Răng rắc !
Sau một khắc, da trên người nó hoàn toàn nứt ra, thân thể mới chui ra từ trong da rắn chật hẹp.
Băng Minh Xà cấp 7, từ chiều dài tám mét vốn có, bây giờ đã tăng trưởng thành ba mươi hai mét, thân thể thì rộng ra vừa bằng sáu người ôm hết.
Miếng vảy như thủy tinh trên, tỏa ra ánh sáng lung linh, do có ánh sáng chiết xạ trong không khí.
Miếng vảy của nó trở nên lớn hơn, mỗi mảnh nhỏ đều to bằng chậu rửa mặt nhỏ, hình đa giác.
Trên đầu rắn to lớn, có hai cái gì đó rất cao lồi lên, như một cặp sừng, vẫn chưa hoàn toàn dài ra.
- Tiến hóa đến cấp 9, sẽ không thay đổi thành Giao Long đó chứ?
Trong lòng Mục Lương có suy đoán.
Lôi Nạp vừa chạy tới đã bị dọa sợ, ngồi liệt dưới đất trợn to hai mắt, miệng run rẩy không nói thành lời.
Khí lạnh trên mặt đất đang lan tràn ra phía ngoài, tốc độ càng lúc càng nhanh, từ phạm vi đường kính ba mươi mét ban đầu, lan tràn đến cách xa hơn trăm mét.
Mục Lương giơ tay ra vung lên, tản ra khí lạnh đang bao phủ Lôi Nặc.
- Lạnh quá.
Lôi Nặc thở gấp.
Người hắn đổ đầy mồ hôi lạnh, một khắc sau lại bởi vì nhiệt độ thấp, toàn bộ mồ hôi hột ngưng kết thành đá lạnh.
- Kho lạnh cũng cần được mở rộng rồi.
Mục Lương liếc nhìn khí lạnh vẫn còn đang lan tràn ra phía ngoài, động tác nhanh chóng cải tạo kho lạnh.
Thành Huyền Vũ trải qua mấy lần cải tạo, Khu vực Trung ương cũng trở nên lớn hơn rất nhiều, cũng có nghĩa là có không gian lớn hơn để có thể cải tạo kho lạnh.
Mục Lương giơ tay lên, mở rộng tường đá của kho lạnh, lớn hơn ban đầu gấp năm lần.
Kho lạnh mới xây có thêm năm gian lớn, ở giữa vẫn là không gian sống của Băng Minh Xà.
Hai bên là bốn phòng khác, dùng để giữ thịt tươi, cùng các loại rau xanh dễ hư khác.
Băng Minh Xà rất hài lòng khi chỗ ở đã lớn hơn.
Nó phun lưỡi rắn bò vào kho lạnh, khí lạnh tràn ngập chỗ ở mới, nhiệt độ giảm thấp thấp hơn.
Mục Lương giơ tay lên nhấn một cái, cửa lớn của kho lạnh chậm rãi đóng lại, ngăn khí lạnh cách biệt bên trong.
Khóe miệng Lôi Nạp run rẩy, hành lễ:
- Thành Chủ Đại Nhân.
- Ừm, toàn bộ đều như cũ.
Mục Lương lạnh nhạt nói:
- Kho lạnh đã được mở lớn ra gấp năm lần, chắc đủ dùng rồi.
- Vâng.
Bây giờ, trong lòng Lôi Nạp đang vô cùng kính nể và càng thêm sùng bái và tôn kính Mục Lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận